Đường Bạch Dạ một tay ôm chầm lấy hông của cô, đem đầu đặt ở bả vai của cô ,hơi nóng đều thổi tới bên tai cô, bên tai Hạ Thần Hi có chút hồng cười trốn đi, Đường Bạch Dạ nâng gương mặt của cô lên.
"Trốn cái gì mà trốn?"
"Đường Bạch Dạ, anh đừng náo, em chính là đang giết boss."
"Trò chơi này không phải do bảo bối thiết kế sao?"
"Đúng ." Hạ Thần Hi nói, "Em cũng chơi?"
"Lần trước bé cho em nhìn một chút, thiết kế cũng không tệ, đủ kích thích." Đường Bạch Dạ cười, "Em là nhân vật gì ?"
"Sát thủ!"
Đường Bạch Dạ hơi híp mắt làm như không có việc gì hỏi, "Vì sao em chọn nhân vật này?"
"Em cảm thấy sát thủ dường như rất thích hợp với em."
"Em muốn làm sát thủ?" Đường Bạch Dạ nhíu mày.
"Dù sao cũng là trò chơi, cũng không quan tâm là nhân vật gì , người thường không đủ kích thích so sánh thì nhân vật sát thủ kích thích hơn.Em vừa mới nhận một nhiệm vụ đi Philippines giết trùm ma túy lớn, giết boss." Hạ Thần Hi quay đầu lại cười.
Đường Bạch Dạ thật sâu nhìn cô, cũng không nói cái gì.
Sát thủ, chồn đen.
Thần Hi, chỉ sợ mất đi ký ức em vẫn có bản năng này.
Giống như cô lựa chọn nhân vật, giống như bình thường cô không hề có tính công kích bảo bối bị bắt lại kích thích bản năng của cô.
"A, em chết..." Hạ Thần Hi ngẩn ra, đã nhìn thấy chính mình bị trùm ma túy lớn bắn chết , máu chảy ầm ầm , tứ chi bay ngang, hình như có hiệu quả 3D , một chậu cẩu huyết(máu) đập vào mặt.
Hạ Thần Hi quay đầu lại giận chó đánh mèo, "Đều tại anh, ảnh hưởng tới em đánh boss."
" Chỉ do kỹ thuật của em có vấn đề."
"Kỹ thuật của em mới không có vấn đề, trùm ma túy lớn này em đã giết nhiều lần ."
"Vậy chỉ do định lực có vấn đề, mỹ nam ở bên cạnh, tâm hoảng ý loạn, không thể suy nghĩ ." Đường Bạch Dạ cười như không cười nhìn cô , đối với khả năng này anh tỏ vẻ có trình độ tiếp thu lớn hơn.
"Đường tổng, anh một ngày không tự kỷ sẽ chết sao?"
"Đúng!"
Hạ Thần Hi yên lặng không nói gì.
Hạ bảo bối bê trà tới , "Daddy, cha cùng mammy tìm được xe rồi sao?"
"Báo hỏng ." Đường Bạch Dạ nói, "Vỡ nát hoàn toàn, cũng không thể sửa lại ."
Hạ Thần Hi thấy đáng tiếc.
Hạ bảo bối nói, "Mammy, quên đi, không sao đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời, sau này cẩn thận một chút ."
"Mẹ là đau lòng tiền của mẹ a..."
Hạ bảo bối yếu yếu nhấc tay, "Mammy, đó là tiền của con..."
"Con là con của mẹ, tiền của con không phải là tiền của mẹ sao ?" Hạ Thần Hi trợn tròn mắt.
Hạ bảo bối nhanh chóng thể hiện sự trung thành , "Mammy, con sai rồi."
"A, ai vừa tới thăm em sao?" Đường Bạch Dạ thấy phòng khách có giỏ trái cây cùng hoa tươi, nhíu mày hỏi, Hạ Thần Hi không có bạn bè , Hạ bảo bối mua giỏ hoa quả thì có khả năng còn hoa tươi thì rất kỳ lạ.
Tiết Giai Vân cùng Lâm Nhiên hôm nay đi vùng ngoại thành không có ở đây.
"Tiêu Tề đã tới."
Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, "Hạ tiểu thư, em còn cùng Tiêu Tề có liên lạc?"
"Vì sao không thể có liên lạc?"
"Sau này không cho phép liên lạc!"
"Anh ta là vị hôn phu của em."
"Anh là cha của con trai em!"
So độ thân mật sao, ai có thể so với anh về độ thân mật? Đường tổng vừa nghe Hạ Thần Hi cùng Tiêu Tề còn có liên hệ, uống phải dấm chua gọi tới một hồi bão táp, "Tám năm trước là vị hôn phu , ngoài hiên hoa đã lạnh, kháng Nhật đã thắng lợi, phu thê cái chó má gì."
Hạ bảo bối nhìn trời, bé phát hiện, thời điểm daddy ghen tính logic rất thấp.
Lời này hiển nhiên tồn tại tính sai lầm.
Hạ Thần Hi dù bận vẫn ung dung nhìn Đường Bạch Dạ, cười đến dương quang lại xán lạn, "Đường tổng, đây là ghen trong truyền thuyết sao ?"