Hạ Thiên cấm Oa Oa nhìn loại thư tịch này, kết quả chính là hai người nằm ở trên sô pha cùng nhau nhìn. Hạ Thiên một bên nhìn một bên châm chọc, Oa Oa một bên nhìn một bên si mê, khen người gia nam chính thế nào toàn năng thế nào trung khuyển, các loại sao mắt, Hạ Thiên chán nản.
“Đâu được rồi? Như thế ngu xuẩn, toàn năng cái gì toàn năng, có quyền lợi lớn như vậy thế nào để nữ nhân của mình bị hình phạt, ngu xuẩn tử , còn làm 7 năm ngục giam, cái tiểu thuyết chó má gì, tác giả não mở rộng được quá lớn .
Oa Oa mắt liếc thấy cậu, “Nào có, nam chính cũng không biết nữ chính đã xảy ra chuyện, bọn họ đang ở mâu thuẫn, ca ca xem không hiểu sao?”
“Ngụy biện, một điểm rất khó coi.”
Oa Oa không phục, cùng cậu biện luận, kết quả là hai người đều ấu trĩ mỗi người ôm chăn đi ngủ, Hạ Thiên còn bị cấm chỉ sau này không cho phép cùng cô bé cùng nhau đọc sách. Hạ Thiên hôm nay cũng là đột nhiên có hứng thú cùng cô bé đọc sách, loại sách này, bình thường cậu căn bản sẽ không thấy.
Về Avrile cùng Anna thảo luận càng lúc càng kịch liệt, Oa Oa cũng bắt đầu có chút chú ý , chạng vạng cùng Avrile đi ra hải, Oa Oa hỏi, “Avrile, Tư Đồ sư phụ nói với cô cái gì sao?”
“Mọi người đều là nói sự kiện kia?”
“Đúng vậy.”
“Không nói gì a, miệng ba chị chặt như vậy, sao có thể nói với chị cái gì.” Avrile nói, người người đều thảo luận được khí thế ngất trời, liên Oa Oa đều biết , Avrile lại một chút cũng không để ý, dự đoán cũng chỉ có vị đương sự này tối bình tĩnh .
Anna đô ở đi quan hệ.
Avrile cũng không chút sứt mẻ.
“Chị thật không quan tâm a.”
“Hạ Thiên lại không thích chị, chị nghe nói, ý kiến của cậu rất quan trọng, cậu đương nhiên sẽ chọn Anna, sẽ không chọn chị, cho nên chị mới không cần ôm hi vọng đâu, miễn cho thất vọng.” Avrile sang sảng cười, “Em bình thường cái gì cũng không quản, thế nào cũng có tâm tư quản chuyện này?”
“Đại gia thảo luận được nhiều lắm, đi chỗ nào cũng nghe được, chúng ta là không phải muốn bảo trì một điểm cách a.”
“Vì sao?”
“Mọi người đều nói chị lấy lòng em, nghĩ bắt được danh ngạch này.”
“Bệnh tâm thần, yêu nói tùy bọn họ sở đi, chị không để ý.” Avrile nói, “Chúng ta quang minh lỗi lạc, sợ cái gì, em không cần lo lắng, những người đó chẳng qua là đố kị mà thôi, có bản lĩnh bọn họ cũng tới đòi em hài lòng a, thế nào không thấy bọn họ khiến em vui vẻ, thiết! Không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh, chúng ta Oa Oa dù cho thích chị, chị có biện pháp nào đâu.”
Oa Oa thổi phù một tiếng cười, Avrile đã nói như vậy, cô bé cũng là không lo lắng .
Cô bé là sợ Avrile đa tâm.
Ăn quá cơm chiều, thời gian cô bé trở về phòng, Hạ Thiên còn chưa có trở lại, Oa Oa không yên lòng suy nghĩ, cô bé có muốn hay không giúp Avrile nói một câu, ca ca dự đoán sợ cô bé không thoải mái, lần trước có phải hay không khẩu thị tâm phi, cô bé cũng không biết, nếu như cô bé nói , ca ca hội sẽ không cảm thấy cô bé làm việc thiên tư đâu?
Hảo phiền a.
Hạ Thiên trở về liền nhìn thấy Oa Oa chuyển bút, không biết đang phiền não cái gì.
Chờ cậu rửa mặt chải đầu qua đây, bộ dáng Oa Oa còn là vẻ mặt trầm tư, Hạ Thiên hỏi.”Em đang phiền não cái gì, ca ca xem em đều không có gì hay phiền não a.”
Oa Oa do dự nói, “Ca ca, có thể hay không suy nghĩ Avrile đâu?”
Hạ Thiên lau tóc tay hơi chậm, kinh ngạc nhìn về phía Oa Oa, cô bé thích hợp mặc kệ việc này, cậu cũng biết trên đảo hiện tại tiếng thảo luận thập phần nhiều, đều đang nói sự tình Avrile cùng Anna, Oa Oa thế tất cũng đã sớm nghe nói, cô bé vẫn luôn chưa nói.
Cậu cho rằng Oa Oa sẽ không nói , tính cách của cô bé cũng không giống như là người sẽ nói việc này.