Mấy Thằng Kia, Mau Biến!

Chương 19: Chương 19




- Biết tên anh chị rồi , vậy em tên là gì ? - Cô hỏi .

- Em là Tử Văn . Mọi người gọi em là Văn Văn đi ! - Tử Văn mỉm cười nói .

- Ọt ọt ! - tiếng bụng kêu phát ra từ bụng Tử Văn khiến cậu bé hơi ngượng ngùng còn ba người kia thì cười vui vẻ nói .

- Nếu em đã đói thì cùng anh chị ăn đi , nếu em không chê bọn chị có pizza đấy ! - Lisa nói  , Văn Văn lập tức gật đầu lia lịa .

Đồ ăn được dọn ra bàn , cô phải đi có chút việc nên để ba người họ ở nhà . Bỗng đang chuẩn bị ra khỏi cửa thì nghe tiếng của Văn Văn .

- Em xin lỗi chị . - Giọng nói rất nhỏ nhưng đầy thành tâm .

- Hả ? - Trong khi cô ngây ngốc chưa kịp hiểu gì thì cậu bé nói tiếp .

- Em xin lỗi vì hồi chiều đã va phải chị mà còn gây sự với chị . - Cậu bé cúi đầu nói .

- Không sao đâu , em còn nhỏ nên chị không trách đâu . - Cô cười hiền xoa đầu cậu bé . Thảo nào nhìn quen quen , mà thôi cô cũng không nên trách một đứa trẻ , thật không hay .

- Nè , mau vô ăn pizza nào ! - Lisa từ trong bếp nói vọng ra . Văn Văn nhanh chóng chạy lon ton vào trong , trước khi vô còn bái bai cô một cái .

- Pizza ngon không Văn Văn ? - Nhỏ hào hứng nhìn cậu nhóc đang ăn chiếc pizza của mình .

- Dạ rất ngon ! - Tuy là không ngon như ở nhà hàng cậu vẫn ăn nhưng nó có cái gì đó tạo cho mình một hương vị riêng rất tuyệt vời .

- Văn Văn nên nói thật đi . Nếu khó ăn thì cứ nói không cần sợ . - Winter ngứa miệng nói .

- Anh đâu có thử đâu mà biết được tài nghệ nấu ăn của tôi . - Nhỏ cãi lại .

- Sao anh Winter không ăn đi ? 

- Anh Winter là ma nên không ăn được . - Anh cười nói .

- Hả ? Tiếc thật .

- Nhưng nếu muốn anh ăn cùng em cho anh nhập vô thân xác em đi .

- Là sao anh ? - Cậu nhóc ngây ngô hỏi .

Anh chỉ cười sau đó bay vô thân xác cậu bé . 

- Wa ! Thì ra đây là nhập linh hồn .

- Phải đó , giờ thì anh và em đều ăn được rồi . 

- Nhưng đừng có quậy đó nếu không tôi kêu Tuyết Tuyết phạt cậu . - Lisa đứng kế bên liếc nói .

- Biết rồi ! - Anh cười nói , lấy miếng pizza ăn .

Sau khi cả ba hoàn thành bữa tối thì nhỏ dọn dẹp còn Winter thì cùng Văn Văn ra phòng khách chơi .

- Nè Văn Văn , nhà em ở đâu để chị đưa em về ? - Nhỏ bước ra hỏi .

Cậu bé đột nhiên im lặng , trầm mặt nói .

- Em không muốn về . - Cậu không muốn về đó . Vì nơi đó có người là con của kẻ đã khiến cha mẹ cậu chết , cậu không muốn về .

Thấy biểu cảm của cậu bé không được tốt , Winter với Lisa đành cho thằng nhóc ở lại đây .

- Vậy thì giờ em với anh Winter chơi với nhau đi . Chị phải đi học bài rồi ! - Nhỏ xoa đầu thằng nhóc nói .

Sau đó thì Lisa bước vào ban công ngồi làm bài tập trên chiếc bàn riêng , Winter cùng Văn Văn thì ngồi vẽ . Được lúc sau thì cậu nhóc bảo chán .

- Anh Winter ơi , em chán .

- Vậy em muốn đọc truyện tranh không ?

- Có hả anh !?

- Ừ ! Truyện này anh chắc chắn là em chưa đọc đâu ! - Anh nói xong moi ra cuốn truyện “Song sinh tinh nghịch” đưa cho cậu bé .

- Wa ! - Thấy truyện mới cậu nhóc liền reo lên thích thú .

- Được rồi , mau ra ngoài cho chị Lisa học thôi . - Anh dắt tay cậu nhóc ra phòng khách ngồi đọc truyện tranh , lâu lâu lại có tiếng cười thích thú reo lên .

Lát sau cô về với hai túi xách trên tay . Lúc nãy anh hai đã gọi cho cô nói hết mọi chuyện rồi nên cô tính mua thêm vài thứ cho cậu nhóc này , dù sao nó cũng ở đây đến khi về nhà mà .

- Văn Văn , chị có mua một vài bộ đồ cho em nè . Em xem có thích không ? - Cô moi đống đồ ra nói , cậu bé nhìn xung quanh đánh giá một hồi và mặc thử . Đồ này tuy không phải hàng hiệu xịn gì nhưng mặc lại thoải mái dễ chịu .

- Cảm ơn chị ạ ! - Văn Văn cúi đầu , giọng non nớt trong trẻo nói .

- Nếu em không chê , chị đang học thiết kế thời trang . Hôm nào rảnh chị sẽ thiết kế cho em mấy bộ chịu không ? - Lisa xoa đầu cậu nói .

- Dạ !

Từ ngày hôm đó , trong căn nhà bé nhỏ của cô lại có thêm một thành viên . 

-----------------------------------------------------------------

Và trong lúc cô đang cười vui vẻ ở đây , tại một nơi khác có người đang bốc hỏa .

- Cái gì ? Không tìm được Tử Văn vậy các ngươi còn lếch xác về chi ! - Người đàn ông tuấn tú hơn người đập bàn nói .

- Xin lỗi Diệp tổng , chúng tôi tìm suốt nhưng vẫn không thấy dấu vết gì mới .

- Vậy thì lục tung cả nước này lên các ngươi cũng phải tìm cho được Văn Văn về . Nghe chưa ?

- Dạ ! 

- Được rồi , mau lui đi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.