Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday
Nam Tầm ho khù khụ: “Tiểu Bát này, ta thấy trên đời này còn tồn tại tình yêu Plato.”
Tiểu Bát mờ mịt, ngơ ngác hỏi: “Tình yêu cái gì Pla? Gia mới học mấy ngôn ngữ mạng của thế giới ngươi, từ này thì thật chưa biết đâu.”
Nam Tầm giải thích: “Nghĩa là yêu qua tinh thần đó. Theo đuổi tâm linh tương thông gì đó này, không cần tình dục này, chỉ là một tình yêu lý tính thuần khiết mà thôi.”
Tiểu Bát nghe xong lời này, giọng điệu tức khắc réo lên: “Nam Tầm, mẹ nó ngươi đùa ta đấy hả? Tình yêu tinh thần? Ý ngươi đang nói, đại Boss nửa người nửa trùng có được bản năng của Trùng tộc cả ngày ôm ấp hôn hít sờ nắn xoa bóp ngươi chỉ đơn giản muốn yêu qua tinh thần với ngươi ấy hả? A ha ha ha ha... Đây thật là chuyện hài buồn cười nhất gia từng nghe qua ở đây đấy!”
Khí thế Nam Tầm lập tức yếu đi.
Được thôi, cô bị Tiểu Bát thuyết phục rồi.
Nhưng mấu chốt là, cô thật sự không cách nào cùng Ge tiến hành giao lưu thân thể, trừ phi cô tìm chết.
Đối với điều này, Ge hiển nhiên cũng biết rõ, cho nên ba năm nay vẫn luôn quy củ với cô. Chỉ là mỗi mùa xuân đến, số lần hắn chạy ra ngoài sẽ tương đối thường xuyên.
Như bây giờ, Ge ôm cô từ phía sau trong chốc lát, rồi đột nhiên nói: “Ta ra ngoài mài chân, một lát là về.”
Chờ người đi rồi, Nam Tầm không khỏi thở dài. Nếu giá trị ác niệm thực sự mãi không giảm vì nguyên nhân đó, vậy cô cũng không có cách.
Tiểu Bát cười đáng khinh: “Con trùng này không thành thật tí nào. Mài bụng thì mài bụng thôi, có gì phải thẹn thùng, ngươi nói có đúng không?”
Nam Tầm không hé răng.
Nhưng lần này mài cũng quá lâu rồi.
“À phải rồi Tiểu Bát, chủ tuyến thế giới này đã tới đâu rồi?” Nam Tầm đột nhiên hỏi.
Tiểu Bát nói: “Ta cũng không rõ lắm.”
Nam Tầm nghi ngờ: “Dựa theo tác phong của ngươi, không phải lúc nào cũng lo nhìn chằm chằm động tĩnh của khí vận tử và những chuyện xung quanh hắn sao?”
Tiểu Bát lập tức rống to: “Ngươi mẹ nó tưởng khoảng cách vũ trụ dùng hạt gạo để đo à? Là năm ánh sáng đó! Cách xa như vậy, dù gia có trời cao hơn nữa thì tinh thần lực cũng không thể phóng xa đến thế được!”
Nam Tầm kéo dài giọng ồ lên: “Ta hiểu rồi. Cho nên ngươi mới dặn đi dặn lại không được phá hư chủ tuyến của thế giới này. Bởi một khi ta làm gì dẫn đến hiệu ứng cánh bướm, ngay cả ngươi cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.”
Tiểu Bát rất không cam lòng “ừ” một tiếng: “Đúng là vậy không sai.”
Dừng một chút, Tiểu Bát quay lại chủ đề: “Dựa theo quỹ đạo phát triển của nguyên thế giới, lúc này khí vận tử Yaerse 24 tuổi đã không ngừng tích lũy quân công, tấn chức đến vị trí Thiếu tướng rồi.”
Nam Tầm nghe được lời này, thầm tâm tắc một phen.
Cố Khuynh 33 tuổi lên Thiếu tướng, là nữ thiếu tướng trẻ tuổi nhất từ trước tới nay trong thế giới thiên hà, kể cả trong bảng nam, thì vẫn xếp top mười hạng trẻ tuổi nhất. Thế nhưng khí vận tử lại 24 tuổi đã thành Thiếu tướng, thật quá trẻ.
Tiểu Bát tiếp tục suy tính thời gian, nói tiếp: “Nam Tầm, nếu sự tham gia của chúng ta chưa tạo thành hiệu ứng cánh bướm, thì quặng tinh thạch màu ở hành tinh Bóng Tối hiện tại hẳn đã bị người phát hiện. Kẻ đó là ông bố của Amy, cũng chính là Nguyên soái đương nhiệm, Aubrey.”
Nam Tầm hơi nhíu mày: “Nhanh vậy sao?”
Tiểu Bát: “Thật ra trong nguyên thế giới Amy cũng chuẩn bị nói những chuyện trên hành tinh Bóng Tối cho bố cô ta, chỉ là trên đường xảy ra một lần ngoài ý muốn, cho nên có một đoạn thời gian bị mất ký ức, cuối cùng là tự bản thân Aubrey vô tình phát hiện.
