Bữa cơm này, chỉ sợ là không có cách nào nuốt xuống.
Hạ Thần Hi mím môi, "Tiêu Tề,anh về châu Âu đi không cần ở lại thành phố S , chuyện giữa đàn ông các anh , em không muốn quản thế nhưng em cũng không muốn các anh gặp chuyện không may anh cũng thế Đường Bạch Dạ cũng thế ."
Ai bị thương cô cũng thấy khó chịu.
Tiêu Tề trầm mặc không nói, nhìn thành phố muôn vàn ngọn đèn dầu, tình cảm đều giấu ở trong lòng .
Anh cho rằng anh có cơ hội đưa Thần Hi về nhà.
Kết quả lại là cô đã yêu người khác.
Thời gian thực sự không thể quay lại nữa rồi ?
"Tiêu Tề..."
"Thần Hi, anh cùng Đường Bạch Dạ em chỉ có thể chọn một người, có anh không có hắn, có hắn không có anh." Tiêu Tề âm thanh lãnh ngạnh, anh cũng sẽ không nói đùa mỗi một câu nói đều rất thật.
Hạ Thần Hi khẽ chấn động, lòng như bị dao đâm.
Cừu hận của bọn họ đã sâu nặng như vậy sao?
"Em sẽ chọn ai?"
"Sự lựa chọn này em sẽ không chọn." Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói.
Tại sao phải chọn?
"Em không tin trên đời này chuyện gì cũng phải '' ngươi chết ta sống '' mới có thể giải quyết, ân oán trong hắc đạo cũng không nhất định phải có người chết mới có thể giải quyết, nhiều năm như vậy các anh cũng bình yên vô sự, một đời vui vẻ, mỗi người đều hạnh phúc không tốt sao?"
"Em nếu cùng anh quay về châu Âu anh thề, tuyệt đối không động vào một sợi tóc của Đường Bạch Dạ." Tiêu Tề nói, bị nói hèn hạ cũng tốt, anh đã không biết nên dùng biện pháp gì giữ lại Thần Hi.
Biện pháp ti tiện này anh rất không thích anh sợ Thần Hi coi thường anh.Nhưng hôm nay, anh có thể có biện pháp nào khiến cho cô trở về?
Chỉ sợ tâm không cam tình không nguyện anh cũng đều cam tâm tình nguyện?
Anh có phải rất đáng buồn hay không ?
"Em không làm được." Hạ Thần Hi nói.
Tiêu Tề cười lạnh, "Em không sợ anh giết hắn?"
Hạ Thần Hi mỉm cười, nụ cười kia ở Tiêu Tề xem ra, có chút chói mắt.
"Em tin Đường Bạch Dạ là tai họa có thể sống ngàn năm."
"Em và hắn, không thể ở cùng một chỗ ." Tiêu Tề nói, "Nếu có một ngày, em khôi phục ký ức em sẽ biết các người vĩnh viễn không có khả năng ở cùng một chỗ."
"Vì sao?"
"Anh bây giờ nói cái gì với em có lẽ đều trở thành gây xích mích, chờ em ngày sau nhớ lại em sẽ biết, anh chưa bao giờ muốn gây tổn thương cho em ."
"Vậy anh nói cho em biết, vì sao?" Hạ Thần Hi trầm giọng hỏi, "Có phải em giết Lâm Tình hay không ?"
Tiêu Tề mím môi, "Chính em nghĩ đi."
Hạ Thần Hi trong lòng trầm trọng, Tiêu Tề nói, "Thần Hi,em nghe lời anh,anh sẽ không hại em, ngày sau em mình đầy thương tích em sẽ biết, anh nghĩ sẽ bảo vệ em thật tốt thừa dịp em còn chưa có ''nê túc hãm sâu '' ( ý là HTH sẽ rơi vào vực sâu không đáy, không thể thoát ra ) cùng anh quay về châu Âu đi."
"Tiêu Tề, không còn kịp rồi." Cô nói, "Hạ Thần Hi đối với Đường Bạch Dạ đã sớm nê túc hãm sâu."
Chỉ là khẩu thị tâm phi ( miệng nói một đàng , tâm nghĩ một nẻo ), không muốn thừa nhận.
... ...... .........
Vân Dật được phóng thích , Tưởng thị trưởng bị bí mật giam giữ bắt đầu triển khai điều tra.
Toàn bộ thành phố S như bị gió bão thổi qua.
Đường Bạch Dạ cũng bị cuốn vào trong vụ án kinh tế bị mời đến đồn cảnh sát.
Căn cứ vào tài liệu điều tra Vân Dật , 10.000 euro tiền vốn là Đường Bạch Dạ rút ra từ Đường thị mục đích chính là muốn làm cho Đường thị tan rã .
Anh là tổng giám đốc Đường thị, làm như vậy chắc chắn là phạm pháp. Đường lão nhận được tin tức đầu tiên giận không nhịn được, Đường Thành Nam càng không cần phải nói, bọn họ đều tin là thật.
Bởi vì chuyện này được ghi lại rất rõ ràng, chỉ đến khi Đường Nhất Phong nói căn bản là không chuyện này Đường lão mới nghĩ lại rõ ràng, thì ra là Đường Bạch Dạ nói dối lợi dụng chính mình đi đổi Vân Dật.
Hắn và Vân Dật lúc nào có giao tình tốt như vậy ?