Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1382: Chương 1382: Anh một chút cũng không yêu tôi 4




Editor: duong lieu

“Thật vô tình, anh không phải nhớ anh ta hai mươi năm sao? Thấy qua một mặt liền không muốn gặp, thực sự là vô tâm vô phế.” Nolan cười lạnh.

Lục Trăn nói, “Anh ta cũng không nhớ tôi, tôi tại sao muốn nhớ anh ta?”

Nolan, “...”

Tiểu hỗn đản, ai nói tôi không nhớ anh?

Chỉ là, lời này nên nói như thế nào cấp Lục Trăn nghe.

Lục Trăn nói, “Tôi biết anh ta sống được tốt, quên đi, không nhớ tôi liền không nhớ rõ, dù sao đã nhiều năm như vậy, còn có ai sẽ nhớ tôi, tôi hồi bé cũng rất phiền người, dự đoán rời đi anh ta, anh ta đều rất vui vẻ.”

Nolan giận, anh ta hồi bé phiền người? ? ?

Kia mặt tiểu bánh bao như nhau đáng yêu không biết nhiều người đau.

“Nghe giọng điệu tang thương này, anh rất thất vọng?”

“Không có!” Lục Trăn nhàn nhạt nói, “Tôi tại sao phải thất vọng? Tôi với anh ta lại không có chờ mong.”

Nolan trong lòng nín một hơi, nhất thời không có thể đi lên.

Quả nhiên là một tiểu phiến tử, với anh không chờ mong, cũng không thất vọng, thấy qua một lần, không phải người trong tưởng tượng của anh ta, anh ta cũng sẽ không gặp lại, nguyên lai Daniel ở trong cảm nhận của anh ta, là tồn tại như vậy.

Nolan thật cảm thấy bị Lục Trăn làm thương tâm.

Loại tâm tình khó chịu này, so với Lục Trăn không yêu anh, càng làm anh điên cuồng.

Anh cứ ngốc như vậy, bị Lục Trăn ba lần bốn lượt thương tổn, vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định, muốn cùng anh ta tới gần.

Lục Trăn, Lục Trăn, thật là tâm bệnh của anh.

“Lục Trăn, nói không chừng anh ta là khẩu thị tâm phi, trong lòng vẫn muốn anh, anh làm như vậy, không sợ anh ta khổ sở sao?” Nolan hỏi.

Lục Trăn kinh ngạc nhíu mày, Nolan đây là điên rồi sao? Daniel là đồng tính luyến ái, anh ta thích chính mình, vậy mà vì Daniel nói chuyện, đây không phải là điên rồi là cái gì? Nói vừa nói ra khỏi miệng, Nolan cũng hối hận.

Anh ám thầm mắng mình ngu xuẩn, mục đích của anh đạt được, Lục Trăn không có dây dưa chuyện Daniel, cũng biết Daniel sống rất khá, này như vậy đủ rồi, không cần thiết vì chuyện này, lại khơi mào tâm sự Lục Trăn.

Nếu là Lục Trăn sinh nghi đuổi theo tra, anh không phải gậy ông đập lưng ông sao?

Lục Trăn quả nhiên sinh nghi, “Anh thật giống như rất quan tâm chuyện tôi cùng Daniel, phải nói, anh đối với Daniel ấn tượng rất tốt, vẫn giúp anh ta nói chuyện, tôi biết anh thời gian dài như vậy, còn chưa có nghe anh vì ai nói lời hay.”

“Kia là anh cảm giác sai.” Nolan giọng điệu băng lãnh, “Không có chuyện này.”

Lục Trăn quá nhạy bén .

“Anh nói không có là không có đi, trong lòng tôi biết Daniel là hạng người gì, tôi cũng biết anh ta nghĩ gì về tôi, nếu quả thật tưởng niệm tôi, không phải là cái loại phản ứng đó, cũng sẽ không làm loại chuyện đó.” Lục Trăn sắc mặt không tốt lắm.

Nolan trong lòng đem Daniel mắng được cẩu huyết lâm đầu, anh biết Lục Trăn chỉ là cái gì.

Anh ở một bên nhìn đâu, Daniel vậy mà muốn Lục Trăn quá chén, muốn làm gì thì làm, quả thực là tội không thể tha thứ, bởi vì Daniel bôi đen hình tượng mình ở trong cảm nhận Lục Trăn, một khắc kia, Nolan rất muốn một bắn chết anh ta.

Sắc lang này, chẳng sợ anh ta coi trọng Lục Trăn, cũng không cần hầu cấp như thế?

Anh ta biểu hiện giống như hai mươi năm không thấy mặt bạn anh ta sẽ chết sao? Thảo nào Lục Trăn tức giận bất bình như thế, thấy qua một lần liền không muốn gặp, dự đoán hình tượng anh ở trong cảm nhận Lục Trăn mất ráo.

Nolan xem xong tư liệu, buổi tối muốn theo dõi chuyện này, đương nhiên đứng dậy tiễn khách, Lục Trăn cũng không dừng nhiều ở đây .

Lục Trăn một đi, Nolan liền gọi điện thoại cho thuộc hạ của mình, để cho bọn họ mật thiết theo dõi, quả nhiên không được ba giờ sau, có người trở về báo tin tức, đích xác khác thường, không biết là có phải phần tử khủng bố.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.