Bình thường tiểu biệt thự là vùng cấm, ban đêm lại càng không có người đi lại, có người đi lại, chính là có quỷ.
Cậu có như vậy đề phòng, cũng là có nguyên nhân.
Năm kia cậu liền nhận thấy được có người đối Oa Oa có mang ác ý, cho nên mới có quy củ như vậy, cậu sợ thời gian chính mình không ở nhà, có người đến tìm Oa Oa phiền phức, Oa Oa lại không có bao nhiêu năng lực tự bảo vệ mình, cho nên liền hỏi lão sư phụ muốn một cây súng.
Tư Đồ Mặc sau khi hỏi rõ ràng cũng không hỏi nữa. chuyện này quay đầu lại tìm sư phụ xác định thì tốt rồi. bất kể như thế nào, Hạ Thiên có súng là phạm quy , nhưng nếu là sư phụ cấp , cũng sẽ không có người nói cái gì.
Oa Oa lo lắng hỏi, “Tư Đồ sư phụ, em có phải hay không khiến ca ca rước lấy phiền phức?”
“Sẽ không, em nếu không nổ súng, mới là phiền phức.” Tư Đồ Mặc nói, vuốt đầu của cô bé, để cho cô bé nghỉ ngơi trước, Tư Đồ Mặc đi xử lý đến sự tình tiếp sau. Oa Oa buổi chiều lại uống thuốc.
Avrile cùng Lý Viễn, Liliane đều dành một giờ đến xem cô bé, Anna cùng đan đan cũng tới. có lẽ biết Oa Oa cũng không phải là thích mình, đan đan đứng ngay cửa, cũng không cùng Oa Oa nói chuyện.
“Oa Oa có phải hay không rất sợ hãi a.”
Oa Oa gật đầu, nhìn Anna, “Đa tạ Anna tỷ tỷ đến xem em, em đã không có việc gì .”
“Không có việc gì là được.” Anna nói, lại nói mấy câu quan tâm, Anna cùng đan đan liền đi. Các đặc công khác cũng không thể ở trong phòng bệnh lâu lắm, liền Avrile cũng là hấp tấp đến, hấp tấp đi.
Oa Oa lại ngủ một giấc, thân thể khá hơn nhiều.
Thầy thuốc còn chưa có cho phép bé xuống giường, Oa Oa nhìn trời sắc muộn, ca ca hẳn là cũng mau trở lại .vừa mới nghĩ như vậy liền nhìn thấy có máy bay trực thăng trở về, nhất định là máy bay ca ca, gần đây không ai xuất nhập.
Oa Oa cao hứng nghĩ trước tiên nhìn thấy cậu, vén chăn lên xuống giường, thầy thuốc vừa lúc tới cho cô bé ngồi kiểm tra, cười hỏi, “Nghĩ đi chỗ nào?”
“Ca ca đã trở về, muốn tìm ca ca.”
“Vậy cũng muốn phối hợp thúc thúc làm kiểm tra trước.”
Oa Oa gật gật đầu, rất sung sướng phối hợp thầy thuốc làm kiểm tra, xác định không có việc gì , thầy thuốc cuối cùng cũng nguyện ý để cho Oa Oa xuất viện .Oa Oa chạy ra, vị trí bệnh viện tương đối hẻo lánh, Oa Oa còn có một chút thời gian.
Liền nhìn thấy Hạ Thiên cùng Anna đang nói cái gì, vừa nói vừa cười , Oa Oa giật mình cười, xa xa liền phất tay một cái, “Ca ca...”
Hạ Thiên không có nghe thấy, như trước cùng Anna đang nói chuyện, Oa Oa lại chạy một hồi, Hạ Thiên nghe thấy được, quay đầu lại cười, tự nhiên vậy mà mở rộng tay, Oa Oa chạy tới, cách cậu còn có một bước liền nhảy lên, Hạ Thiên cuống quít đỡ cô bé. Oa Oa đeo đôi chân ở ngang hông cậu, cười thật ngọt ngào ,đầu nhỏ không ngừng hướng trên mặt Hạ Thiên hôn, nghe được thanh âm nũng nịu, tim của cậu đập mạnh .
Anna có chút mất tự nhiên, cũng cùng Oa Oa chào một câu, chỉ tiếc Oa Oa trong mắt chỉ có Hạ Thiên, cũng không nhìn thấy. Chạy một hồi đã đổ mồ hôi, Hạ Thiên ôm cô bé quay quanh một vòng, chóp mũi vô cùng thân thiết huých bính chóp mũi của cô bé, nhượng tiểu nha đầu ở bên tai cậu líu ríu nói rất nhớ cậu, oán giận thế nào trễ như thế mới trở về.
“Ca ca có nhớ Oa Oa không?” Oa Oa hỏi, hai tay phấn nộn nắm bắt dái tai cậu, hành động này của cô bé đầy mờ ám, ban đêm đi ngủ thỉnh thoảng cũng sẽ như vậy.
“ tiểu bại hoại em như thế làm người ta bận tâm, ai thèm nhớ em.” Hạ Thiên mới không nói cho cô bé biết mới một ngày cậu liền bắt đầu nhớ đến cô bé đâu, Oa Oa bĩu môi , đang muốn làm nũng, Hạ Thiên chợt nhíu mày, “Trên người của em thế nào có mùi thuốc?”