Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1976: Chương 1976: Chương 1977: Vang vang một đóa hoa hồng 81




“Kết quả, còn bị bắt ngoài ý muốn, nhiều năm như vậy, Tiêu Dao lần đầu tiên bị người khác phát hiện ra hành tung, chẳng lẽ do trùng hợp? Lục Trăn nói hẳn là có nội gián bán đứng, nhưng người nội gián này là ai, vẫn không tra ra được, người này không khỏi để chúng ta biết, hắn chính là nội gián, bán chính mình nội gian, cố ý bị bắt, dắt chúng ta đi tìm Thanh.”

“Đúng rồi, ngày đó tỉnh lại, câu đầu tiên anh ta hỏi chính là Thanh, tôi cảm thấy rất khác thường.”

Hạ Thần Hi cảm thấy có chút không thể hiều, lại không có biện pháp phản bác lại lời cảu Tiểu Tuyết.

Kỳ thực, nếu là An Tiêu Dao thực sự thích Hạ Thanh, sau đó bọn họ có thể trở thành một đôi, cô khẳng định đó là điều vô cùng lạc quan, chỉ sợ, các cô suy nghĩ quá nhiều.

“Được rồi, không nói mấy vấn đề này, Cố Thất Thất bị thương thế nào?”

“Lưng bỏng nghiêm trọng, không nguy hiểm tính mạng, tôi đã bôi thuốc cho cô ấy.”

“Hi vọng các cô ấy có thể bắt tay thân thiện.”

“Thuận theo tự nhiên đi.”

An Tiêu Dao dựa vào ký ức, đem người anh ta ghi nhớ, nhất nhất họa xuống, bởi vì quá hỗn loạn, đối phương cũng thiệt hại không ít, cuối cùng chính phủ tay chân rất nhanh, cũng không biết có chủ ý không.

Anh không có khả năng buông tha cho chúng.

Hạ Thanh cũng không thể buông tha cho chúng.

Trừ khi hắn ta chết.

“Phái người đi thăm dì, người đàn ông này là ai.” An Tiêu Dao nói, đem cấp dưới đi điều tra.

Lục Trăn hỏi, “là hắn?”

“Cũng không biết, tôi chỉ thấy qua vài người.” An Tiêu Dao nói, “Quá hốn loạn có khả năng hắn đã trốn thoát, chỗ đó không phải còn có mật đạo sao?”

“Điều tra một chút sẽ biết.” Lục Trăn nói, “Chúng ta đến nói một câu, lần này anh bị bắt, tôi suy nghĩ mãi không hiểu được, cũng cẩn thận điều tra, không phát hiện có nọi gian gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

An Tiêu Dao bình tĩnh uống nước, “Tôi so với anh càng muốn biết chuyện gì xảy ra, anh không tra được? Thật không có bản lĩnh.”

Lục Trăn chán nản, tự tiếu phi tiếu nhìn anh, An Tiêu Dao cúi đầu uống trà, thờ ơ, “Tôi nói, Tiêu Dao, anh không phải là cố ý? Trừ lý do này ra, tôi không nghĩ ra lý do nào khác.”

“Tôi có bệnh sao, chủ động đưa mình ra bị đánh một trận, có khả năng còn bị đánh đến chết, tôi cũng không phải ngại chính mình mệnh dài, anh suy nghĩ quá nhiều.”

“Nói cũng phải.” Lục Trăn nghiêng đầu, đói với sự hiểu biết về An Tiêu Dao nhiều năm qua, đích xác không giống với việc hắn làm, vừa lúc Mục Vân Sinh tiến vào, lắc lắc đầu, Lục Trăn còn tin tưởng hắn.

Thực sự là hồ nháo!

Mục Vân Sinh nhàn nhạt nói, “Lần sau còn dám để xảy ra chuyện này, tôi sẽ để anh chết ở chỗ này anh tin không?”

Lục Trăn le lưỡi, thật ngoan, nói như vậy, An Tiêu Dao thật sự là cố ý?

An Tiêu Dao chết không thừa nhận, “Thực sự là ngoài ý muốn.”

Mục Vân Sinh nói, “Tùy ý anh, anh giải quyết hậu quả cho tốt, tôi muốn đi tới thành phố A một chuyến.”

Căn bản anh muốn xử ký chuyện của anh ta và Hoan Hoan, nếu không phải vì An Tiêu Dao xảy ra sự tình, anh cũng không gấp trở về, Mục Vân Sinh nói một tiếng liền đi, An Tiêu Dao hỏi, “Hắn và Hoan Hoan làm sao vậy?”

“Hoan Hoan biết trước đây Mục Vân Sinh làm những chuyện đó, nắm đó cô ta cùng Tần Mục không phải sớm kết hôn sao, Tần Mục không xuất hiện ở trong hôn lễ, chuyện này là Vân Sinh làm, bởi vậy thiếu chút nữa hại chết Tần Mục, về sau bởi vì Vân Sinh, Tần Mục tàn phế, Hoan Tình cũng không biết năm đó anh ta làm những chuyện đó, hiện tại hình như giấu giếm không được, không biết cô ấy vì sao lại biết.”

“Nói chung, Vân Sinh là nội bộ mâu thuẫn.”

Lục Trăn thế nào nghe đều giống như là xem cuộc vui, vui sướng khi người gặp họa biểu tình...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.