“Anh có biết bộ quốc phòng của anh một năm buôn lậu bao nhiêu vũ khí không? Anh có biết các nghị viên nước Mỹ một năm nhận được bao nhiêu tiền từ Vân Sinh ca ca nhà tôi không? Lấy tính cách vắt cổ chày ra nước của Vân Sinh kia, tiền này thả ra đi, không đem bọn họ ép khô anh ta là sẽ không cam lòng, anh cho rằng trên người thật sự sạch sẽ sao?”
“Nặc đại một hệ thống giao thông, buôn lậu, bọn họ muốn thu bao nhiêu phí trung gian chỉ sợ sẽ không biết, này trung gian thu nhập thật lớn, chính phủ chống đối không được hấp dẫn , hơn nữa... Tài chính nguy cơ.”
“Chính phủ Mỹ muốn hấp lại tất cả tiền vốn, bọn tôi có thể giúp đỡ bọn họ rất nhiều, không ai có thể cự tuyệt .”
“Bộ quốc phòng cùng bọn tôi đụng chết, nhưng bộ tài chính yêu chiều bọn tôi không biết bao nhiêu.”
Nolan trừng Lục Trăn, bị Lục Trăn nói một chút mặt mũi cũng không có.
Nolan nguyên bản chính là người rất cố chấp, rất đơn thuần. Trước đây anh toàn tâm toàn ý phục vụ tổ chức chống khủng bố, toàn tâm toàn ý bày ra tất cả âm mưu quỷ kế thế nào đem người bắt, thế nào thiết cạm bẫy dụ bắt bọn họ.
Tất cả thông minh tài trí cũng cống hiến cho tổ chức chống khủng bố .
Tình thế quốc tế, anh rất ít quan tâm, xu thế kinh tế càng là yếu hạng của anh. Lục Trăn nói rất nhiều chuyện, anh cũng không biết.
Lục Trăn cùng anh không đồng nhất dạng.
Lục Trăn từ nhỏ lăn qua lăn lại trong trường ngoại giao, cơ hồ cùng tất cả các quốc gia toàn cầu đã từng quen biết, thậm chí bày ra quốc người giảo hoạt nhất kia, chính trị gia tốt nhất lừa gạt chờ một chút một liệt biểu ra.
Quan hệ quốc tế cũng tương đối mẫn cảm, năng lực ứng biến lại tốt.
Cho nên, đại nguy cơ xuất hiện ở vương bài là cực nhỏ.
Nolan nhíu mày, “Bộ quốc phòng buôn lậu vũ khí sao? Là ai?”
Lục Trăn cảm thấy cực kỳ thất bại. Nói nhiều như vậy mà ca ca của anh chỉ chú ý có tin tức này. Quả nhiên là một gân người, Lục Trăn dở khóc dở cười, không cho là đúng nói, “Nói cho anh biết là ai, anh cũng không có biện pháp, loại chuyện này, ngã chết một người, lại có một người, ngã chết một bang lại có một bang, thế đạo này có tiền liền là đại gia, bọn tôi một năm cho ông ta một trăm triệu, ông muốn chết thủ một thân quân trang kia kêu gia gia đều được.”
Nolan cười lạnh, “Cậu thử cho tôi một trăm triệu xem anh có phản bội quốc gia không?”
Cái gọi là phản bội, tất cả đều là vấn đề nhân cách.
Lục Trăn thiếu chút nữa đập bàn cười to, Nolan chững chạc đàng hoàng ở trước mặt anh nói những lời đáng yêu này khiến tâm tình anh cũng vui lên nhiều.
“Tiểu mỹ nhân, anh chưa bắt được trọng tâm của tôi, nên anh hãy ngoan ngoãn ngồi ở bên chống khủng bố đi, đi xử lý phần tử khủng bố Trung Đông, Bắc Phi đi. Bên đó nhiều thành phần chống khủng bố. Chỉ là chúng tôi thì anh liền bỏ ý niệm này đi. Nếu anh cùng tôi không có quan hệ gì, anh sẽ không thấy được diện mạo thật sự của tôi quá năm lần.” Lục Trăn nói lời này là nói thật.
Coi như là mịt mờ đưa cho Nolan một lời khuyên.
Đừng đối đầu cùng vương bài.
Tổ chức chống khủng bố trên đời này nhiều như vậy, phần tử khủng bố chân chính cũng nhiều như vậy, hà tất cùng vương bài đối đầu? Bọn họ không tính là phần tử khủng bố chân chính, chân chính kiêng kỵ bọn họ, muốn diệt trừ bọn họ, chỉ là những thứ ấy sợ bọn họ cường đại người.
Anh biết, Nolan cũng không phải là.
“Cậu thật là quá tự tin. Lúc đó tôi cũng đã suýt chút nữa đã bắt cậu.” Nolan hừ lạnh, thông minh một đời, hồ đồ nhất thời, bọn họ lại không thể một đời nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, bọn họ đích xác không phải phần tử khủng bố truyền thống.