Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu

Chương 8: Chương 8




Uông Hạo từ đầu đã quên cuộc hẹn hò này rồi, cũng căn bản không tính cùng cái người phụ nữ không biết bộ dạng tròn hay méo hẹn hò,anh cũng không quản mẹ có tức giận thế nào, có nghĩ cùng anh đoạn tuyệt quan hệ mẹ con, anh như trước không động đậy, nói không đi hẹn hò chính là không đi, bởi vì anh đang nghĩ tới đem một người phụ nữ nhìn thì nhu nhược nhưng lại quật cường nào đấy, bắt chuyển vào nhà anh ở chung với anh.

Anh muốn cho Hà Vu Yến biết khi anh nói cô là người phụ nữ của anh không phải chỉ nói bằng miệng không, đêm đó đón cô tan tầm, anh chở cô về nhà trọ cô thuê, chỉ cho cô nửa tiếng, muốn cô đem đồ tất cả đồ của mình thu gọn, còn tự tiện hơn nửa đêm gõ cửa chủ nhà, dám muốn kết thúc hợp đồng thuê,ngay cả tiền thế chấp một tháng cũng không cần .

Thấy cô không chịu thu dọn hành lý, Uông Hạo cần cù tự mình giúp cô thu dọn, không đến nửa tiếng, trên xe anh chẳng những có gia sản Vu Yến sở hữu, còn có cô ngồi thở phì phì ở ghế trước.

"Thở xong rồi chưa?" Thấy cô một đường nhìn ngoài cửa sổ, mặc kệ anh nói cái gì cũng không đáp lại, nói cũng kỳ quái, nếu là anh bình thường, có người phụ nữ dám không nể mặt như vậy, anh đã sớm tức giận đuổi người đó xuống xe, nhưng là thấy bộ dáng Hà Vu Yến tức giận đến không chịu nói chuyện với anh, anh cảm thấy cô tức giận bất mãn kỳ thực rất đáng yêu, chẳng những không tức giận, còn luyên thuyên tự nói tự xướng muốn làm cô cười một cái.

"Anh làm sao có thể quá đáng như vậy? Anh đem phòng của em trả lại, vậy anh muốn em đi nghỉ ngơi ở đâu?" Cô ở đó rất tốt, còn cả ba năm trời, dựa vào cái gì anh nói không được ở sẽ không ở, cứng rắn lôi kéo cô nửa đêm chuyển nhà?

"Đương nhiên là ở cùng anh rồi." Anh cho rằng hành động bản thân đã rất rõ, chẳng lẽ cô còn nhìn không ra, đây là muốn bắt đầu ở chung đó?

"Uông Hạo!" Lần này không có ngập ngừng, Hà Vu Yến quay đầu đi,đôi mắt đẹp trừng anh, tức giận đến trực tiếp hô tên của anh, "Em vì sao phải ở chung với anh?"

Tuy rằng giọng điệu của cô không tốt, nhưng nghe cô gọi anh tên, Uông Hạo quyết định không cùng cô so đo, "Dựa vào hiện tại chúng ta là quan hệ người yêu,anh muốn em ở cùng anh,anh muốn người phụ nữ của anh ngủ cùng anh, lý do này đủ chưa?"

"Anh. . . . . . Anh muốn em làm bạn gái của anh?" Hà Vu Yến tâm run lên, cho rằng bản thân nghe lầm.

"Ừa."

"Anh điên rồi sao?"Người đàn ông này không lâu, còn một bộ dáng không muốn có liên quan gì cùng cô,liền thấy mặt cô cũng không nguyện ý, hiện tại lại mở miệng muốn cô làm bạn gái.

"Anh cũng cảm thấy anh điên rồi." Uông Hạo không phản đối lời của cô, "Bất quá trước khi anh điên,anh muốn nói với em, hôm nay anh chỉ ăn cơm chiên trứng em chuẩn bị thôi, chờ một chút về nhà,em có thể giúp anh nấu gì đó cho anh lấp cái bụng được không?"

