Cổ Túc Dao sau khi nghe Mạc Viễn nói thì hiểu ra . Mạc Tịnh Huyên bị dị ứng phấn hoa , đến gần còn không được thì làm sao có thể bỏ túi gấm chứa đầy các loại phấn nồng nặc như vậy dưới gối nằm , rõ ràng bọn họ đang muốn nói rằng có người hãm hại hoàng hậu .
Bản thân Cổ Túc Dao cũng bán tín bán nghi việc hoàng hậu hạ độc , nhưng nàng ta chỉ muốn nhân cơ hội này , biết đâu có thể gán tội lên đầu nàng, làm nàng trong mắt Lữ Hàn sẽ trở thành một nữ nhân ngoan độc , xấu xí . Thế mà bây giờ mọi việc diễn biến như thế , đã không thể kéo Mạc Tịnh Huyên xuống bùn , còn làm chính bản thân mình tồi tệ hơn trong mắt người khác
Bên này , Chu Hạo Đế nghe xong , cười khẩy , giọng nói mang đầy uy nghiêm và uy hiếp
-“Tra ! Mạc khanh hãy tra xét thật kỹ tất cả các cung , một cọng cỏ cũng không được bỏ qua , trẫm muốn xem kẻ nào to gan dưới mắt trẫm mà dám làm những việc này “
-“Không cần ! “ _Mạc Tịnh Huyên lên tiếng
Chu Hạo Đế hơi nghiêng đầu nhìn nàng , mọi người trong điện cũng đồng loạt nhìn Mạc Tịnh Huyên . Tử Mộc Vạn Quân không hiểu , nàng như vậy là muốn bỏ qua hay bản thân đã biết ai là hung thủ . Duy chỉ có Lữ Hàn hắn nhìn trong đám nữ nhân ở hậu cung , chợt mâu quang bừng tửng cuối cùng là cuối đầu thở dài “xem ra , nàng ta quả nhiên không giữ được nữa “
Mạc Tịnh Huyên không để ý có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn mình , nàng chỉ cúi đầu , tay vuốt ve chiếc khăn lụa trong tay , mắt không biết là đang nhìn gì vì hàng mi dài cong vút của nàng đã che đi tất cả , nàng nhàn nhạt nói
-“Hổ trùng ô đầu là độc dược mãn tính , tích tụ một thời gian dài mới phát độc . Bản thân người hạ độc khi tiếp xúc với nó cũng phải rất cẩn thận , để đảm bảo an toàn thì thường người ta sẽ dùng một ít dầu cải thoa lên tay để tránh thứ độc đó thẩm thấu qua da … “
Tất cả mọi người đều gần như mờ mịt trước những gì nàng nói , Tử Mộc Thanh Ninh tuy trong lòng nóng vội , nhưng vẫn cố gắng kiếm lòng nhẫn nhịn , giọng nói non nớt lên tiếng
-“Ý hoàng hậu , phải chăng là tìm trên tay ai có dầu cải hay mùi dầu cải thì là kẻ hạ độc ? Nhưng hoàng hậu , dầu cải trong ngự thiện phòng được dùng rất nhiều ? “
-“Bổn cung cũng không có nói như vậy “ _ Tiếp tục nghịch khăn tay , không thèm nhìn nưuời đang nói , lạnh lùng đáp trả
Tự cho là mình thông minh sao ? Chu Hạo Đế nhìn nữ nhân áo trắng mới chất vấn Mạc Tịnh Huyên đầy vẻ coi thường . Tịnh Huyên của hắn không bao giờ hành động hay nói lời vô ích và càng không đơn giản . Nếu chỉ dựa vào thứ dầu cải gì đó mà dễ dàng tìm ra hung thủ thì nữ nhân kia có vẻ xem thường trí tuệ Mạc Tịnh Huyên cũng như đánh giá thấp sự lựa chọn của hắn rồi
-“Dầu cải thật sự rất phổ biến trong ngự trù , nhưng …. “ _Mạc Tịnh Huyên ngưng một chút , lúc này nàng mới nâng mi mắt , nhìn về đám nữ nhân trong hậu cung , ánh mắt mông lung không biết rơi trúng ai , mỉm cười nói tiếp
