Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2508: Chương 2508: Chương 2505: (tiếp)




“Ba, đừng khuyên con nữa, viên kim cương này nhất định phải bán đi.” Sophia nói, “Đề án đã được thông qua, tài chính hiện tại không thể chống đỡ chính sách phúc lợi này, Ba không muốn đề án này tiến hành được nửa năm liền chết non chứ? Con cần một khoản tiền lớn để tiến hành đầu tư kinh doanh, con biết một viên kim cương vô cùng quý giá như vậy mà phải bán đi thì sẽ vô cùng luyến tiếc. Nhưng việc giữ lại viên kim cương này đối với chúng ta mà nói không có tác dụng gì cả. Bán nó đi con có thể có được một khoản tiền, một trăm vạn này con có thể khiến nó tăng giá trị thành một trăm ngàn, một trăm triệu, mười ức, nhưng nếu là giữ lại kim cương thì chỉ là giữ lại một tảng đá mà thôi.”

“Sophia?” Vua cha nhíu mày, “Nhỡ con đầu tư thất bại thì sao?”

“Sẽ không thất bại.” Sophia nói, “Ba, người yên tâm, mấy năm này, vì để có khoản tiền này, con đã phải bôn ba khắp nơi, khảo sát khắp nơi. Con đã thành lập một quỹ đầu tư, sẽ nuôi dưỡng nó thành trùm tài chính. Con chỉ chờ đợi giờ khắc này, nên con tuyệt đối sẽ không thất bại. Có tiền, quỹ đầu tư sẽ vận hành, sẽ phát triển, sẽ giải quyết vấn đề phúc lợi xã hội, từ từ thay đổi hình tượng quốc gia của chúng ta. Con có lòng tin, quốc gia chúng ta nhất định sẽ giàu có.”

Sophia cuối cùng cũng thuyết phục quốc vương cùng vương phi, giữ lại viên kim cương nhỏ hơn, viên kim cương lớn nhất sẽ được bán đi.

“Công chúa, chúng ta sẽ bán cho công ty vàng bạc đá quý Anh quốc sao?”

“Không!” Sophia lắc đầu, “Viên kim cương này được bán đấu giá tại phòng bán đấu giá ở Zurich. Tôi nghĩ, phòng đấu giá chắc chắn sẽ không cự tuyệt chúng ta.”

Crystal nói, “Tôi lập tức đi liên hệ.”

“Đúng, đem tin tức phát tán ra ngoài luôn đi.”

“Vâng!”

“Rachel, liên hệ 'Hàn', ủy thác bọn họ vận chuyển kim cương đến Zurich.”

“Vâng!”

Phân phó xong tất cả, Sophia ngồi xuống, uống một ly trà, chậm chậm suy nghĩ, viên kim cương này nếu được bán đi thuận lợi như thế, cũng sẽ bán được hơn một trăm vạn bảng Anh, con số khá xa so với tính toán trước đây của cô.

Cô muốn bán đấu giá, lợi dụng ưu thế lớn nhất của mình, đề cao viên kim cương giá trị này, đây là một viên kim cương giá trị nhất toàn cầu, sao có thể bán giá thấp như thế.

Chờ Crystal làm xong chuyện trở về, Sophia hỏi, “Anh có người bạn nào đáng tin cậy không?”

“Có một người bạn cũ, tin được, công chúa muốn làm gì?”

Sophia chậm rãi cười, “Tôi cần anh ta đến Zurich đấu giá viên kim cương này.”

Crystal bừng tỉnh đại ngộ, công chúa là muốn tăng giá, anh gật gật đầu, “Tôi hiểu, xin công chúa yên tâm.”

Viên kim cương lớn nhất toàn cầu trải qua một tuần giám định, do hiệp hội châu báu quốc tế giám định ban bố chứng nhận, xác nhận viên kim cương này là viên kim cương lớn nhất toàn cầu, giá trị vô song, vô pháp định giá, viên kim cương này được đặt tên là Sophia. Nó được đặt ở phòng đấu giá lớn nhất Zurich để tiến hành bán đấu giá, chính phủ Anh quốc, cùng trùm đá quý nước Mỹ, châu Âu cùng hào phú của các quốc gia khác nhao nhao tỏ vẻ quyết tâm sở hữu bằng được viên kim cương này.

Sophia ở phía sau màn, nâng viên kim cương giá trị này lên, lại tự biên tập một chuyện thần thoại xưa, để viên kim cương này được bao trùm bởi một màu sắc thần thoại, càng tạo ra thần bí.

Rachel không thể không bội phục Sophia, không có người nào có thể địch nổi Sophia về khoản đưa đẩy này.

“Vận chuyển viên kim cương này cần phải rất cẩn thận, dọc theo đường đi không được phép để xảy ra chuyện không may.”

“Xin công chúa yên tâm.”

Tuyến đường vận chuyển viên kim cương này chỉ có Sophia cùng Crystal biết, trước một ngày xuất phát, mới giao cho công ty bảo toàn. Viên kim cương này được vận chuyển đi Thụy Sĩ, lộ trình cũng không tính rất dài, Sophia lại vô cùng cẩn thận, khả năng không để tạo ra một điểm lầm lỗi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.