"Anh nhất định là đùa giỡn em. . . . . ." Hà Vu Yến mới không tin lời anh nói, anh người từ đầu luôn đối tốt với cô, chờ cô ngây ngốc động tâm, anh lại trở mặt, cô mới không lại ngu ngốc một chuyện bị hai lần.

"Em muốn xuống xe,anh nhất định là đang gạt em, chờ em thật sự đến nhà anh xong,anh nhất định sẽ đem em ra cười nhạo rồi đuổi em ra khỏi nhà anh." Thích bốn năm, cuối cùng anh mở miệng muốn cô làm bạn gái, trong lòng cô chỉ cho rằng anh đang lừa cô.

Uông Hạo nhíu lông mày lại, tay lái vừa chuyển, đem xe khẩn cấp dừng ở ven đường, Hà Vu Yến trong lòng nghi vấn rất nhanh bị nụ hôn của anh quăng ra sau đầu, sau đó anh ở bên tai cô hạ lưu nói, anh nói đêm nay cô đừng hòng nghĩ đến ngủ, anh không để ý làm cô biết, anh có bao nhiêu muốn ở chung cùng cô.

Ngụ ý anh là chẳng những muốn cùng cô lên giường, còn có thể ép buộc cô chết đi sống lại. . . . . .

Hà Vu Yến không hiểu một nam một nữ ở chung là như thế nào, nhưng từ khi cô cùng Uông Hạo ở chung, Uông Hạo luôn luôn thích tăng ca hoặc là cùng bạn bè đến quán đêm , bắt đầu thay đổi thói quen sinh hoạt của anh.

Anh như trước bận rộn công việc, nhưng trực giác người phụ nữ nói cho Hà Vu Yến, Uông Hạo đối với cô cùng những người phụ nữ trước kia khác nhau, anh cưng chiều cô, cho nên anh càng bỏ nhiều thời gian bồi cô, mặc kệ là ở nhà hay là ra ngoài, anh dỗ dành cô giống như bảo bối trong lòng bàn tay, nhưng anh đối với cô cũng giống như bá đạo cùng độc tài, mỗi đêm quấn quít cùng cô thân thiết không nói, biết cô thẹn thùng còn mạnh mẽ lôi kéo cô tắm chung, kết quả ở trong bồn tắm lớn ép cô làm đến ngất đi.

Cô mới biết được Uông Hạo muốn yêu phụ nữ, thế nhưng có thể cho người phụ nữ hạnh phúc, mặc dù có khi anh quá gia trưởng, không cho cô cái này không cho cô cái kia,nhưng cô lại một chút cũng không cảm thấy ủy khuất, ngược lại có một loại cảm giác thỏa mãn khó hiểu.

Làm việc ở khách sạn,trước nghỉ hè kết thúc cô không đồng ý nghỉ việc, đây là điều kiện duy nhất cô đáp ứng ở chung.

Uông Hạo khuyên bảo bất lực, cuối cùng cũng chỉ thỏa hiệp,sau đó ở trên giường hung hăng đem cô ép buộc vài đêm,nhìn cô khóc đến thật đáng thương cầu xin anh, có thế này mới cam tâm bỏ qua, bất quá Hà Vu Yến vốn làm mười hai giờ, Uông Hạo tìm tới Ngũ Hãn,nói cô chỉ làm tám giờ,cũng làm Ngũ Hãn vì thế giễu cợt anh một phen, khó gặp được Uông Hạo vì người phụ nữ cùng người khác ăn nói khép nép, xem ra anh để ý Hà Vu Yến, không chỉ là có một chút như miệng anh hay nói.

Hà Vu Yến biết đây là nhượng bộ cuối cùng của Uông Hạo, cô cũng chỉ có thể nhận.

