Đảo đặc công.
Sophia ôm tiểu hồ ly ngáp một cái, đọc sách mệt mỏi, sau giờ ngọ ánh mặt trời ấm áp dễ chịu , cô bé nằm ở trên bàn bên ngoài buồn ngủ, mơ tới Hạ Thiên, đột nhiên tỉnh lại, hơi có chút tiếc hận.
Ca ca đi đã lâu.
Sophia chống đầu, lại tiếp tục híp mắt đi ngủ, tiểu hồ ly ngao ô một tiếng ở trong ngực cô gọi, Sophia xoa xoa lông màu trắng hồ ly, lại tiếp tục buồn ngủ, đã là mùa xuân, xuân về hoa nở, trên đảo nhỏ khí hậu bốn mùa như mùa xuân, cô bé luôn luôn buồn ngủ, lười biếng, cái gì cũng không nghĩ động. Ngủ tiếp một hồi, rót một chén trà, uống thuốc, cô bé liền đi phòng học.
Trên đảo có thầy chuyên môn dạy bọn nhỏ khóa văn hóa, Sophia tiến bộ thật nhanh, nguyên lai là theo chân một nhóm tiểu đặc công cùng nhau học tập, về sau bỏ qua mọi người một khoảng cách, về sau liền biến thành một chọi một hình thức chuyên môn dạy học, một ngày học tập bốn năm tiếng đồng hồ, cô bé phần lớn thời gian cũng chính mình học tập, nhất là kinh tế cùng quản lý, vô cùng cố chấp, lấy lời Hạ Thiên nói, cậu chưa chắc Oa Oa thích kinh tế cùng quản lý, mà lại cô bé liền chọn này hai môn trở thành chương trình học chủ yếu, đều là khóa văn hóa, đại bộ phận còn muốn chính cô bé đến nghiên cứu.
lão sư trên đảo nhỏ đối với thành tích học tập của cô bé vô cùng tán thành, chỉ cho đánh giá là, quá lười.
Nếu không phải là lười như thế, nói không chừng còn có thể học nhiều hơn hai chương trình học, bởi vì Hạ Thiên vô cùng thích cô bé, cũng che chở cô, Tư Đồ Mặc đương nhiên là hi vọng Oa Oa có thể học nhiều hơn vài thứ, tương lai có thể trợ giúp Hạ Thiên.
Chỉ là, Hạ Thiên sợ trái tim của cô gánh nặng quá nhiều, không cho phép cô bé lại học ngành học khác, một ngày đi học tập bốn năm tiếng đồng hồ, những thời gian khác cũng làm một ít huấn luyện năng lực cô, nếu không chính là đi chơi đùa giỡn.
Kinh tế cùng quản lý chương trình học, Oa Oa đã học được trình độ đại học, ở đây trình độ đại học là nhằm vào với trình độ trên đảo nhỏ mà nói, cùng bên ngoài trình độ đại học bình thường lại không đồng nhất dạng, rất cao hơn.
Oa Oa học được tương đương nhẹ nhõm, bình thường lại nhìn một ít thư tịch khác phụ tu, thông hiểu đạo lí, cho nên hiệu quả tương đương không tệ, lão sư làm bắt chước quỹ, Oa Oa liền làm được tương đối khá, Hạ Thiên ở phương diện này thiên phú cũng không như cô, đương nhiên, Hạ Thiên đối với phương diện này học tập độ mạnh yếu cũng xa xa không như Oa Oa. Cậu trừ huấn luyện, phần lớn thời gian cũng học y .
Mùa xuân ...
Trên lớp học, Oa Oa nhìn hoa cỏ bên ngoài xuất thần, thời gian cô bé cùng mẹ ước định sắp đến .
Cô bé nên về nhà.
Thực sự là luyến tiếc, nên để ca ca biết thế nào đây? Ca ca nếu là biết, sẽ để cô bé về nhà sao? Chắc chắn sẽ không , cô bé cũng rất phát sầu, cô bé cũng không có ý định để ca ca biết, cô bé là người nước A, bằng không, ca ca nhất định sẽ ghét cô bé .
“Oa Oa, thầy đang hỏi con gần đây giá thị trường chứng khoán nước Mỹ, con đang suy nghĩ gì, nhập thần như thế, thầy cũng gọi con bốn lần.” Một người đàn ông trung niên cười hỏi, anh là một nhà kinh tế học rất trứ danh, ở vương bài dạy học cũng có mười lăm mười sáu năm, tính tình rất ôn hòa.
“con mệt a...” Oa Oa chống đầu làm nũng, lại là bộ dáng còn buồn ngủ, lão giáo thụ cười, “Trở lại không nghỉ ngơi sao?”
“Còn là mệt.”
“Được rồi, lên tinh thần nói tiếp nửa giờ là có thể nghỉ ngơi.”