Mẹ kiếp, em mỗi lần châm chọc xong đều phải thêm một câu hôn nhân không hạnh phúc, tôi muốn ly hôn sao? ? ? ? An Tiêu Dao phong khinh vân đạm mà đem phóng tới phòng bên cạnh, quyết đoán gián đoạn câu chuyện, “Ta đi mở hội nghị.”
Hạ Thanh trong lòng châm chọc một câu, nói em gái anh hội, anh vừa mới họp trở về, khai thí hội a.
Muốn cùng cô nãi nãi đấu, anh còn rất. non
Sai lầm dám chọn tôi , tôi chờ anh , lão công thân ái, hừ!
An Tiêu Dao đi, Hạ Thanh duỗi người, cả người có tinh thần , mỗi lần cùng An Tiêu Dao đấu võ mồm, tâm trạng đều sáng láng, không chuyện dở cũng mất, Hạ Thanh thay đổi quần áo thể thao, chạy đến phòng huấn luyện riêng của bọn họ đi luyện thân thể.
Phòng này tới hơn một ngàn mét, toàn bộ đều cách âm, tất cả chất liệu cùng địa phương khác không đồng nhất, tất cả chiếu sáng chạm đất,kính có thể nhìn đi ra bên ngoài , tầm nhìn vô cùng tốt. Nhưng mà, này cái gương là chất liệu đặc thù , từ bên ngoài nhìn vào không thấy bên trong. Ở đây luyện thân thể, cảm giác tựa như giẫm nát cả vũ trụ thật thoải mái. Đây là chỗ chuyên dụng của mấy người An Tiêu Dao Lục Trăn đặc công khác vào không được.
Buổi tối ngày đầu tiên Hạ Thanh qua đây, An Tiêu Dao liền cho cô một thẻ thông hành, chuyển nhập phân biệt giọng nói cùng vân tay. Trừ phòng tin tức, chỉ cần là chỗ An Tiêu Dao có thể đi , Hạ Thanh cũng có thể đi.
Một người luyện thân thủ cảm giác cũng không lỗi, Hạ Thanh nghĩ nghĩ một chút không có đối thủ một chút cũng không quá nghiện.Nơi này chướng ngại vật di chuyển được thiết kế linh hoạt , cô nghĩ nghĩ liền trực tiếp điện thoại An Tiêu Dao thương lượng.
“Làm sao vậy?”
“Anh đang họp sao?” Hạ Thanh cố ý hỏi một câu, bên kia rất yên tĩnh, dự đoán lão công nhà cô phiền muộn ở một người, họp gì gì đó chỉ do mượn cớ.
An Tiêu Dao giả vờ trầm ngâm một tiếng, “Không có chuyện khẩn cấp gì, nếu như em có chuyện gì, đương nhiên lấy em làm ưu tiên, dù sao anh cũng là lão công tốt.”
Hạ Thanh yên lặng châm chọc hai câu, anh liền để bụng.
“Xuống luyện thân thủ.”
An Tiêu Dao rất nhanh nhẹn, “Được.”
Hạ Thanh ngồi ở cửa chờ An Tiêu Dao xuống, không qua ba phút An Tiêu Dao liền xuống, một thân quần áo thoải mái thoạt nhìn trường thân như ngọc, phong độ nhẹ nhàng, Hạ Thanh ngồi ở trên sàn nhà, chống cằm nhìn An Tiêu Dao, nhịn không được khen một câu, “Tôi nói, kỳ thực nhìn anh thật không sai.”
Khí chất tốt, nhìn không tốt, cũng sẽ tăng ba phần dung nhan, huống chi gương mặt còn dài hơn như thế , càng không được.
An Tiêu Dao trong lòng phiền muộn trở thành hư không, anh cảm giác mình giống như một người ngu ngốc, vừa rồi còn đang suy nghĩ cái gì hòa nhau một câu, kết quả lão bà ca ngợi một câu, cái gì hòa nhau một ván chuyện đó đã quên không còn một mảnh.
Thậm chí sinh ra một loại, có thể lấy được thưởng thức lão bà của anh như thế là một loại vận khí, bởi vì cô ngay từ đầu còn vẫn ghét bỏ dung mạo cùng vóc người của anh , bây giờ khó có được khẳng định dung mạo, tương đối mà nói, khẳng định vóc người ngày cũng không xa.
Anh thực sự là không quá dễ dàng.
“Đừng ngồi sàn nhà lạnh, em đến đây.” An Tiêu Dao thân thủ, ý bảo Hạ Thanh đứng dậy, Hạ Thanh cười, bắt tay đặt ở trong lòng bàn tay anh, An Tiêu Dao hơi dùng một lát,cô liền từ trên mặt đất đứng lên.Không đợi cô đứng vững, một cỗ lực mạnh lôi kéo cô liền rơi vào trong ngực An Tiêu Dao , bóng mờ đập vào mặt, đã bị anh cướp mất lời lẽ.
Đối với việc An Tiêu Dao hôn cô một chút cũng không xa lạ gì, cũng sẽ không bài xích, thậm chí hôn đáp lại.
Một lát sau, An Tiêu Dao vô cùng thân thiết cọ chóp mũi của cô, thở dài một câu, “Anh thực sự là thua trên tay em.”
Mấu chốt là anh cam tâm tình nguyện như vậy.