Mà chuyện cùng Uông Hạo ở chung, cô không dám nói với ai cả, thẳng đến Lâm Kiều Kiều hổn hển tìm cô,hai người hẹn giữa trưa gặp ở tiệm gần trường học, chờ hai người ngồi cũng gọi đồ uống xong, Lâm Kiều Kiều hai tay ôm ngực, lên lên xuống xuống đánh giá cô một phen.

"Hà Vu Yến,cậu thành thật khai mau,có phải cậu chạy tới ở chung cùng người đàn ông nào rồi phải không?"

Hà Vu Yến bị hỏi rất bất ngờ, bắt tại trận mặt tươi cười có chút miễn cưỡng, "Cậu làm sao mà biết?"

"Cậu ngu ngốc, mình bất quá nghỉ hè đi Nhật Bản một chuyến, không nghĩ tới sau khi trở về cậu chẳng những chuyển nhà, chủ nhà còn nói với mình, cậu cùng một người bộ dạng thoạt nhìn rất đẹp mắt, lại giống như người đàn ông kia rất giàu,cậu nói đi, làm sao có thể bị người đàn ông bao dưỡng hả?" Lâm Kiều Kiều mắng xong, khát nước ực một hớp nước đá lạnh nhân viên phục vụ sinh vừa chăm vào.

"Kiều Kiều cậu hiểu lầm rồi." Hà Vu Yến muốn giải thích, "Mình cũng không bị ngươì bao dưỡng."

"Cũng không bị bao dưỡng? Vậy hiện tại cậu có phải ở cùng người đàn ông kia không?" Hà Vu Yến từ năm nhất liền tự mình thuê nhà bên ngoài, phòng ở đang rất tốt lại vô duyên vô cớ chuyển nhà,làm Lâm Kiều Kiều nghĩ đến đau cả đầu cũng không nghĩ ra.

"Thì có. . . . . ." Cô không muốn giấu giếm Lâm Kiều Kiều, đành phải gật đầu thừa nhận.

"Hà Vu Yến,cậu bị u mê sao?Cậu thật sự cùng người đàn ông kia ở chung?" Lâm Kiều Kiều nói quá lớn tiếng,làm những khách trong tiệm cũng ngó nhìn, cô vội vã đè thấp âm lượng, "Vì sao chớ?"

Lâm Kiều Kiều suy nghĩ có chút xoay không kịp, bất quá hơn một tháng, Hà Vu Yến làm sao có thể thay đổi lớn như vậy?

"Mình thích anh ấy."

"Tiếp đó thì sao?"

"Anh ấy muốn mình cùng anh ấy ở chung."

Lâm Kiều Kiều lại dương cao âm lượng, bất bình hỏi: "Cho nên cậu liền ngu ngốc đến ở chung cùng anh ta, mỗi ngày đều giúp anh lo ba bữa ăn, giúp anh ta quét dọn trong nhà, giúp anh ta giặt quần áo, cuối cùng còn bồi anh ta lên giường phải không?" Cuối cùng lại thấy các khách bàn khác lần nữa nhìn phía bên này, Lâm Kiều Kiều lúc này trực tiếp trừng mắt nhìn trở lại, làm những người đó vội vàng quay đầu làm bộ không nghe thấy các cô nói chuyện.

"Không có. . . . . ." Trừ bỏ lên giường, một tháng ở chung này,tòan bộ việc nhà đều là do Uông Hạo tự mình dọn dẹp. Lâm Kiều Kiều kêu một tiếng: "Cái gì không có?"

Lúc này nhân viên đem đồ uống đi lại,khi nhân viên phục vụ đi rồi, Lâm Kiều Kiều trực tiếp hỏi lại : "Cậu nói xem,cái người đàn ông đó có phải là người lần trước ở trên đường bắt cậu đi phải không?" Trừ bỏ người kia, Lâm Kiều Kiều thật đúng không nghĩ ra được,người đàn ông có thể trong thời gian ngắn vậy đem Hà Vu Yến ăn hết là ai.

"Ừa." Hà Vu Yến gật gật đầu.

