Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 776: Chương 776: Ân oán thị phi lỗi của ai 5




Đường Bạch Dạ thiếu chút nữa sẽ không có mệnh, còn mammy, anh có biết, có nhiều nguy hiểm hiểm sao, kích thích như vậy, có thể ít một lần đỡ một lần a.

Lục Trăn nói, “Tạm thời không có tình huống mới gì, Nolan thiếu tá đi, cậu bên này cũng nhẹ nhõm hơn, anh ta nhất thời rời đi lâu sẽ không tới làm hại cha cậu, cậu tính toán lúc nào đi cùng tôi?”

”Chờ daddy của tôi dưỡng thương tốt, tôi xem lại tình huống.” Hạ bảo bối nói, “Bây giờ tôi cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể đợi daddy bình phục, mammy ở Pháp, tất nhiên không có việc gì, cũng không biết Tiêu Tề bước tiếp theo sẽ làm cái gì?”

”Trước tiên cậu nên lo lắng về mỹ nhân thiếu tá đi.”

Hạ bảo bối đột nhiên cười, “Lục ca ca, Vân Sinh không phải bảo anh đối phó thiếu tá, anh thế nào lại không đối phó anh ta?”

”Tiểu bạch nhãn lang, tôi nếu như không đối phó mỹ nhân thiếu tá, cậu sẽ được thoải mái như vậy? Anh ta sẽ đi nhanh như vậy, cậu đùa giỡn cái gì, nếu là anh ta muốn đuổi bắt một người, sẽ làm tổ tông mười tám đời của người đó không yên tâm.”

”Ước, dựa vào kinh nghiệm để nói sao? Không phải anh vẫn đuổi theo thiếu tá chạy sao? Thiếu tá đem tổ tông mười tám đời của anh đào?” Hạ bảo bối biểu hiện vô cùng đáng yêu tươi cười hỏi, “Lục ca ca, trừ Vân Sinh cùng mấy người bọn họ, không ai có thể đào ra tổ tông mười tám đời của anh, đó cũng là một loại bản lĩnh a.”

Lục Trăn rất kín miệng, không ai có thể đào ra sự tình trước kia của anh ta, đó mới là kỳ tích.

Nếu Nolan thiếu tá thật có thể đào, cậu thật sẽ rất là bội phục.

Lục Trăn không biết nghĩ đến cái gì, trầm mặc một chút, thì thào tự nói, “Cho nên ta cảm thấy Nolan thiếu tá này có chút thần bí, không biết là không có nhận thức trước đây, theo lý thuyết, sự tình của tôi trước kia, không ai biết.”

”Tình báo FBI đệ nhất toàn cầu, đem anh tra được đế nhi rụng = đem tra được tận gốc rễ của anh cũng không có gì lạ, anh chớ xem thường anh ta.”

”Có lẽ vậy.” Lục Trăn nói, cũng không có tiếp tục đề tài này.

Đêm khuya ở bệnh viện.

Đường Bạch Dạ xuất hiện ở trong phòng bệnh.

Mấy ngày nay, Lâm Lâm vẫn phát điên, cô không tin, Đường Bạch Dạ chết, Lâm Lâm bị hủy dung, thân thể tổn hao nhiều, mới từ quỷ môn quan tránh được một kiếp, thân thể rất suy yếu, cô phát điên nhiều ngày như vậy, cơ hồ tổn hao tất cả tinh lực của cô.

Người trở nên càng thêm tiều tụy.

Lúc Đường Bạch Dạ tới, chỉ thấy một Lâm Lâm đã mất đi hình dáng tươi sáng vốn có.

”Đường ca ca...” Lâm Lâm rưng rưng nhìn Đường Bạch Dạ, kỳ thực tình huống của Đường Bạch Dạ rất đến chỗ nào đi, anh là bị thân thể cùng tâm lý song tầng dằn vặt, thoạt nhìn so với Lâm Lâm càng thêm tiều tụy.

Chỉ là, thần sắc của anh, lạnh lùng.

Lại so với quá khứ, không một chút ôn nhu.

Lâm Lâm tay chân từ đầu đến đuôi đều lạnh.

Trong phòng bệnh ánh đèn rất mờ, chiếu vào trên người Đường Bạch Dạ, càng thêm quỷ mỵ. Anh nhìn Lâm Lâm, nghĩ đến lời Hạ bảo bối, nheo mắt lại, thế nào nhìn Lâm Lâm cũng không giống một đặc công.

Chỉ là, anh biết rõ.

Bảo bối sẽ không nói dối, bé sẽ không lừa gạt mình, cho dù là vì giúp Hạ Thần Hi thoát tội.

”Đường ca ca, anh chưa chết, thật sự là quá tốt, em biết là bọn họ gạt em, em biết bọn họ gạt em, anh nhất định sẽ bình an vô sự .” Lâm Lâm vừa khóc lại cười, biểu đạt nội tâm mình đang kích động .

”Là để cho em biết anh chết?” Đường Bạch Dạ lạnh giọng hỏi, “Anh nhớ em ở trong nước không có bằng hữu, Lâm Nhiên mấy ngày nay bản thân bận quá nhiều việc không lo xuể, càng không rảnh bận tâm em, ai nói cho em biết anh chết?”

Lâm Lâm hoảng sợ, trong lòng thình thịch, rất khẩn trương, cô ta nói, “Là bác sĩ cùng y tá, bọn họ nói anh chết.”

Đường Bạch Dạ cười lạnh, Lâm Lâm ủy khuất nhìn Đường Bạch Dạ, muốn nắm tay Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ lại tránh được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.