-“Nếu không may trước đó lại tiếp xúc với các loại trung dược khác như …hoa dương kim chẳng hạn ? Xem nào …hmm…hmmm ….” _Gương mặt nàng gần như bừng tỉnh , xong lại nhíu mày đưa bàn tay làm động tác đếm đếm :
-” Chà … bổn cung thật không nhớ được luôn , nhưng hẳn chất độc đã phát tác rồi , ngươi thử nhìn bàn tay của mình xem ? “
Đám nữ nhân trong hậu cung cũng như những người trong điện không biết ruốt cuộc Mạc Tịnh Huyên là đang nói ai , thì lúc này bỗng một tiếng thét lên
-“Ngươi hạ độc ta ? “
Tiếng thét thu hút ánh mắt tất cả mọi người . Không ai có thể tin , Hiền phi một thời ( tức Đức phi hiện tại ) , người luôn ôn nhu , không tranh chấp hay điêu ngoa , trong mắt người khác nàng là điển hình của nữ nhân đúng với phong hiệu “Hiền “ . Thế nhưng giờ đây , người trước mắt hoàn toàn là một phong thái khác . Các đầu ngón tay nàng ta chằn chịt các sợi gân máu màu đen trông rất dữ tợn , ánh mắt mang đầy sát khí đỏ ngầu …
-“Bổn cung không có hạ độc ngươi , là tự ngươi hạ độc chính mình “ _Mạc Tịnh Huyên nhún vai trả lời
-“Ngươi nói láo “
Giang Thể Điệp không tin , ả được xưng là cao thủ dùng độc , tính tình lại rất cẩn thận, trà nước , ăn uống , hương liệu ả đều kiểm tra rất kỹ làm sao bị Mạc Tịnh Huyên hạ độc mà không biết . Nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Hiền phi , khi Mạc Tịnh Huyên định tốt bụng lên tiếng giải thích cho ả hiểu thì giọng nói lạnh lùng của Chu Hạo Đế đã vang lên
-“Nếu trẫm không muốn thả , ngươi nghĩ sát thủ của ngươi có thể thoát được sao ? “
Cả Mạc Tịnh Huyên và Giang Thể Điệp đều quay sang nhìn Chu Hạo Đế , mang hai luồng ánh mắt và suy nghĩ khác nhau . Mạc Tịnh Huyên hiểu , hôm đó cả hắn và nàng đều cố ý để một trong số hắc y nhân trốn thoát chính là chờ ngày hôm nay .
Còn Giang Thể Điệp ả lại hoàng toàn sửng sốt , ả không ngờ ả lại thua dưới tay một nữ nhân bên ngoài lúc nào cũng có vẻ mong manh , ngây ngô nhưng bên trong có khi lại âm hiểm hơn cả nàng . Không được , nữ nhân này tuyệt đối không thể tồn tại trên trời …
Dưới ông tay áo , một luồng chưởng phong đầy sát khí tung lên , Giang Thể Điệp phóng thẳng về phìa Mạc Tịnh Huyên .
-“Mạc – Tịnh –Huyên , chết đi ! “
Chưởng phong như xé gió , rít rao gào thét bay về phía Mạc Tịnh Huyên . Khi mọi người chưa kịp hay động thì Chu Hạo Đế đã bay ra ôm lấy nàng né sang một bên . Nhưng vì chưởng phong quá lớn và bất ngờ , đã xoẹt trúng qua vai trái hắn . Cứ tưởng đã xong , thì lúc này Giang Thể Điệp đã phi thân đánh tới , vì ôm Mạc Tịnh Huyên trong lòng cộng thêm vết thương ở trên vai , Chu Hạo Đế không thể nhanh nhẹn như bình thường mà né tránh đòn sát ý từ cao thủ như Giang Thể Điệp .