"Trời ạ a." Lâm Kiều Kiều vỗ trán của bản thân, thở dài, "Cậu thế nhưng thích vị ông chú biến thái kia?"

Thấy Hà Vu Yến không nói, Lâm Kiều Kiều một bên uống đồ uống một bên chống càm nói: "Cậu tốt nhất thành thật khai báo,cậu cùng vị ông chú biến thá kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hở?"

Một giờ sau, Lâm Kiều Kiều ăn uống no nê,cũng hiểu được bảy tám phần, cô cũng không biết trong lòng bạn tốt đã thích một người đàn ông nhiều như vậy, bất quá nhìn Hà Vu Yến nói tới người đàn ông Uông Hạo đó cười tràn trề,hạnh phúc viết ở trên mặt cô, Lâm Kiều Kiều lại thật mất hứng hỏi: "Các cậu có sử dụng biện pháp tránh thai hay không?"

Hà Vu Yến bị cô hỏi trắng ra mặt đỏ bừng, lỗ tai đỏ rừng rực giống như muốn lấy máu, đầu cuí thấp đến không thể thấp hơn.

"Vu Yến, cậu đừng ngốc nghĩ vì ở chung sau đó sẽ kết hôn,mình nói với cậu này, giống như anh trai mình ở chung cùng phụ nữ không ít, cuối cùng những người phụ nữ muốn kết hôn đều bị anh mình quăng đi hết, nếu cậu không cẩn thận mang thai, chẳng lẽ cậu muốn một mình nuôi dưỡng nó sao?"

"Kỳ thực anh Uông luôn luôn đều có làm biện pháp tránh thai." Mặc kệ cùng cô tình cảm mãnh liệt thế nào, anh nhất định đều sẽ dùng bao cao su, liền tính cô thật sự muốn mang thai cũng không có khả năng.

"Coi như anh ta có lương tâm." Lâm Kiều Kiều có thế này mới không đối với Hà Vu Yến bức cung,đưa tiền cho nhân viên phục vụ, Hà Vu Yến hôm nay không cần đi làm việc ở khách sạn, không lay chuyển được Lâm Kiều Kiều cường thế, chờ một chút muốn bồi cô đi dạo công ty bách hóa.

Nhưng hai người vừa mới đi vào công ty bách hóa,di động Hà Vu Yến lập tức vang lên, cô nhìn tên nổi lên sửng sốt một chút, nghe di động xong chỉ thấy cô ấp úng, đối phương đầu bên kia không biết nói gì đó, chỉ thấy Hà Vu Yến cúp điện thoại, khuôn mặt nhỏ nhắn toàn bộ đều đỏ lên, cô thế nhưng đã quên, hôm nay đáp ứng giúp Uông Hạo mang cơm trưa đến công ty cho anh.

"Kiều Kiều,hôm nay mình không thể đi dạo cùng cậu, lần sau mình đi cùng cậu nha."

Lâm Kiều Kiều làm sao mà không đoán được là ai điện tới, hai tay nhéo nhéo gò má Hà Vu Yến,giọng độc ác nói: "Hôm nay mình tha cho cậu một mạng, lần sau cậu lại dám thấy sắc quên bạn như vậy, cẩn thận mình tuyệt giao với cậu đó!"

Hà Vu Yến mang theo đồ ăn tiện lợi đi đến phòng làm việc Uông Hạo, đã là bốn mươi phút sau, bởi vì trời rất nóng chạy tới, trên trán cô còn chảy mồ hôi.

Uông Hạo không ngẩng đầu nhìn cô, nhìn ra được lại tức giận,cô thư ký lập tức rời khỏi văn phòng, Hà Vu Yến đem hộp bento trên tay còn nóng hầm hập thả tới bàn trà, đi đến bênh cạnh Uông Hạo,"Anh Uông, cơm tiện lợi mua đến rồi đây này." Cho dù Uông Hạo muốn cô kêu tên của anh, nhưng cô luôn sửa không được.

