Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1789: Chương 1789: Chương 1790: Cố Thất Thất phiền não 2




Cô cũng cùng An Tiêu Dao giải thích quá, anh ta đồng ý, cô mới tiếp tục ở lại.

Lục Trăn nói, “Ừ, theo tôi thấy, không như trở về đi, bọn họ muốn điều tra, tùy ý bọn họ điều tra, tôi sẽ nghĩ biện pháp để đối ứng tốt.”

“Nếu như đây là ý của mọi người, tôi đồng ý.” Cố Thất Thất giọng nói bình thản không gợn sống, bỏ dở nửa chừng vẫn luôn không phải là tác phong của cô, chỉ là tình thế bây giờ so với người mạnh, cô cũng không muốn làm cho các anh chị em trong nhóm của cô lòng có ngăn cách.

“Quay trở về tôi thương lượng với Vân Sinh.” Lục Trăn nói.

Cố Thất Thất gật đầu, lại hỏi một câu, “Long Tứ đâu?”

“Đúng vậy, tôi cũng đang tự hỏi đây, không biết anh ta chạy đi đâu.” Lục Trăn tát một lời nói dối, con ngươi đen kịt mang theo một điểm nhỏ vụn ánh sáng ở trong bóng đêm, “Tôi hôm nay mới trở về. Lợi Á, người này làm việc không đáng tin, làm bị thương Sofia, tôi trở về thu thập tàn cuộc, cũng không kịp quan tâm bọn họ đi chỗ nào .”

Cố Thất Thất ma sát vòng tay trên cổ tay, cúi đầu không nói lời nào, thần sắc có chút xuống thấp.

“Tôi đã... có khá nhiều ngày không có tin tức của anh ta, gửi anh ta tin tức, anh ta luôn luôn không hồi âm.” Cố Thất Thất giọng nói rất thấp, giấu giếm một phần ủy khuất, Long Tứ chưa từng đối xử với cô như vậy.

Chuyện của cô, luôn là việc ưu tiên hàng đầu trong lòng Long Tứ.

Chưa từng trậm trễ.

Lần này, lại có ngoại lệ.

“Cô yên tâm, cuối cùng anh ta sẽ hồi âm tin tức của cô.” Lục Trăn hai tay đặt tại trên bả vai của cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ, mang theo vài phần nhu hòa, Long Tứ muốn một mình yên lặng một chút, qua một thời gian sẽ trở lại.

“Vấn đề Sofia kia, xử lý như thế nào?” Cố Thất Thất thu hồi cảm xúc cá nhân.

“Nên làm cái gì bây giờ liền làm sao bây giờ, nếu tôi cùng Nolan không tầng quan hệ này, vốn dĩ cũng không phải là một việc lớn.” Lục Trăn nhàn nhạt nói, “Nếu như sau này làm bị thương người nhà của anh ta, cũng làm thành chuyện quan trọng xử lý, Lợi Á cùng Morgan bó tay bó chân, không có biện pháp hành động, tôi sẽ đích thân nói với Nolan.”

“Về phần cục an ninh bên này, Tiêu Dao sẽ phái người quan sát kỹ.”

Cố Thất Thất mỉm cười, “Tôi xem Tiêu Dao gần đây không có thời gian, Thanh Thanh muốn đối phó một người, tuyệt đối sẽ không để cho anh ta có tâm tư đi xử lý việc khác, nếu lần này Lợi Á không gặp chuyện không may, hẳn là anh ta đến xử lý.”

“Hạ Thanh muốn làm cái gì?” Lục Trăn cười hỏi, “Thế nào liền chết nhìn chằm chằm vào Tiêu Dao.”

“Cô ấy nói Tiêu Dao thiếu báo thù.” Cố Thất Thất nói, nhắc tới Hạ Thanh, giọng điệu có phần vui vẻ, “Lần trước bởi vì cô ấy sơ sẩy bị Tiêu Dao làm bị thương, vẫn canh cánh trong lòng, muốn báo thù một mũi tên chi thù.”

“Thực sự là cố chấp.” Lục Trăn cười, “Bàn về tâm kế, cô ấy không phải là đối thủ của Tiêu Dao a.”

Hạ Thanh thông minh lanh lợi, người không có nhiều thủ đoạn đen tối, quang minh lỗi lạc. Này, cùng An Tiêu Dao hiển nhiên là một cực kỳ, hai người như vậy đụng nhau cùng một chỗ tuyệt đối là vô cùng đáng xem.

Lục Trăn đột nhiên có một loại tâm tư xem cuộc vui.

Cố Thất Thất nhìn ra ý nghĩ của anh, nhàn nhạt nói, “Anh chớ xía vào chuyện chúng tôi thế nào, trước trông nom tốt bản thân mình, tôi nghe Tiểu Tuyết nói, virus nghiên cứu có điều tiến triển, anh thỉnh thoảng cũng quan tâm, đừng như không quan tâm.”

“Tiểu Tuyết trong lòng hiểu rõ, tôi cần gì đi thúc giục.” Lục Trăn nói, cho Tiểu Tuyết 10 phần tín nhiệm, dù cho anh không thúc giục, Tiểu Tuyết cũng sẽ toàn lực ứng phó, sẽ không chậm trễ.

“Tôi lười phải nói anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.