Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1592: Chương 1592: Chương 1593: Hết sức căng thẳng 2




Hạ Thanh nhìn về phía Cố Thất Thất, Cố Thất Thất nhàn nhạt nói, “ Cô làm cái gì, tôi liền thế.”

Cô qua đây, chẳng qua là muốn gần Tiểu Tuyết một ít, có thể bảo hộ cô, lại ngăn trở Hạ Phong từ phía sau lưng động độc.

Michael trầm sắc mặt, “Hai người các cô muốn làm phản sao? Tôi giao nhiệm vụ cho các cô tìm người, các cô ba lần bốn lượt đều nói tìm không được, bây giờ tôi mới biết, tất cả các cô đều là bằng mặt không bằng lòng.”

Hạ Thần Hi đột nhiên xoay người lại, ngón cái ngón trỏ uốn lượn, thẳng thủ yết hầu Hạ Phong, Hạ Phong sớm có dự liệu, một cước đá vào trên bàn cà phê, nhân hòa ghế tựa cùng nhau lui về phía sau, ở trên sàn nhà trượt ra một đạo đường thẳng.

Hạ Thần Hi biến chiêu, xoay tròn một đá, Hạ Phong đứng dậy, quét bàn ngăn cản, bàn nghiền nát, Michael trầm giọng quát chói tai, “Hạ Thần Hi, dừng tay!”

Hạ Thanh thổi một tiếng huýt gió, “Chị của tôi cùng cha tôi nhất định do mâu thuẫn nên náo loạn đánh nhau, có quan hệ gì với anh chứ? Đây là việc nhà chúng tôi, anh đừng nhúng tay vào.”

Cố Thất Thất biết, Hạ Thần Hi cho bọn họ tranh thủ thời gian.

Hai người ngươi một quyền ta một cước đánh nhau, Hạ Phong là lão đại hỏa vân, thân thủ tuyệt nhất, tất nhiên là không cần đề, nhưng mà, dù sao cũng đã lớn tuổi, mấy năm nay lại vẫn ở phòng thí nghiệm, thể lực theo không kịp người trẻ tuổi được.

Ông bị Hạ Thần Hi từng bước ép sát, thối lui đến bên tường.

“Thần Hi, ta là cha con!”

“Tại sao lại hạ độc thủ như vậy với chị hai?” Hạ Thần Hi âm sắc băng lãnh, bay lên một cước đá vào ngực Hạ Phong, đem đá bay ông ngã ở trên mặt tường. Đột nhiên, Hạ Thần Hi nhìn thấy một quả điểm đỏ ở mi tâm chính mình, cô cấp tốc nhảy ra phía sau, cùng lúc đó, một quả đạn rơi vào đúng chỗ cô vừa đứng, đánh vỡ một chén cà phê rơi lả tả trên mặt đất.

“Đủ rồi!” Michael hướng lên trời nả một phát súng, “Đem toàn bộ bọn họ đưa trở về!”

Michael quát lạnh, bộ đội đặc chủng bên cạnh anh xông lại, đột nhiên, một quả bom cay rơi vào trong bọn họ, không trung dâng lên một đoàn khói trắng, tất cả bộ đội đặc chủng bị sặc lui về phía sau, ai cũng không mang mặt nạ phòng hộ.

Hạ Thần Hi tự nhiên cũng kéo Tiểu Tuyết lui về phía sau, nhiều hơn bom cay đập qua đây, Tiểu Tuyết đột nhiên cảm thấy vai căng thẳng, một mảnh mơ hồ, cũng không biết là ai, đem cô kéo tháo chạy.

Sặc bom cay khiến nước mắt bọn họ không ngừng hạ xuống.

Tiếng súng vang lên...

Một khoảng trắng xóa, cái gì cũng thấy không rõ lắm, sau khi sương mù bom cay dày đặc tan đi, ở đây đã là một mảnh bừa bãi.

Trên mặt đất ba tên lính nằm ngổn ngang, thương thế không rõ.

Những người khác, đã sớm chạy không còn một mảnh.

Tiểu Tuyết bị Hạ Phong kéo lủi đi ra bên ngoài một chiếc xe buýt mini, Tiểu Tuyết dùng sức giữ ở cửa, không muốn lên xe, sau liền dùng sức giẫm đầu ngón chân Hạ Phong, thân thể linh xảo của cô giãy giụa, Tiểu Tuyết dù sao cũng sinh ra ở hắc đạo, mặc dù không có thân thủ gì, nhưng lại từng học qua một chút chiêu đơn giản.

Tất cả đều lấy việc chạy trốn là việc chính.

“Tiểu Tuyết, đi theo cha!” Hạ Phong quát chói tai, lủi mấy bước nắm lấy tóc Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết đau đớn, xe buýt mini trên dưới đến một danh nam nhân, giữ lấy eo Tiểu Tuyết, liên đới cùng nhau đem cô nhét vào xe buýt mini.

Cách đó không xa, tiếng súng vụn vặt vang lên.

Đó là người của Morgan cùng người của Michael.

Hạ Thần Hi vừa đuổi tới liền nhìn thấy Tiểu Tuyết bị bọn họ thô bạo kéo lên xe, Hạ Thần Hi chạy mấy bước, nhảy lên hai tầng lầu, lại mượn lực nhảy đến trên nóc xe buýt mini, Hạ Thanh theo lối ra khác chạy tới, chạy như bay nhảy qua xe buýt mini trước mặt cô.

Hạ Thanh chạy tới, Hạ Thần Hi nằm bò ở trên mui xe, để bỏ qua Hạ Thần Hi, xe buýt mini chạy vô cùng vặn vẹo, bên trái đụng một cái, bên phải đụng một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.