"Ừa hừ."

"Anh chắc đói bụng lắm rồi, muốn ăn cơm trước không?"

"Em còn biết anh đã đói bụng!" Không thể nói là không giận, cô càng nói anh càng tức giận hơn, tức giận để cây viết trong tay xuống, ôm cô ngồi ở trên đùi,hôn cô, anh hôn thật thô bạo, như là cố ý muốn làm cô đau vậy.

Cái hôn này thật lâu, hôn đến anh thỏa mãn, có thế này mới đem môi dời xuống, đi đến cần cổ trắng nõn cô, "Anh rất tức giận." Vừa nói vừa cắn cổ cô, có chút mang theo ý tứ hàm xúc trừng phạt.

Bị hôn đến thở gấp không thôi Hà Vu Yến bắt cái bàn tay to đang làn càn trên người mình, "Không nên. . . . . ."

Uông Hạo thấy cô thở hổn hển lắc đầu, lập tức đem người ôm đến sofa trong phòng làm việc, bá đạo không nhìn cự tuyệt của cô, cúi đầu hôn môi cô, bàn tay to luồn vào vạt áo cô, vội vàng xoa vú no đủ của cô.

Nhìn cô bị mình vuốt ve,mềm nhũn núp ở trên người anh, dục vọng anh càng đốt càng chaý, thậm chí ngay cả quần áo cũng không cởi liền kéo khóa kéo quần lót xuống,đẩy quần lót trong váy của cô ra, ngay cả trêu chọc trước cũng giảm bớt, đem hai chân cô kéo vòng qua eo mình,phấn khởi tráng kiện liền như vậy đâm vào trong cơ thể cô.

Nửa người dưới đột nhiên căng ra làm cho Hà Vu Yến cau mày hừ nhẹ một tiếng, Uông Hạo không đợi cô thích ứng, lập tức bắt đầu động phần eo va chạm đâm vào.

Sofa bằng da thoải mái bởi vì hai người phập phồng mà vang lên thanh âm tinh tế ma sát, Hà Vu Yến một tay để ở ngoài ghế sofa, một tay để ở trước ngực anh, sợ bị người ta nghe được thanh âm mình, cô cắn môi dưới cúi đầu thở gấp, không khí lực chống cự thân mình chỉ có thể để Uông Hạo bá đạo giữ lấy.

Uông Hạo thấy bộ dạng cô ủy khuất không dám kêu ra tiếng,muốn phản kháng lại không dám mở miệng, nhất thời trong lòng nhũn thành một vũng, lại vẫn không chịu buông tha cô thấp giọng hỏi: "Không muốn sao?"

Hà Vu Yến làm sao trả lời, từ khi ở chung cô liền lần nữa ở trên giường chịu đựng mệt, anh làm một nửa lại hỏi cô muốn hay không,nếu cô nói muốn, Uông Hạo sẽ mạnh mẽ ép buộc cô chết đi sống lại;nếu cô trả lời không muốn, anh liền đổi tư thế tra tấn cô, nhất định làm cho cô nói muốn cũng không thể.

Thấy cô như trước cắn môi, Uông Hạo híp híp mắt, chưa thỏa mãn đĩnh động, lực đaọ từng chút mạnh một chút, thẳng đến Hà Vu Yến chịu không nổi kêu ra tiếng, hai tay lấy lòng bấu víu ngực dày rộng của anh,khuôn mặt nhỏ nhắn bị anh khi dễ sắp khóc chôn ở gáy anh, anh trầm xuống thân mình đè cô càng căng đầy, rồi sau đó anh nghe được Hà Vu Yến nhỏ giọng cầu xin, cầu xin buông tha cô.

