Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday
“Tiểu Bát, ngươi cố ý đúng không? Sao ta cứ cảm thấy Đan Thủy rất giống Cung Đại của thế giới trước ấy nhỉ?” Nam Tầm đột nhiên hỏi Tiểu Bát.
Tiểu Bát vội nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi ha, chỉ là vừa khéo thôi. Có điều gia cũng phải công nhận, ngươi hiện tại đúng là cái loại fan não tàn cuồng nhiệt giống Cung Đại đó. Há há.”
Nam Tầm:...
Tuy rằng hiện tại cô chính là Đan Thủy, đủ loại ý nghĩ cuồng nhiệt của Đan Thủy còn tồn tại trong đầu. Nhưng Nam Tầm vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, sao một người có thể mê luyến người khác đến độ này đây?
***
Sau khi về chung cư, Nam Tầm đăng nhập vào Man Man của Đan Thủy. Man Man rất giống Weibo ở thế giới cô, là một mạng xã hội được phổ biến rộng rãi. Fans Man Man của Đan Thủy có mười lăm vạn người, đã chen được vào hàng ngũ người nổi tiếng* có chút thành tích.
[*Người nổi tiếng trên mạng hay hiện tượng mạng (Internet celebrity) - cụm này trong cv là võng hồng
Mười lăm vạn: 150,000]
Có điều sau khi Nam Tầm xem lại những dòng trạng thái của Đan Thủy lúc trước thì não lại bắt đầu đau.
Toàn là cái quái gì đây?
Tất cả đều là các loại tư thế, các loại vẻ mặt Đan Thủy selfie sau khi trang điểm cầu kì; hoặc là chuyển tiếp bài đăng của nam thần, gần như trạng thái nào cũng chuyển tiếp.
[*Chuyển tiếp: share]
Nam Tầm thở dài, không chút do dự click chuột xoá sạch toàn bộ ảnh selfie, chỉ để lại mấy bài chuyển tiếp trạng thái của nam thần.
Sau đó, cô đăng một trạng thái mới: Thuốc đã ngừng, từ nay về sau trở về vốn có, trở về chính mình.
Phía dưới còn đính kèm một tấm hình bình thường hiện giờ của cô.
Trong ảnh chụp, cô bé thoạt nhìn chỉ mới mười tám mười chín tuổi với mái tóc dài đen nhánh mượt mà xõa trên vai, đang cười vui vẻ thoải mái với ống kính. Bờ môi đầy đặn đáng yêu khẽ cong lên. Đôi mắt mang ý cười híp thành một vầng trăng non, bên trong điểm xuyết hai ngôi sao nhỏ, giống như đôi mắt trẻ con được vẽ trong phim hoạt hình, xinh đẹp cực kỳ.
Qua mười phút, Nam Tầm nhìn thoáng qua bình luận phía dưới trạng thái.
Cô không khỏi ngạc nhiên, mới qua mấy phút mà bình luận bên dưới đã vượt qua con số một ngàn. Đây chính là chuyện trước đây chưa từng có.
Nam Tầm tuỳ ý lướt xem vài cái.
[Bà già đen tối]: Đây là ai vậy? Kim Mao tỷ tỷ của tau bị trộm tài khoản đấy à?
[Lời chúc từ người qua đường]: Lầu trên nhìn kỹ lại đi, đờ mờ đây là Kim Mao tỷ đó a a a a!
[Đồ tham ăn dốc lòng thành ma]: Má ơi, người đẹp này là Kim Mao tỷ của tui á? Ai cho tui xin tí thuốc nhỏ mắt coi, tui cảm thấy chắc hai mắt mình có vấn đề thật rồi!
[Bì Bì Cửu chan]: Lầu trên +1, T cảm thấy mắt T cũng có vấn đề rồi, cần kiểm tra mắt gấp!
[Thiên Trần Tiếu]: Không cần khám mắt. Mẹ nó là bả đó, mắt các người không có vấn đề, người đẹp này đúng là Kim Mao tỷ đó!
[Lãnh Nguyệt U U]: Hu hu hu, Kim Mao tỷ đổi thuốc hay sao? Hay là đã chịu kích thích gì rồi?
