Lục Trăn gật đầu, “Trước đây tại đây tôi có quen một người, tôi nghĩ tìm xem anh ta bây giờ như nào.”
Nolan cảm thấy xúc động, nhưng lại nhịn xuống, anh cũng không biết vì sao anh có thể nhịn xuống như thế. Kỳ thực, cũng không có gì, chỉ là chính mình muốn nhìn bạn bè thời thơ ấu của mình như nào thôi.
Tình cảm của anh đối với Lục Trăn cùng tình cảm của Lục Trăn đối của anh cho tới bây giờ cũng không đúng đắn.
“Là người rất quan trọng sao?”
Lục Trăn nghĩ nghĩ, người quan trọng? Ai cũng nói anh chả có cái gì gọi là quan trọng cả? Lục ca ca thờ ơ nói, “Cũng không có gì là quan trọng cả.”
Tâm Nolan cũng lạnh.
“Đã không quan trọng vậy thì anh đi tìm người đó làm cái gì?”
Lục Trăn nói, “Không làm gì, dù sao chúng tôi cũng ở chung một khoảng thời gian, nên tôi muốn xem hiện tại anh ta đang làm gì, sống có tốt hay không, ai mà chẳng có một hai người bạn lúc nhỏ chứ.”
Nolan trầm mặc không nói, xoay người lên lầu. Anh cùng Lục Trăn nói xong vài câu sẽ cảm thấy tức giận. Ở trong lòng Lục Trăn coi anh không có ý nghĩa như vậy, xem ra anh thật ngu xuẩn.
Lục Trăn chống đầu, khẩu thị tâm phi(lời khác lòng) là cách thức anh thường dùng.
Tại sao anh không muốn thừa nhận với Nolan là anh đang đi tìm người quan trọng, dựa vào cái gì muốn cho Nolan biết, anh đang tìm người.
Nolan lại nghĩ như thế nào?
Mặc kệ là như nào, bây giờ phải tìm người trước đã. Nhưng việc tìm một người thật không dễ dàng. Nói không chừng thực sự sẽ tìm không được, anh ta có khi đã không còn tồn tại trên đời. Lục Trăn càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này tương đối cao, trong lòng càng cực kỳ khó chịu.
Ba ngày tiếp theo, bọn họ vẫn ở tại trên trấn nhỏ, lòng Nolan tràn đầy chờ mong, chờ mong Lục Trăn có thể có một tia hoài niệm với anh, dù sao thì Lục Trăn đến tòa trang viên này là tìm anh.
Nhưng mà, kết quả chờ đợi lại là thất vọng .
Trong lòng Lục Trăn , anh là người không quan trọng, thậm chí nhiều năm như vậy, cũng không để ở trong lòng.
Anh vốn định đi rồi.
Ở đây cũng không có ai mong chờ anh, ngày giỗ của mẹ anh cũng đã quá rồi. Anh cũng đã về thăm quê hương, đã đến lúc cần phải đi rồi. Nhưng anh tới đây chưa đi vào thành phố, Lục Trăn vẫn ở trên trấn nhỏ như cũ, không rời đi. Lục Trăn đang đợi tin tức đồng thời anh cùng những người kia nói chuyện, tính toán có thể tìm được người anh cần.
Nolan nghĩ thầm, tôi đối với anh lại không quan trọng, vì sao cậu cứ cố chấp như vậy muốn đi tìm tôi.
Ba ngày sau, tòa thị chính bên kia truyền đến tin tức, một danh đồ mới trở thành tân lãnh đạo thay thế Cách Lạp Tư , Michael đối với tình hình bên này xưa nay không quá quan tâm, còn Nolan lén điều tra người này.
Người mới này rất nhu nhược, không có chủ kiến, trên cơ bản sẽ không thể là người lãnh đạo tốt. Nhưng bên cạnh người này có một người trợ lý rất lợi hại , tất cả đều là người Israel , còn huynh đệ kia đã bị tống vào ngục giam chờ tháng sau thẩm phán.
Dự đoán lành ít dữ nhiều .
Người mới này không có tính quyết đoán, nhất định là Lục Trăn bố trí sau lưng.
Lục Trăn trên cơ bản giải quyết nguy cơ của xưởng công nghiệp quân sự của vương bài ,cũng đạt được yểm hộ của chính phủ địa phương ,nhất cử lưỡng tiện, nhiệm vụ của Lục Trăn cũng kết thúc, điện thoại của Michael gọi qua đây, báo rằng anh cũng nên trở về rồi .
Anh đã rời đi lâu lắm rồi.
Nolan một điểm cảm giác cũng không có, chính mình cũng không phát giác, ở cùng một chỗ với Lục Trăn, thời gian lại trôi qua nhanh như vậy. Anh chưa nói gì, cũng chưa làm được gì, nháy mắt cái thời gian đã trôi qua.
Lục Trăn không dò hỏi thêm được tin tức gì nữa từ chỗ cậu thanh niên kia, rốt cuộc quyết định tự mình đi tìm tung tích. Anh bắt đầu tra từ mạng lưới quan hệ của Sana. Trước đây sau khi ông ta qua đời, anh đã điều tra một lần nhưng không có thu hoạch gì.