Avrile tròng mắt dạo qua một vòng, cũng không thấy Sophia, nhịn không được kéo một danh đặc công hỏi, “Nước A công chúa là vị nào?”
Tên đặc công chỉ vào thủ tịch Sophia, “Chỗ đó.”
Avrile cùng Liliane nhìn sang, chỉ thấy dưới ánh đèn, bóng lưng đơn bạc, này cùng ấn tượng trong viên tròn vo Sophia có cách biệt một trời, Avrile mím môi, “Thế nào cùng mẩu giấy, Oa Oa rất béo a, thế nào gầy nhiều như vậy, có thể sai rồi hay không?”
Avrile chạy đi vị trí thủ tịch, Liliane kéo kéo không được, đành phải theo cô cùng nhau qua đây, Avrile thực sự nhận không ra Sophia , trở nên nhiều lắm, Oa Oa biến thành đại mỹ nữ .
Sophia nhận thấy được có người nhìn cô, ánh mắt từ trong máy vi tính dời, hoang mang nhìn Avrile.
“Cô không biết tôi ? Avrile, tôi là Avrile a.” Avrile kích động nói, cô không có thay đổi gì a, chính là hơi dài một chút mà thôi, không muốn dùng loại ánh mắt này mờ mịt nhìn người a.
Rất thương tâm có hay không! ! !
“Tôi nhớ cô, cô tiễn tôi.” Sophia mỉm cười nói, đứng lên, cô vừa lên tiếng, Avrile mới xác định đây là Oa Oa, bởi vì thanh âm của cô rất đặc biệt, chẳng sợ bề ngoài thoạt nhìn rất cao lãnh, thanh âm mang theo một tia kiều, rất êm tai, cũng rất đặc biệt.
“Tôi đều nhanh nhận không ra cô .” Avrile qua đây ôm thật chặt, Rachel như báo săn qua đây, giật lại Avrile, đem Sophia bảo hộ ở sau người, nhìn chằm chằm nhìn Avrile, “Đừng đụng công chúa chúng ta.”
“Này, có ý gì a, thời gian chúng ta cùng một chỗ đùa, ngươi còn không biết ở nơi nào đâu, tránh ra.” Avrile không vui nói, Rachel một chút cũng không để cho ý tứ.
Sophia nói, “Rachel, không quan hệ, ta biết các cô.”
Rachel nghi hoặc, công chúa người quen biết, cô thế nào không biết, Sophia cười hỏi, “Các ngươi tại sao lại ở chỗ này đâu?”
“Chúng ta có làm việc.” Avrile nói, “Oa Oa, chúng ta ngay bên cạnh, ngươi nếu như gặp gỡ phiền toái gì, bảo chúng ta một tiếng là được rồi.”
“Được.”
“Muốn cùng cô nhiều trò chuyện, tôi rất tưởng niệm cô.” Avrile có chút luyến tiếc kéo cô, đột nhiên cười, lấy điện thoại di động ra, ôm Sophia, lấy tốc độ nhanh như tia chớp tự vỗ một chụp ảnh chung.
Rachel ngăn cản cũng không kịp.
“Này, người này thế nào hình dạng này.”
“Sợ cái gì, ta cũng sẽ không hại cô, ngươi phải dùng tới như thế kinh hoảng sao? Ta so với ngươi còn đau cô đâu.” Avrile bất mãn trừng Rachel, thật đáng ghét, quá khứ vị trí này là của cô đâu.
Sophia bất đắc dĩ cười, cũng không để ý.
Liliane lôi kéo cô, “Oa Oa... không, Sophia, xin lỗi a, chúng ta cũng có chút bận, trước không cùng ngươi hàn huyên.”
“Hảo , các ngươi trước bận.”
Các cô đi rồi, Sophia mới ngồi xuống, Rachel hỏi, “Công chúa, ngươi lúc nào người quen biết, ta thế nào không biết.”
“Nga, trước đây thật lâu .” Sophia nói, sau đó, lại là nhìn phòng đấu giá phát cho các cô tiểu máy vi tính, không nói một lời nhìn hôm nay bán đấu giá vật phẩm, thần sắc rất yên lặng, dường như vừa chuyện đã xảy ra chẳng qua là một đoạn tiểu nhạc đệm.
Rachel cũng không hỏi nữa.
Cô cảm thấy, công chúa hình như rất vui vẻ, mặc dù Sophia cảm xúc đã rất khó nắm lấy, nhưng cô còn là nhận thấy được Sophia tâm tình vô cùng tốt
p/s: bệnh lười ngấm vào trong tủy rồi...huhuhhu....Mọi người đọc xong thì báo lại lỗi nha....Còn mấy chục chương nữa sang tuần đăng nốt a.
Đọc truyện vui vẻ!!!1
Cuối tuần thoải mái nha.