[Cá thanh ăn miêu lương]: Tui cảm thấy lúc sáng Kim Mao tỷ có khả năng đã thật sự tự sát, trải qua chuyện này liền nghĩ thoáng rất nhiều. Đột nhiên cảm thấy thật đau lòng cho bả.
......
Nam Tầm xem trong chốc lát rồi thoát khỏi Man Man, khu bình luận hài hòa hơn cô nghĩ.
Tuy đã lăn lộn hơn nửa ngày, nhưng Nam Tầm vẫn chưa có cảm giác đói khát gì. Sức ăn của Đan Thủy mà so sánh với Lý Vân Đóa thì thật là nhỏ đến đáng thương.
Hôm nay là cuối tháng, ngày mai mới có thể đến hậu trường rút phí thưởng. Nam Tầm mở ngăn kéo mò mẫm cũng chỉ tìm được hai trăm tệ.
Mắt thẩm mỹ của Đan Thủy thật sự là không hề đẹp đẽ gì. Lúc Nam Tầm tới đây, cô nàng đang mặc một bộ đầm trễ vai không vừa người. Ngực cô ấy lớn, bộ đầm lại không thể phô ra được ưu điểm của cô ấy, ngược lại làm nửa người trên thoạt nhìn cồng kềnh vô cùng.
Lúc trước ra cửa đều mang khẩu trang nên Nam Tầm cũng không quan tâm nhiều như vậy. Bây giờ rảnh rỗi, cô liền bắt đầu mở tủ quần áo xem thử.
Trong ngăn tủ, tất cả đều là đồ hiệu khá đắt đỏ, nhưng kiểu dáng và màu sắc lại không thích hợp cho lắm.
Nam Tầm tìm hồi lâu mới tìm được một bộ vừa ý. Là một chiếc váy liền màu vàng nhạt, hình thức đơn giản, có điều trông hơi cũ.
Nam Tầm để mặt mộc đi ra chung cư, tìm được nơi cho thuê xe đạp để thuê một chiếc. Sau đó thảnh thơi đạp xe dạo quanh thành phố này.
Trên vỉa hè phố xá sầm uất, Nam Tầm dùng năm mươi tệ mua một chiếc quần bò ôm chân, bốn mươi tệ mua đôi giày đế bằng, ba mươi tệ mua một áo thun đỏ bằng vải lanh rộng thùng thình. Vạt áo được Nam Tầm thắt thành đóa hoa ở bên hông, càng làm nổi bật lên vòng eo tinh tế của cô.
Tóc dài xõa trên vai, cả người thoạt nhìn tràn đầy sức sống.
Trên quảng trường, có nhóm bác gái đang nhảy dưỡng sinh, còn có mấy nhóc nhảy Street Dance, thu hút cả đám người túm lại xem.
Nam Tầm cảm thụ không khí náo nhiệt xung quanh, không khỏi hít một hơi thật sâu.
“Đây là hơi thở cuộc sống a, thật tốt.”
Tiểu Bát “ôi chao” một tiếng: “Cmn ngươi còn định làm nữ thanh niên văn nghệ à? Đêm hôm khuya khoắt còn ra đây đi lung tung cái gì?”
Nam Tầm: “Không phải ngươi muốn ta nhanh chóng tiến quân giới giải trí sao? Tỷ đang tự tạo cơ hội cho bản thân đó.”
Tiểu Bát không hiểu, nhưng nó cũng không hỏi lại, sợ cô nói mình đần.
Nam Tầm đi rất nhiều nơi: quảng trường náo nhiệt, phố ăn vặt dòng người chen chúc, còn có cầu vượt tụ tập rất nhiều nghệ sĩ bán nghệ.
Nhìn thấy một thanh niên kéo đàn violin, Nam Tầm khẽ đảo mắt, liền đến mượn người nọ cây đàn kéo một bài.
Giai điệu «Cannon» vang lên du dương. Từ phần đầu trầm thấp chầm chậm, cho đến nửa đoạn sau điệu nhạc bỗng nhanh hơn, bay bổng không thôi. Người vây xem dường như có thể thấy được bươm bướm phá xác, bay về hướng chân trời bao la, tầm nhìn rộng mở thông suốt, tâm cảnh cũng theo đó mà thăng hoa.
