Cô nghĩ chất vấn An Tiêu Dao, anh ta là có ý gì, chẳng lẽ thực sự là trông mặt mà bắt hình dong,vết bớt này để anh ta không thoải mái như thế sao? Nhưng mà cô có tư cách gì chất vấn anh ta,cô cố ý để mặt nạ da người, lộ ra vết bớt đáng sợ như vậy chính là khiến An Tiêu Dao nuốt không trôi, anh ta như cô mong muốn không có khẩu vị , cô lại có thể nói cái gì. Chẳng lẽ cô lại ngang ngược vô lí, hi vọng An Tiêu Dao nhìn thấy vết bớt cũng tán thưởng cô xinh đẹp thiên tiên sao.
Này cũng quá dối trá.
Hạ Thanh trong lòng rất không thoải mái, cô phải làm như thế nào,chính cô cũng không rõ ràng,
Lúc này, trong lòng một danh tiểu Hạ Thanh lạnh nhạt nói, không có thể cùng An Tiêu Dao ở trên giường đại chiến một hồi, cô là rất thất vọng đi. Hạ Thanh một quyền đem tiểu Hạ Thanh đánh cho nát bấy, khốn kiếp, đáng chết, ai muốn như vậy a?
Bị An Tiêu Dao ôm vào trong ngực, hơi thở tất cả đều là mùi hương quen thuộc,. Cô đột nhiên ý thức được, bắt đầu từ khi nào, khí tức này đã làm cho cô quen thuộc,làm cho cô không thể nào cự tuyệt anh ta nằm ở bên người cô.
Bất tri bất giác nhớ lại những chuyện đã xảy ra, ngoài ý muốn cũng mang đến cho cô một ít chấn động.
“Hạ Thanh, ngủ không được sao?” An Tiêu Dao ôn nhu hỏi, thấy cô nhắm mắt lại, anh cũng có thể cảm nhận được tâm tình của cô đang dao động.Cô căn bản không ngủ, anh cũng không ngủ. Chuyện kết hôn lần này,anh đến bây giờ vẫn còn cảm thấy là ông trời chiếu cố, chỉ sợ là một giấc mơ khi tỉnh dậy cái gì cũng không có.
Anh từ nhỏ đến lớn, không có khát vọng mãnh liệt gì, cũng không có sợ hãi mất đi cái gì.
Bây giờ, anh mãnh liệt khát vọng duy trì cuộc hôn nhân này, sợ hãi mất đi Hạ Thanh.
Anh vẫn như cũ chìm đắm ở trong vui sướng, không có cách nào phục hồi lại tinh thần.
“Đang ngủ.” Hạ Thanh cứng rắn trả lời, tạm thời đối với An Tiêu Dao rất có ý kiến. Đúng tất cả nam nhân đều có cho rằng không có dung mạo đẹp, người ta quả nhiên nhìn cũng không nhìn ngươi, tất cả nam nhân đều là trông mặt mà bắt hình dong.
An Tiêu Dao bật cười, đầu ngón tay ở trên mặt cô ma sát, hơi cảm khái một tiếng, “Anh thực sự không ngờ, chúng ta thành vợ chồng.”
Hạ Thanh thân thể cứng đờ, anh ôm cô, thấp giọng nói, “Anh cảm thấy, đây là ông trời đang chiếu cố anh.Anh biết em bây giờ chưa có thích anh, dù sao cũng không quan hệ. Vẫn còn thời gian để em chậm rãi yêu anh, trước đây, là anh bách bức em.”
Hạ Thanh ngẩn ra, đột nhiên nhớ quá khứ, nguyên lai anh chỉ là đùa cô. Đúng vậy, cô cũng mau đã quên An Tiêu Dao là nam nhân có bao nhiêu kiêu ngạo tự phụ, mặc dù bề ngoài thoạt nhìn ôn nhuận không sao cả, cái gì cũng có thể thương lượng tốt.
Trên thực tế, anh ta là người kiêu ngạo như vậy, tự phụ như vậy, sao có thể muốn một cô gái không cam tâm tình nguyện.
Nhưng mà, bởi vì một câu nói của anh, mấy động tác cứ như vậy nghĩ ngợi lung tung là có bao nhiêu ngu xuẩn a a a a a, Hạ Thanh hận không thể bóp chết chính mình.
Ngay lúc Hạ Thanh vô cùng rối rắm, An Tiêu Dao lại thêm một câu, “Cho nên, em không cần rối rắm như thế, anh không có cảm thấy vết sẹo này đẹp, anh cũng cảm thấy nó xấu.Nhưng nó là một phần trên người em, anh không có bất cứ lý do gì ghét bỏ. Nếu như em không muốn chỉnh dung, anh cũng sẽ không bức ép em.Anh sẽ không nông cạn như vậy, bởi vì nhìn vết sẹo liền cảm thấy em không phải Hạ Thanh, vợ yêu em có thể an tâm ngủ?”
Hạ Thanh cảm thấy cả người đều muốn đốt cháy, cảm giác bị người chọc thủng xác thực không dễ chịu.
Cô cắn cắn môi, dùng sức đá An Tiêu Dao một cái, “Cút, tôi mới không có quấn quýt, cả nhà anh mới quấn quýt.”
An Tiêu Dao chững chạc đàng hoàng nói, “Nghiêm túc mà nói cả nhà của anh cùng em giống nhau kỳ thực cũng không có lỗi.”