Mau Xuyên Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 397: Chương 397: Tỉnh lại, huyết đồng




Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday

Trong đêm yên tĩnh, tiếng thét chói tai hoảng loạn của Tiểu Bát suýt dọa Nam Tầm ra bệnh tim.

Nam Tầm mơ màng mở mắt, day day thái dương: “Tiểu Bát, ngươi đang diễn phim kinh dị đấy à? Đêm hôm khuya khoắt không ngủ đi còn ra đây kêu cái quái gì.”

Tiểu Bát gào to: “Ta mẹ nó không đóng phim kinh dị, mà thật sự thấy được phim kinh dị đó! Hu hu hu, hù chết bảo bảo. Trên đời sao lại có chuyện khủng bố như vậy cơ chứ! Ngươi mau nhìn đi Nam Tầm, ngươi nhìn đại Boss đi, cmn nửa người dưới của hắn có phải là đùi người không, có phải không!?”

Nam Tầm vốn đang ngơ ngác, vừa nghe lời này của Tiểu Bát, đột nhiên giật mình tỉnh táo trong nháy mắt.

“Tiểu Bát, ngươi vừa nói cái gì? Đùi người?”

Tiểu Bát tru: “Ngươi mẹ nó tự nhìn đi. Hu hu hu, hù chết bảo bảo rồi.”

Nam Tầm bỗng nghiêng đầu nhìn phía bên kia đại điện, nhưng bởi vì cách khá xa, không gian lại tương đối u ám, nên cô không thấy rõ lắm.

Tiểu Bát còn đang gào: “Hu hu, thật là đùi người đó, ta thấy rõ! Ta cảm thấy ta đang xem phim kinh dị, đại Boss sao có thể biến thành người chứ? Chuyện này không có khả năng, hoàn toàn không khoa học! Bảo bảo sợ quá hu hu hu. Đại Boss ở nguyên thế giới từ đầu tới cuối đều là quái vật nửa người nửa trùng, đến chết cũng không biến thành người mà. Đây là vì sao, vì sao chứ a a a...”

Tiểu Bát sắp điên rồi, thế giới trước nó cũng không thấy khủng bố đến vậy. Bởi vì dù chủ tuyến hơi lệch lạc, nhưng cmn vẫn trong phạm vi chấp nhận được, ấy vậy lúc này đây là cái quần què gì? Trùng vương đại Boss đang êm đẹp lại biến thành người!

Đây quả thực là chuyện khủng bố nhất nó từng gặp!

Đầu óc Nam Tầm chết máy hai giây, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất cuộc đời lăn xuống giường, chạy như điên về phía bên kia.

Lúc tới gần, bộ dáng Ge đã trở nên rõ ràng.

Nam Tầm bất chợt dừng chân, trái tim nhanh chóng nhảy lên thình thình, thiếu chút rớt khỏi lồng ngực.

Cô bước chậm rãi từng bước một đến mép giường, ánh mắt gắt gao dừng ở nửa thân dưới của hắn.

Là chân người, thật là chân người!

Bởi vì mới mọc, đôi chân thon dài thẳng tắp hiện màu sắc không đồng đều với nửa người trên, nhưng trên đó cũng giăng đầy những trùng văn màu bạc. Tuy rằng trắng nõn, cũng không khó nhìn ra cơ bắp rắn chắc ở đùi, ẩn chứa sức mạnh người thường không thể có được.

Xác mềm giống chất nhầy trắng lúc trước còn treo trên chân hắn muốn rơi lại chưa rơi. Bây giờ trên hai chân mới mọc dính đầy chất lỏng nhơm nhớp sền sệt, hẳn là khi niêm mạc tróc ra còn lưu lại.

Nhiệt độ xung quanh Ge không biết đã giảm từ khi nào, nhiệt độ cơ thể hắn cũng đang chậm rãi hạ xuống.

Nam Tầm nhìn chằm chằm cặp chân người kia, hoàn toàn không cách nào dời mắt.

Ge hắn... biến dị ra chân người sao?

Chuyện này, chuyện này thật quá sức tưởng tượng!

Bởi vì quá mức khiếp sợ, Nam Tầm không hề nhận ra rằng mình đã xem hết cơ thể trần trụi của một người đàn ông. Khi tầm mắt cô theo bản năng quét đến nơi không nên nhìn nào đó, chỉ cảm thấy cay đôi mắt, mặt cũng như bị lửa thiêu, vội vàng dời mắt.

Trước kia không phải chưa từng thấy, nhưng khi đối phương bất tỉnh nhân sự nằm toang hoang trên giường, tựa như một con cừu non mặc ngươi xâu xé thì vẫn là lần đầu tiên.

Nam Tầm vội ôm chăn lại đây định đắp lên người Ge, thế rồi lại lo lắng sẽ gây ảnh hưởng tới cơ thể hắn, cuối cùng vẫn không làm gì cả.

Cô ngồi bên mép giường ngắm nhìn gương mặt Ge.

Ge ngủ say có vẻ vô hại lạ thường, nhưng vẫn điển trai như thế. Đôi môi đỏ đậm hơi phai nhạt, biến thành gần như người thường, xương mặt cũng dường như mềm mại hơn chút.

Khóe miệng Nam Tầm không tự giác cong lên, ánh mắt dịu dàng.

Cơn buồn ngủ của cô lúc này đã hoàn toàn bay mất. Cô ngồi cạnh người đàn ông, lẳng lặng ngắm nhìn nhan sắc khi ngủ của hắn.

