Editor:
Beta: Thanh Huyền
"Mặc dù huấn luyện hình thức như thế lọt vào rất nhiều người lên án, nhưng không thể phủ nhận chính là, đây là phương thức tác chiến từng binh sĩ sáng tạo trên thế giới, em cùng Hạ Thanh đơn độc binh tác chiến nhất định sánh bằng quốc huấn luyện ra bộ đội đặc chủng đơn độc binh tác chiến hiếu thắng rất nhiều bội, bọn họ không có trải qua ác mộng của chúng ta, không biết thế giới này có thể tàn nhẫn tới trình độ nào, cho nên, bọn họ cũng không có trình độ của chúng ta."
...
"Em tin bảo bối nhất định không phải vật hi sinh, có gen tốt như vậy muốn thành vật hi sinh, vậy quá thua kém."
Hạ Thần Hi mỉm cười, cũng đồng ý cái quan điểm này, cô cũng cảm giác bảo bối, sẽ không trở thành vật hi sinh.
Đường Bạch Dạ đột nhiên nắm tay Hạ Thần Hi nói, "Thần Hi, quên chuyện trước kia đi, không muốn lại muốn, suy nghĩ nhiều vô ích."
Cô có đôi khi đi ngủ lại gặp ác mộng, anh nghe rất đau lòng.
Hi vọng cô có thể quên tất cả, sống một cuộc sống mới.
Anh không hi vọng, Hạ Thần Hi nhớ quá nhiều chuyện không tốt đẹp.
"Em biết." Hạ Thần Hi ôn nhu cười.
Phu thê hai người ở phòng khách oa thảo luận một ít chuyện uất ức, Đường Bạch Dạ bắt tay đề lấy tới, nghiên cứu bọn họ qua sang năm đi chỗ nào hưởng tuần trăng mật, bọn họ tối thiểu có thời gian nửa tháng trăng mật.
Anh nói, mình và Hạ Thần Hi, hưởng tuần trăng mật, vẫn luôn là giấc mộng của anh.
Hạ Thần Hi cũng có hứng thú, "Maldives?"
"Anh không thích." Đường Bạch Dạ cự tuyệt đề nghị.
Hạ Thần Hi nghi ngờ hỏi, "Em cảm thấy rất tốt, vì sao anh không thích, đây không phải là thiên đường hưởng tuần trăng mật của các đôi mới cưới sao?"
"Nếu như em nghĩ đi tiểu đảo hưởng tuần trăng mật, anh trái lại có một đề nghị, anh ở biển Aegean có một hai vạn héc-ta tiểu đảo, chỉ có hai người chúng ta, cảnh sắc không thể so Maldives sai, xung quanh còn có cư dân quần đảo, em có hứng thú không?" Đường Dạ Bạch cười hỏi.
Châu Âu Australia, Hạ Thần Hi đi khắp .
Hưởng tuần trăng mật, muốn là một ấm áp, yên tĩnh, bọn họ cũng không cần địa phương quá náo nhiệt, Hạ Thần Hi mang thai, cũng không thích hợp kịch liệt vận động du ngoạn, đi một chỗ để nghỉ phép, đến trên đảo nhỏ trái lại một lựa chọn tốt.
"Đi à, biển Aegean ." Hạ Thần Hi có chút mong đợi, lại cười nói, "Nói, em cũng không biết anh có bao nhiêu tài sản ."
Đường Bạch Dạ cuống quít điều xuất từ mình đích thân giới biểu (giới thiệu những tài sản của bản thân), để Hạ Thần Hi xem qua, Hạ Thần Hi cười nhận lấy vừa nhìn, "New York có ba bất động sản, London có một xử trang viên, Paris có một tòa thành, hai tòa tiểu đảo, một tòa phỉ thúy sơn mạch..."
"Oa... Thật có tiền." Hạ Thần Hi kinh ngạc cực kỳ.
"Đó là." Đường Bạch Dạ vô cùng không khiêm tốn, "Toàn là tiền của anh vất vả kiếm."
"Anh nếu chỉ là tổng giám đốc Đường thị, nhưng lại kiếm được nhiều tiền như vậy." Hạ Thần Hi cười nhìn Đường Bạch Dạ, "Lòng dạ hiểm độc tiền."
"Sai rồi, này tòa trang viên cùng phỉ thúy sơn mạch là anh theo bố già mafia trong tay thắng tới, không có thành phẩm, chồng em lợi hại không?" Đường Bạch Dạ cười híp mắt hỏi, đối với mình từng chiến tích vô cùng hài lòng.
Hạ Thần Hi nhíu mày, tới hưng trí, "Chuyện gì xảy ra?"
"Năm đó nói chuyện làm ăn, đến sòng bạc chơi hai ván bàn quay rô-lét (trò chơi khó), vận khí anh tốt, thắng hai hồi, đây là chiến lợi phẩm." Đường Bạch Dạ đắc ý nói, Hạ Thần Hi thay đổi sắc mặt, nhíu mày nhìn anh.
Đường Bạch Dạ cấp tốc thu sắc mặt, xong, Hạ Thần Hi sinh khí.
"Đường Bạch Dạ, anh không muốn sống nữa, vì sao cùng người khác chơi bàn quay rô-lét (trò chơi khó), anh không biết lo cho tính mạng mình sao?"