-“Hoàng thượng “
-“Tam muội “
Khi mọi người trong điện đầy hoảng sợ thì một bóng dáng màu bạc bay ra , một chưởng đánh vào ngực Giang Thể Điệp , làm ả bay ra văng lên không trung , lưng đập mạnh xuống nền băng .
Không hổ là Lữ Hàn , trong hoàn cảnh như thế chỉ có hắn là kịp phản ứng . Giang Thể Điệp không tin nhìn chủ tử của mình . Một ngụm máu tươi phun ra , tay ả siết chặt lồng ngực đau đớn , một chưởng của Lữ Hàn thật sự quá mạnh !
Sau khi đánh bay Giang Thể Điệp , Lữ Hàn lo lắng lại chỗ Tịnh Huyên , thấy nàng an ổn trong lòng Chu Hạo Đế tim hắn thắt lại . Hắn ước gì , ước gì mình mới là người ôm lấy nàng lúc này ….
Mạc Huy ra lệnh cho cấm vệ quân trói Giang Thể Điệp lại , Mạc Viễn vội chạy lại xem thương tích của Chu Hạo Đế , thấy hắn phất tay ý bảo không sao . Mà Chu Hạo Đế lúc này không màng vết thương của mình , chỉ lo kiểm tra người con gái trong lòng , sợ nàng bị thương tổn
-“Ta không sao ? “ _Mạc Tịnh Huyên nhẹ nhàng nói
Nghe nàng nói, hắn mới buông lỏng tâm tình , quay sang Giang Thể Điệp ánh mắt sáng quắc
-“Giải ả vào thủy lao , trẫm sẽ đích thân tra xét “
Giang Thể Điệp toàn thân mất lực , gần như ngất xỉu để mặc quân lính lôi đi . Chu Hạo Đế lúc này mới quay sang Lữ Hàn , giọng nói làm người ta không biết được suy nghĩ của hắn
-“Cám ơn Bắc Sở thái tử đã ra tay giúp đỡ , có dịp nhất định trẫm sẽ hồi đáp “
Lữ Hàn không để ý Chu Hạo Đế , chỉ một mực nhìn Tịnh Huyên , thấy nàng hoàn toàn không sao thì hành lễ cáo từ rời khỏi nơi đó . Cổ Tư Hoàn cùng Cổ Túc Dao đều quan sát hắn , làm sao không thấy được tâm tình đó . Một bên hận ý càng lúc càng sâu đậm , một bên đau lòng mỗi lúc một dâng cao …
Nhìn thấy một màn như thế , Cổ Tư Hoàn không dám nhìn Lữ Hàn , cũng không dám nhìn Mạc Tịnh Huyên , nàng đành để ánh mắt nơi xuống trên tách trà … nhìn mặt nước tĩnh lặng - mỉm cười chua chát …
Huệ Từ Vân sau khi nghe Chu Hạo Đế thuật lại sự việc của Hiền phi thì không khỏi khiếp sợ . Sau khi điều tra thì mới biết ả ta đã độc chết biết bao nhiêu phi tử cũng như long chủng trong hậu cung , Lịch Cơ cũng là một trong số đó . Nhưng đến cuối cùng ả cũng chỉ nói do mình làm vì ghen tị với những nữ nhân khác .
Huệ thái hậu biết hậu cung ngoài mặt sóng yên biển lặng , nhưng bên trong là sóng ngầm mãnh liệt , đấu đá lẫn nhau . Chu Hạo Đế nhân cơ hội này , với việc để nữ nhân vào hậu cung càng gắt gao hơn , mà Huệ Từ Vân cũng không tiện lên tiếng bác bỏ . Lúc này bọn họ cũng không rảnh để ý đến chuyện Chu Hạo Đế sủng ai , đám nữ nhân trong cung kia thế nào , giờ đây trong triều đang lo một vấn đề quan trọng hơn đó là _Chiến tranh với Minh Quốc