Uông Hạo có thế này chống đỡ nửa người trên, sợ áp bẹp cô rồi, Hà Vu Yến bị ép tới kém chút thở không nổi, thật vất vả thấy anh rút ra dục vọng tráng kiện dời thân mình, cô cho rằng kết thúc, mới chuyển hạ thân tí, Uông Hạo lại đem thân thể cô lật ngược ở trên ghế sofa,sau đó anh lại kéo ra hai chân cô,để chân cô cong ở trên ghế sofa, không cho cô cơ hội phản kháng, hung hăng lại thẳng tiến vào hoa huyệt vừa mới cao trào.

"Không muốn. . . . . ." Thanh âm cô bị thật mạnh nhất đỉnh đâm vào cho nghiền vụn, hai tay miễn cưỡng chống đỡ tay vịn sofa, muốn né tránh thô bạo giữ lấy quá mức của anh, Uông Hạo lại cả người thật mạnh đi vào cô, buộc cô thừa nhận hết thảy của anh.

Hà Vu Yến chỉ cảm thấy nửa người dưới lại đau lại tê dại, nơi riêng tư như là bị lưả thêu khó chịu, nhịn không được cầu xin tha thứ, "Không nên, A Hạo. . . . . ." Kêu tên anh, cô đã khóc ra, nhưng là cô lại không biết, nghe cô một tiếng lại một tiếng tinh tế cầu xin tha thứ, mang theo vài phần làm nũng của người phụ nữ, Uông Hạo nghe vào trong tai làm sao ngừng được chứ.

Hà Vu Yến toàn thân vô lực ngồi phịch ở trên sofa, cảm thấy thắt lưng bản thân sắp bị Uông Hạo đụng gẫy, anh lại còn không chịu bỏ qua, như là muốn tận hứng không thể không đem người cô từ trên ghế sofa nâng lên, lực đạo nửa người dưới chẳng những một chút cũng không có hòa dịu,tốt độ còn nhanh hơn đâm vào, không biết qua bao lâu, thẳng đến anh thỏa mãn xuất tinh ra, dưới thân anh Hà Vu Yến không còn có khí lực trốn thoát, liền bị anh đè nặng như thế, không ầm ĩ không nháo mặc anh lại hôn người mình.

Uông Hạo bình phục hô hấp, có thế này mới giật giật thân mình, đem nửa người dưới bản thân rút ra,nhìn nơi riêng tư của Hà Vu Yến ẩm ướt rối tinh rối mù, lúc này anh mới ý thức đến anh thế nhưng đã quên mang biện pháp an toàn.

Từ lần đầu tiên anh cùng phụ nữ lên giường, còn không chưa từng bởi vì tình cảm mãnh liệt mà quên mang biện pháp an toàn, nam nữ hoan ái anh không muốn lưu lại bất kỳ phiền toái không cần thiết.

"Chết tiệt!" Uông Hạo mắng một tiếng, trước dọn dẹp bản thân, lại rút ra khăn giấy dọn dẹp giúp cô đang mệt rã.

Thật vất vả hô hấp Hà Vu Yến thông thuận chút, khi nghe thấy anh đột nhiên chửi rủa, cho dù nửa người dưới còn có chút bủn rủn, cô xoay người ngồi dậy núp ở trên sofa, biểu cảm không hiểu nhìn anh.

Uông Hạo thấy mặt cô nghi hoặc, tay lau mặt, thu hồi vẻ mặt ảo não, ôm cô vào trong ngực, "Vu Yến, em là kỳ an toàn đi?"

Hà Vu Yến mặt vốn là không hiểu, bị anh vừa hỏi, lập tức hồng giống như muốn nhỏ máu ra.

"Phải hay không?"

Vùi đầu vào trong lòng anh ngửi hơi thở thuộc về anh, Hà Vu Yến trong lòng đoán rằng, anh là hi vọng cô trả lời là có hay là không?

"Chắc vậy." Nghĩ trước kia anh đều có thói quen mang bao cao su, Hà Vu Yến áp chế rầu rĩ khó chịu trong lòng, gật gật đầu.

