Editor: duong lieu
Nhiều năm thế này, anh gặp qua người muôn hình muôn vẻ, đối với An Tiêu Dao cùng Mục Vân Sinh bọn họ mà nói, anh Lục Trăn trò chơi nhân gian, khắp nơi đi trêu chọc người khác, cướp đoạt người khác yêu, nhưng chính mình lại ý chí sắt đá, đạt được sau lại vứt bỏ.
Kỳ thực, anh luôn luôn nhập cảm tình, chỉ là cuối cùng phát hiện, trên người người này, không có vật anh muốn, cho không được, anh khát vọng yêu.
Cho nên, anh vứt bỏ, lại lần nữa tìm kiếm.
Lục Trăn hoa tâm phong lưu, trò chơi nhân gian, chỉ là bởi vì anh rất tịch mịch.
Bởi vì tịch mịch, cho nên, sống được càng náo nhiệt.
Đêm đã khuya, Nolan đi rồi, không trở về, Lục Trăn càng ngủ không được, ổ chăn thiếu một người, có chút lạnh, Lục Trăn đơn giản đứng dậy, cũng không mở lại đèn, anh đi tới phòng bếp lấy nước uống, xuyên qua cửa sổ lại nhìn thấy một bóng dáng, đang ngồi ở trong vườn hoa.
Đầu ngón tay, có một điểm đỏ.
Anh ta đang hút thuốc lá.
Lục Trăn đầu quả tim run lên, vậy mà sinh ra mấy phần ý nghĩa không rõ vui sướng.
Nolan chưa đi?
Anh ta chỉ là ở ngoài, hút một điếu thuốc mà thôi, không đem anh lưu lại trong phòng băng lãnh này.
Lục Trăn chẳng biết tại sao, lập tức có một loại cảm giác rất an tâm.
Anh mở hai chai bia, đi ra cửa, đem chai đưa Nolan, “Lời vừa nói, cũng không phải là nhằm vào cậu, mặc kệ đối với người nào, tôi đều nói như vậy, cậu đừng để trong lòng.”
Nolan liếc anh một cái, trên trán che không được mệt mỏi rã rời.
Anh yên lặng tiếp nhận bia, bỗng nhiên uống một ngụm.
Lục Trăn có chút hối hận, vì sao chính mình lại nói nặng lời như vậy, đích xác không phải nhằm vào anh ta, nhưng vẫn cảm thấy, anh có thể xử lý được tốt hơn.
Nolan dập tàn thuốc, vì không muốn Lục Trăn hút phải khói thuốc, anh còn là quyết đoán dập tắt điếu thuốc, mặc dù thời gian nam nhân này nói chuyện làm ăn, hút không ít khói thuốc.
Lại uống một ngụm bia, Nolan cười khổ, “Tôi đột nhiên cảm giác mình rất thất bại .”
“Vì sao?”
“Lục Trăn, tôi luôn mồm thích anh, lại nghĩ đem anh rời khỏi địa phương anh quen thuộc, để anh thoát ly quá khứ, tôi cũng rất ích kỷ .”
“Tôi cũng không làm gì cho anh.”
Lục Trăn yêu nghiệt cười, “Tiểu sinh thần thông quảng đại, sinh có chín cái mạng, căn bản cũng không cần anh làm cái gì cho tôi?”
Nolan làm quá nhiều .
Nếu không phải Nolan, anh đều nhiều lần tiến ngục giam liên bang.
Nolan nhàn nhạt lắc đầu, anh rất muốn phản bác Lục Trăn, lại tìm không được lời nói đến phản bác anh ta, Lục Trăn nói đúng, anh ta thần thông quảng đại, có chuyện, mình cũng có thể giải quyết, anh ta không thể giải quyết, An Tiêu Dao cùng Mục Vân Sinh cũng có thể giải quyết.
Không tới phiên Nolan anh giúp anh ta làm cái gì.
Chỉ là, tổng có một chuyện, anh nhưng cho là anh làm.
Nhưng Lục Trăn cần sao?
Hai người đều lặng im xuống, Lục Trăn cũng ngủ không được, người ở trong đình viện cùng thiếu tá cùng nhau hóng gió, uống bia, Nolan nhịn không được muốn hỏi anh chuyện đã qua, “Anh lúc bị mang đi, tuổi còn rất nhỏ, dung nhập một hoàn cảnh mới, rất khó khăn đi?”
Lục Trăn buông tay, tươi cười có chút sâu thẳm, “Là rất khó khăn, lúc đó, tôi cái gì cũng không hiểu, liền một cỗ man kính, trên đảo nhỏ có rất nhiều đứa nhỏ phi thường xuất sắc, cạnh tranh cũng vô cùng kịch liệt.”
“Tôi xem như là tư chất kém nhất.”
“Sao có thể!” Nolan phản bác, Lục Trăn mặc kệ lúc nào, cũng không thể là kém nhất.
Lục Trăn mỉm cười nói, “Đây là sự thực, cậu cũng không nên xem trọng tôi, tôi lúc đó thực sự không có gì không dậy nổi, tôi thậm chí rất tự ti, Tiêu Dao chỉ so với tôi lớn hơn mấy tháng, năm đó đã có thể nói vài quốc ngữ, tri thức uyên bác, phi thường thông minh.”