Một trận gió đêm thổi qua làm mái tóc dài của cô bay bay. Cô gái kéo đàn cười vô cùng ngọt ngào, trong ngọt ngào lại mang theo chút phong tình không nói nên lời.
Một khúc này kéo xong, chung quanh lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Nam Tầm cười sáng lạn, trả lại đàn violin cho nghệ sĩ còn đang trợn mắt há hốc mồm, vẫy vẫy tay tiêu sái rời đi.
Tiểu Bát ấp úng hỏi: “Nói tạo cơ hội cho mình đâu? Cả đêm nay ngươi đã làm gì rồi?”
Nam Tầm vừa tắm rửa xong, đang nằm trên giường, nói thầm một tiếng: “Qua mấy ngày nữa ngươi sẽ biết.”
Nhưng mà không cần mấy ngày, chỉ ngày hôm sau thôi Tiểu Bát đã biết rồi. Ngay khi Nam Tầm vừa lên Man Man, video “Tiên nữ hạ trần cùng cây đàn violin” đã tiến vào bảng hot search. Tuy rằng không phải đầu đề, nhưng lại vô cùng dễ thấy, nằm ngay dưới đầu đề hot search “Ảnh đế Âu Càn hư hư thực thực có bạn gái bí ẩn” để đứng vị trí thứ hai.
Nam Tầm click mở video xem thử, tuy rằng ống kính có hơi run, nhưng dáng vẻ xinh đẹp khi kéo đàn violin của cô đều được người này quay lại.
Sau đó cô kéo xuống chút nữa, tức khắc sợ ngây người.
Đờ mờ!
Mười vạn bình luận!!
Đã xảy ra chuyện gì?!
Nam Tầm vội click vào khu top comment, dòng bình luận đầu tiên lập tức khắc sâu vào mắt: Người đẹp, khúc hay.
Nhìn thấy hình avatar và chứng nhận Man Man quen thuộc kia làm Nam Tầm có chút mê mang.
Âu Càn (nghệ sĩ, diễn viên nổi danh quốc tế), bên cạnh tên họ là một cái vương miện khảm kim cương lóe mắt. Bình luận của anh: “Người đẹp, khúc hay.”
Riêng một bình luận này thôi đã có hơn năm vạn phản hồi.
[Ám dạ]: Đờ mờ a a a, đã xảy ra chuyện gì? Vì cái quái gì ông thấy được Âu Càn đại đại nhà ông!
[Lạnh lạnh]: Ngao ngao ngao, hạnh phúc vl, bỗng dưng thấy được nam thần!
[Thám tử lừng danh Kha Lam]: Âu Càn đại đại mới vừa bị tung tin là có bạn gái bí ẩn, anh ấy liền bình luận cái video này. Chậc chậc, “người đẹp, khúc hay”, Âu Càn đại đại nhà mình rất ít khen người thế này. Bản nhân rất là nghi ngờ, có khi nào người đẹp kéo đàn violin trong video này chính là bạn gái bí ẩn của đại đại không!
[Tường Vi hạ tiếng Phạn]: Chuyện này không có khả năng, lầu trên tuyệt đối đừng nghĩ nhiều.
[Cốt đồ]: Nghĩ nhiều +10086.
......
Nam Tầm có chút thụ sủng nhược kinh, cô vội vàng lướt xem các bình luận khác. Bình luận ca ngợi không ít, nói cô ra vẻ cũng có. Nhưng bởi vì có câu bình luận kia của Âu Càn mà những bình luận tiêu cực ít đi rất nhiều. Rốt cuộc thì nam thần cũng khen rồi; nếu mình chê thì không phải là vả mặt nam thần à.
Nam Tầm nghĩ một hồi rồi cực không biết xấu hổ trả lời bên dưới bình luận của nam thần: Cảm ơn. Thật em là fan não tàn của anh, mục tiêu cuối cùng của em chính là... “thượng” anh ạ.