Không biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy khi cô gật đầu xong hình như là anh buông lỏng một hơi, cô ngẩng đầu muốn xác nhận, anh lại đứng dậy tránh ra, chờ anh trở về, trong tay có áo khoác tây trang hồi sáng ra cửa.

"Có mệt hay không?" Uông Hạo ngồi xổm xuống giúp cô sửa sang lại quần áo, đem áo khoác tây trang đắp trên người cô, sờ sờ tóc cô ẩm ướt mồ hôi, ôn nhu đem chúng nó đẩy sang hai bên.

Hà Vu Yến nhắm mắt lại gật gật đầu.

"Vậy muốn ngủ một chút không hửm?" Uông Hạo biết bản thân vừa muốn quá mức, thấy bộ dáng cô lúc này mệt muốn chết rồi, đau lòng hôn hôn trán của cô.

"Vâng."Cô thật nghe lời.

Uông Hạo rất nhanh ăn xong đồ tiện lợi cô mua đến, tiếp theo lại tiếp tục làm việc, toàn bộ trong phòng làm việc, yên tĩnh chỉ còn lại âm thanh anh viết chữ cùng lật chuyển tài liệu.

Hà Vu Yến rõ ràng rất mệt, lại thế nào cũng ngủ không được, trong óc luôn luôn nhớ tới giọng nói lúc nảy Uông Hạo vội vàng hỏi kỳ an toàn cô, còn có phản ứng thở dài nhẹ nhõm một hơi, anh là sợ cô mang thai sao?

Vậy nếu cô thật sự không cẩn thận mang thai, anh có phải muốn cô đem đứa nhỏ phá đi. . . . . . Nghĩ đến đây, Hà Vu Yến nhất thời cảm thấy trong phòng làm việc trở nên vô cùng lạnh leõ, bằng không cô làm sao có thể cảm thấy áo khoác tây trang không ấm?

Sờ sờ bụng mình, kỳ thực kinh nguyệt cô không phải lúc nào cũng chuẩn,cái gì kỳ an toàn cô cũng sẽ không thể tính, nếu thật sự mang thai, Uông Hạo lại không cần đứa nhỏ, thế cô nên làm cái gì bây giờ?

Hà Vu Yến ở trong phòng làm việc Uông Hạo xuất hiện hai lần, hơn nữa đi vào đều tất cả là buổi chiều,đúng với hai lần cô thư ký tiến vào phòng làm việc, đều kinh ngạc thấy cô ngủ ở trên sofa, trong lòng hiểu quan hệ Hà Vu Yến cùng tổng giám đốc vô cùng tốt.

Vì hôn sự con trai, Mẹ Uông tự nhiên cẩn thận chọn phụ nữ xong, lôi kéo cô thư ký làm gián điệp, không bao lâu mẹ Uông biết chuyện có người phụ nữ tới công ty.

Có lẽ vì những phụ nữ mấy lần trước con trai để ý bà không tin tưởng, mẹ Uông quyết định ép con trai, theo bà lựa chọn những người phụ nữ có khí chất lại có giáo dưỡng, tuyển chọn một cô làm con dâu bà.

Uông Hạo cho rằng anh tránh được một lần hẹn hò, còn dùng phương thức vô lễ trả lời, thì mẹ sẽ yên tĩnh, không nghĩ tới mẹ lần này chẳng những thật tích cực, vì buộc anh kết hôn, anh không chịu hẹn hò, dứt khoát mang nhà gái đưa đến công ty.

"Mẹ, sao người lại tới đây?" Uông Hạo thấy mẹ anh phiá sau còn có một cô gái chưa từng gặp, anh buồn bực đứng dậy. Mẹ Uông cũng không muốn quan tâm anh, chờ cô thư ký đem cà phê lên giúp bà cùng người hẹn hò với con trai Trịnh Giai, lui ra ngoài, Mẹ Uông nói trắng ra.