Qua sáng mai, Ge sẽ phản ứng thế nào đây? Nhất định là sẽ rất vui nhỉ.

Tiểu Bát thấy Nam Tầm như vậy, lại bắt đầu gào: “Hu hu hu sao ngươi không khóc cùng ta? Đại Boss không bình thường á, ta sợ quá, sao đại Boss có thể biến thành người chứ? Không nên vậy đâu, hu hu hu...”

Nam Tầm: “Xuỵt, yên tĩnh chút đi. Sao ngươi không xem việc ngoài ý muốn này như món quà Thiên Đạo ban cho đại Boss chứ. Hắn đủ khổ rồi, sao lại không thể được Thiên Đạo nhân từ?”

Tiểu Bát ha hả: “Thân ái, ngươi nghĩ nhiều rồi. Ta biết rõ hơn ngươi Thiên Đạo công chính cỡ nào, lại vô tình cỡ nào. Nó là pháp tắc sẵn có của trời đất, sẽ không để tà thắng chính. Đại Boss phản diện giá trị ác niệm 100 kiểu này đã được định sẵn sẽ bị khí vận tử tiêu diệt. Trừ khi ngươi tiêu trừ toàn bộ giá trị ác niệm trên người hắn trước khí vận tử.”

Nam Tầm lập tức đáp trả: “Tiểu Bát, ngươi nói xấu sau lưng Thiên Đạo như vậy, không sợ bị nó nghe được à?”

Tiểu Bát tức đến giậm chân: “Đờ mờ ta chỉ nói với mình ngươi, ngươi không nói ra thì ai biết?”

Tiểu Bát thở dài: “Ngươi biết bây giờ ta đang lo gì không? Đại Boss ở đây xảy ra biến số lớn như vậy, khẳng định sẽ khiến Thiên Đạo chú ý. Lần này chúng ta đã cẩn thận đến thế, lại không ngờ đại Boss khiến Thiên Đạo chú ý trước.”

Nam Tầm lạnh nhạt nói: “Qua nhiều thế giới vậy rồi, ta đại khái đã hiểu bản tính Thiên Đạo. Chủ tuyến là phát triển xung quanh khí vận tử, chỉ cần chủ tuyến không bị ảnh hưởng, nó sẽ không để ý biến số gì đâu. Có ta đây, ta sẽ bảo vệ Ge, ta sẽ không để Ge chết.”

Một câu cuối cùng, cô nói khẳng định đến quyết tuyệt, dọa sợ Tiểu Bát.

Tiểu Bát giật mình, nhỏ giọng chửi thầm: “Ngươi đừng làm chết bản thân là tốt rồi, còn bảo vệ đại Boss cái gì.”

Dừng một chút, Tiểu Bát tiếp tục: “Lại nói, ta cứ nghĩ mãi nguyên nhân đại Boss biến thành người. Ở nguyên thế giới, đại Boss bị trứng trùng ký sinh, trứng trùng tuy bị hắn dùng tinh thần lực giết chết, nhưng nội tố trong nó cũng kích thích cơ thể hắn làm hắn biến dị. Cho nên, cũng có khả năng là một nguyên nhân nào đó dẫn đến việc cơ thể hắn lại xảy ra biến dị.

Ta nghĩ tới nghĩ lui, sự khác biệt duy nhất giữa đại Boss hiện tại và lúc trước chính là có thêm ngươi ở cạnh, sau đó mỗi ngày trao đổi nước miếng với con người là ngươi. Ngươi ngẫm lại xem, có phải bởi vậy không?”

Khóe miệng Nam Tầm co giật. Chuyện hôn môi tuyệt vời như vậy, vừa qua miệng Tiểu Bát lập tức trở nên cực kỳ dung tục.

“Theo lời ngươi nói thì, mỗi ngày ta cũng... đó đó, sao ta không bị hắn đồng hóa thành nửa người nửa trùng?” Nam Tầm nói.

Tiểu Bát ho khan: “Ta cũng chỉ đưa ra một loại khả năng thôi. Không thì có lẽ trong cơ thể đại Boss cất giấu một lực lượng dữ dội, là nó đã mạnh mẽ thay đổi cơ thể hắn, làm hắn biến dị lần nữa.”

Mặc kệ vì sao, Nam Tầm đều cảm thấy không quan trọng.

***

Cô ngồi bên người Ge, vừa ngồi đã qua cả một đêm. Có thể bởi vô cùng chờ mong khoảnh khắc Ge mở mắt, cho nên cô không những không mệt, mà ngược lại càng thêm có tinh thần.

Ánh mắt cô chưa từng xê dịch, nhìn chằm chằm lông mi mềm mại cụp xuống của Ge. Không biết đã nhìn bao lâu, rốt cuộc cũng thấy chúng nó nhẹ nhàng rung động.

Khóe miệng Nam Tầm khẽ cong, nhẹ giọng gọi hắn: “Ge?”

Ge chậm rãi mở mắt.

Trong khoảnh khắc đó, trong mắt hắn lại có một tia ánh sáng lạnh vụt qua.

Hắn đảo mắt, rơi trên người Nam Tầm.

Nam Tầm nhìn đôi mắt hắn, trái tim bỗng lỡ nhịp.

Huyết đồng!

Đồng tử lạnh băng vốn có của Ge đã biến thành một đôi huyết đồng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.