Lần Amy bị bắt giữ đã trộm dùng quang não chụp mấy núi tinh thạch màu bên đường, về sau lại quên xóa, hơn nữa trên cơ giáp cô nàng cũng có lịch sử phi hành. Trong lúc cô nàng mất trí nhớ, Aubrey phát hiện ảnh chụp tinh thạch màu trong quang não, rất khiếp sợ, sau đó tiện đà điều tra lịch sử phi hành và đường đi mấy năm nay của Amy.
Cho nên Nam Tầm, có lẽ Amy thật sự không hề tiết lộ chuyện hành tinh Bóng Tối như đã hứa, cũng không nhắc nửa chữ tới ngươi và đại Boss. Nhưng khi cô nàng trở về rất nhanh sẽ mất trí nhớ, có ma mới nhớ rõ hứa hẹn với ngươi.”
Nam Tầm nghe lời này, cảm giác thực phức tạp, cuối cùng chỉ hóa thành tiếng thở dài.
Cô đã nói mà, Tiểu Bát sao lại chắc chắn ước định của cô và Amy sẽ không ảnh hưởng tới chủ tuyến. Thì ra là bởi chuyện này.
“Mất trí nhớ gì đó thật sự quá cẩu huyết.” Nam Tầm nhịn không được chửi thề.
Tiểu Bát: “Yên tâm đi, sau này sẽ khôi phục. Đây là kịch bản.”
Nam Tầm không còn lời nào để nói.
“Nếu trăm năm trước Aubrey mà theo Ge cùng lên chiến trường giết địch, lão ta đã có thể sớm nhìn thấy tinh thạch màu trên hành tinh Bóng Tối. Nói không chừng lúc ấy lão ta sẽ rất nguyện ý chết tại nơi này.”
Năm đó, Nguyên soái Ge suy xét đến sự khủng bố của nữ vương, nên tự mình dẫn quân tấn công nữ vương Trùng tộc, mà Aubrey được phân phó ở lại chiến hạm chủ chỉ huy từ xa.
Bao quanh hành tinh Bóng Tối là vành đai thiên thạch dày đặc, chiến hạm chủ không thể tới gần, vì vậy những người trên chiến hạm cũng không biết hành tinh Bóng Tối trông thật sự ra sao. Aubrey đương nhiên cũng không thấy được đống tinh thạch màu giá trị liên thành đó.
Tiểu Bát trả lời Nam Tầm: “Nghĩ nhiều rồi, người ta còn muốn giữ mạng để thăng quan phát tài ấy.”
Một người một thú tán gẫu, cũng không biết qua bao lâu, Ge đi “mài chân sâu” rốt cuộc trở lại.
Nam Tầm lại ngửi thấy thứ mùi kỳ quái nồng đậm trên người hắn.
Tiểu Bát: Không phải gì xấu, chỉ là mùi giống đực Trùng tộc phát ra khi giao phối, chẳng qua mùi đại Boss nồng quá mà thôi.
Ge muốn tiến tới hôn Nam Tầm, lại bị Nam Tầm ghét bỏ đẩy ra: “Đi đi đi, đi tắm đi, người hôi muốn chết.”
Trên mặt Ge viết rất rõ bốn chữ “Dục Cầu Bất Mãn”, nhưng vẫn thực nghe lời nhảy vào trong ao.
Hắn thích nhất chìm toàn bộ thân trùng của mình vào đáy nước, chỉ lộ ra nửa người trên, như vậy trông hắn thật sự chẳng khác gì loài người.
Hắn trong chốc lát ghé cạnh ao ngắm Nam Tầm, dùng gương mặt vô cùng anh tuấn đối diện với cô. Trong chốc lát lại bơi qua bơi lại trong nước, cố ý vô tình triển lãm đường cong cơ bắp tuyệt đẹp.
Nam Tầm như hắn mong muốn nhìn qua hai cái, sau đó tiếp tục nằm chơi di động.
Ge:...
Cho nên, cơ thể hắn còn không hấp dẫn bằng mấy trò chơi nhàm chán trên điện thoại?
Ge “dục cầu bất mãn” tối đó tịch thu di động của Nam Tầm, cường thế lột sạch cô rồi ấn dưới người hung hăng hôn thật lâu. Từ trên xuống dưới, từ trước ra sau, để lại dấu vết của mình trên mỗi một tấc da Nam Tầm.
Nam Tầm cảm thấy, đại Boss có thể thuộc giống sói, bởi vì hắn luôn thích gặm cô.
Món điểm tâm ngọt trước khi ngủ đã ăn xong, Ge mỹ mãn ôm tù binh nhỏ nhà mình vào giấc ngủ.
Hơi thở hai người dần trở nên đều đều.
Bóng đêm dần sâu, Trùng vương bởi vì phải làm gối ngủ cho tù binh nhỏ mà nằm chổng vó, trùng văn trên người đột nhiên bất ngờ phát ra ánh sáng nhạt.
Ge trong cơn ngủ say hơi nhăn mày, hắn cảm thấy được cơ thể mình hình như đang từ từ... nóng lên.