"Vị này là tiểu thư Trịnh Giai, ba con bé là bạn ba con mấy năm nay, gần nhất con bé mới từ nước ngoài hoàn thành bằng thạc sĩ,con có rảnh có thể hẹn con bé đi ra ngoài uống trà, nói chuyện phiếm, có thể phát triển tình cảm lẫn nhau."

Nói thật ra là đi hẹn hò, Uông Hạo nếu nhìn không ra, thực uổng phí anh ở trên thương trường lăn lộn nhiều năm như vậy rồi.

Anh nhìn Trịnh Giai bộ dạng tính xinh xắn gật đầu, đi qua mở ra cửa phòng làm việc, muốn kêu cô thư ký tiến vào.

"Trịnh tiểu thư, tôi có chút chuyện muốn nói với mẹ tôi, có thể mời cô cùng thư ký đến phòng cách vách một chút được không?" Lời này tuy rằng nói lễ phép, nhưng thái độ cường ngạnh, Trịnh Giai từng trải là thiên kim tiểu thư, cũng cười đi theo cô thư ký đi ra văn phòng.

Khi các cô đi ra ngoài, Uông Hạo đóng sầm cửa phòng làm việc thật mạnh, cho thấy biểu cảm anh lúc này là bất mãn: "Mẹ, con hiện tại làm việc, kết bạn loại này việc tư có thể về nhà bàn lại."

Sắc mặt anh khó coi trừng mắt mẹ anh, không thể tin được bà lại làm ra chuyện không thể nói như vậy, mang người phụ nữ đến công ty anh bắt anh hẹn hò.

"Cái gì làm việc? Con tưởng rằng mẹ không biết sao?Vào buổi trưa đều để phụ nữ đến cửa,con tưởng người làm mẹ đây chỉ là đưá con nít mới lên ba sao? Một nam một nữ ở trong phòng làm việc,còn có thể có xảy ra chuyện gì?"

"Mẹ!" Uông Hạo không muốn nghe thấy mẹ anh phê bình Hà Vu Yến, một chữ cũng không muốn nghe thấy.

"Cái loại phụ nữ không đứng đắn đó,đừng mong bước vào cửa Uông gia,con đừng mơ tưởng mẹ sẽ đồng ý con cùng cái loại phụ nữ đó kết hôn, chơi đùa có thể, kết hôn phải chọn đối tượng môn đăng hộ đối."

"Cô ấy không là phụ nữ không đứng đắn!" Uông Hạo không nghĩ tới thư ký mình lại cùng mẹ mình thông đồng một đội, còn cùng mẹ anh đâm thọc, xem ra cô ta không muốn làm công việc thư ký nữa rồi.

"Không phải? Vậy con liền mang về nhà cho mẹ xem,mẹ ngược lại muốn nhìn người phụ nữ nào làm cho con mê luyến như vậy, chẳng những theo đuổi cho cô ta tự do ra vào phòng làm việc, còn ngoại lệ để cô ta trong thời gian làm việc quấy rầy công việc con."

Uông Hạo phiền chán thở ra, đối với yêu cầu của mẹ, anh không muốn nhận, "Con còn chưa nghĩ đến mang cô ấy về nhà."

"Vì sao?Cô ta đã tốt như vậy, con lại đang ở cùng cô ta kết giao, có cái gì không dám giới thiệu cho gia đình biết? Nếu thật sự thích hợp, vậy thì chọn ngày đem người cưới vào nhà, không phải tất cả đều vui vẻ à?"

"Con chưa tính cùng cô ấy kết hôn." Chỉ là cho tới bây giờ anh còn chưa xác định rõ tình cảm anh cùng Hà Vu Yến, anh thừa nhận anh đối với cô là tâm động, hơn nữa mãnh liệt muốn cô ở bên cạnh mình, nhưng chuyện kết hôn anh còn chưa có nghiêm túc lo lắng , dù sao bọn họ vừa mới kết giao, tương lai rất khó nói.

"Vậy con liền đi xem mắt cho mẹ!" Mẹ Uông không thỏa hiệp vỗ bàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.