Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2637: Chương 2637: đại kết cục 2




Mắt Sophia cũng không phải là một sớm một chiều có thể khỏi, Hạ Thiên một bên quan tâm thành quả nghiên cứu với tổng bộ, một bên mang theo Sophia đi du lịch, cô thích Hy Lạp, hai người liền chạy đến Hy Lạp đi nghỉ phép. Vốn anh muốn mang Sophia về nước một chuyến, gặp ông nội của anh một lần cùng người nhà khác, nhưng mà vừa nhìn khí trời trong nước gần đây, anh liền bỏ đi ý định, không khí chất lượng quá kém, Sophia nhiều năm qua vẫn ở Karo, chất lượng không khí ở New York so với Karo không biết sai mấy đẳng cấp, anh dự đoán mắt Sophia chính là do không khí, càng không muốn mang Sophia đi bị tội, trong nước không khí chất lượng so với New York liền càng sai, anh tịnh không muốn mạo hiểm, Sophia quen không khí Karo, anh cũng chỉ dám mang cô hướng đến nơi không khí tốt.

Sophia thích bờ biển, Hạ Thiên chuẩn bị một căn phòng nhỏ màu trắng ở bờ biển, mỗi ngày cùng cô đi bãi biển, phòng vùng này cũng có một bãi biển riêng, xung quanh tất cả đều là khách sạn cùng nhà khách lớn, bãi biển rất náo nhiệt, Sophia mặc váy ngắn đeo đai nhỏ, nằm ở ghế trên đọc sách, Hạ Thiên xuống biển đi bơi, cô ở bờ biển không có cơ hội chơi đùa gì, ở bờ biển cô thích nhất phơi nắng cùng đọc sách.

Đột nhiên nghe thấy có tiếng người cười cùng tiếng thảo luận, Sophia mở mắt ra, phát hiện cách đó không xa có người khách lõa thể phơi nắng, cả trai lẫn gái cũng có, trong đó một nam vóc dáng đặc biệt tốt, thoạt nhìn vóc dáng giống là huấn luyện tập thể hình, làm người ta phun máu, có một số cô gái trẻ tuổi huýt sáo, người ca ngợi vóc dáng anh ta tốt, Sophia đang muốn quay mắt lại đã cảm giác có một đôi tay mang theo hơi nước che ở trước mắt cô, tiếp theo đó là tiếng Hạ Thiên âm âm u u, “Đừng nhìn, trường lỗ kim*.”

Sophia, o(╯□╰)o.

Cô chụp tay Hạ Thiên, cười nhìn anh, “Anh thế nào lại quay trở lên đây?”

“Một mình tôi chơi không có ý nghĩa, thủy triều xuống, anh dạy cho em bơi?”

“Em sẽ không.”

“Không có việc gì, anh mang em, em đi thay quần áo, anh đi mua cho em một cái phao bơi.” Hạ Thiên nói, chạy đi cửa hàng xa xa mua phao bơi, Sophia đành phải đi thay áo tắm, áo tắm của cô cũng không phải là bikini ngắn, xanh biển tôn được vóc dáng cô càng thêm thon dài, thon, lộ ra một mảng lớn eo nhỏ dịu dàng chưa đủ nắm chặt, vô cùng đẹp. Cô đem toàn bộ tóc đều cột lên, lộ ra gáy thon dài, trên người khoác một chiếc khăn choàng mỏng, cửa hàng khá xa, Sophia thay quần áo thật nhanh, tiếp tục nằm ở trên ghế màu trắng đọc sách, chân dài không có che lộ ra thanh tú lại gợi cảm.

Hạ Thiên cầm phao bơi về liền nhìn thấy người đẹp biếng nhác nằm nghiêng, nhìn một quyển sách cảnh đẹp, quả thực kết hợp gợi cảm cùng đơn thuần, ở trong mắt của anh liền là một khối bánh ngọt thơm ngọt.

Anh lại không phải là lần đầu tiên thấy Sophia ăn mặc ít như vậy, lúc hai người ở cạnh nhau, nên làm không ít làm, nhưng ở bờ biển thấy cảnh đẹp như vậy, còn là lần đầu tiên.

Sophia bị anh nhìn không có ý tứ, một tấm khăn mỏng che được chân dài không che đậy vai, nhịn không được trừng anh, Hạ Thiên cười ha ha, kéo cô dậy đi xuống biển chơi.

Cô nói không biết bơi cũng không phải là mượn cớ, Hạ Thiên cũng không mang cô đi nơi rất sâu, vẫn cho cô nằm bò ở trong vòng phao, dạy cô thế nào động đôi chân đạp nước, Sophia nằm bò ở trong phao bơi, tùy ý nước biển phập phồng, lười biếng một chút cũng không muốn động.

Nước biển ấm áp, nằm bò trôi rất thoải mái.

Hạ Thiên thấy cô biếng nhác liền cười, “Em còn tính toán nằm bò không muốn động a?”

“Rất thoải mái a.” Sophia mỉm cười nói, Hạ Thiên cười hôn môi đỏ mọng của cô, “Tiểu lười đản.”

*

Lại viết mười chương sẽ kết thúc, quấn quýt ing, muốn viết thịt thịt miết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.