Hai mắt Hạ Thần Hi cười thành một đôi trăng non, cong cong , phi thường đẹp, giấu ở trong con ngươi giảo hoạt, dùng cái loại đó rất mộng ảo, thanh âm rất mộng ảo nói, "Đường tổng, vậy tôi liền phi thường mong đợi nga."
...
Đường Bạch Dạ nghĩ cảm giác đụng đậu hủ.
Anh bị Hạ Thần Hi bắt làm bếp.
Tại phòng bếp.
Đường tổng mang tạp dề, này là tạp dề của Hạ bảo bối, đeo vào trên người Đường Bạch Dạ, phi bình thường có hỉ cảm. Khóe môi Hạ Thần Hi co quắp, nằm bò ở một bên nhìn anh muốn làm cái gì.
Đường Bạch Dạ lợi dụng nguyên liệu nấu ăn, tính toán làm sườn lợn rán.
Trong tủ lạnh không bò bít tết, chỉ có thể dùng sườn lợn rán để thay thế.
Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, cô cũng bắt đầu chuẩn bị làm đồ ngọt, làm kem ly bánh ngọt.
Đột nhiên ngửi thấy được mùi khét.
Hạ Thần Hi đi qua.
Khéo mắt Đường Bạch Dạ co quắp, biểu tình khó xử.
"Đường tổng, vì sao người khác chiên sườn lợn rán là hoàng chanh chanh*(*ý nói màu vàng) , sườn lợn anh rán là đen thùi ?" Hạ Thần Hi cầm cái thìa, chớp mắt nhìn anh, cố ý cải trang thiếu nữ.
Đường Bạch Dạ rất bình tĩnh, đem sườn lợn rán ném thùng rác.
"Làm lại!"
Hạ Thần Hi nhịn cười, đã nhịn đến chuột rút.
Đường tổng vén tay áo lên, như lâm đại địch nhìn cái chảo sườn lợn rán, Hạ Thần Hi một bên điều chế bột mì một bên nhìn Đường Bạch Dạ, ngũ quan anh tuấn, vóc người thon dài cao ngất.
Yêu nghiệt ưu nhã phong tình.
Nguyên, ở trong nhà bếp cũng có thể bộc lộ ra.
Cô thế nào cảm thấy, dáng vẻ Đường Bạch Dạ làm cơm, gợi cảm cực kỳ.
Đặc biệt mồ hôi theo trán chảy xuống , trượt đến gáy , cô đột nhiên hâm mộ mồ hôi kia, có thể hôn làn da của anh , có thể cùng anh tiếp xúc thân mật như vậy. Hạ Thần Hi có một chút thất thần.
Một nam một nữ cùng một chỗ, hormone kích thích ảnh hưởng thực sự quá lớn .
Thói quen về ăn sắc cũng.
Bọn họ đều là phàm phu tục tử, khó tránh khỏi mơ ước mỹ sắc.
Nam nữ sẽ như nhau.
Cô cảm thấy thân thể Đường Bạch Dạ so với người của anh với cô có sức hấp dẫn hơn.
Hạ Thần Hi vẫy vẫy đầu, bỏ qua hình ảnh trong lòng thiếu nữ.
"Đường tổng, đây là hai mặt sườn lợn rán sao?" Hạ Thần Hi trêu tức hỏi. Này sườn lợn rán rất có đặc sắc, một mặt là vàng óng hương giòn, thoạt nhìn rất ngon miệng, một mặt lại đen.
Đường Bạch Dạ giận, lại đánh mất sườn lợn rán.
"Đồ chơi này thế nào khó hầu hạ."
Hạ Thần Hi o(╯□╰)o.
Là vấn đề của anh, không phải vấn đề sườn lợn rán được không?
Bảo bối nhà cô chiên sườn lợn rán giỏi vô cùng, ăn lại ngon.
Đường Bạch Dạ nhìn về phía Hạ Thần Hi, cô cấp tốc nhấc tay, "Đừng hy vọng."
"Hừ, anh cũng không muốn trông chờ vào em." Đường Bạch Dạ hừ lạnh một tiếng, sườn lợn rán không có, Đường Bạch Dạ cảm giác mình làm món mặn không phải sở trường, làm thức ăn chay được rồi.
Hạ Thần Hi vừa định nói mình không thịt không vui, ánh mắt Đường Bạch Dạ quét tới.
Cô câm miệng, được rồi, ăn chay liền ăn chay.
Đường Bạch Dạ rửa sạch ớt xanh, lấy ra một ít nấm, cắt thành miếng, to nhỏ không đều nhau, Hạ Thần Hi rất muốn châm chọc , nhưng vừa nghĩ tới tính tình của anh , khôn ngoan câm miệng, ai biết Đường Bạch Dạ xào ớt xanh với nấm.
Hạ Thần Hi, "Ớt xanh xào nấm?"
Đường Bạch Dạ nắm tay nắm, trừng mắt nấm giống như là muốn đem nấm giết.
Anh phản ứng mau, cấp tốc rửa sạch củ cải trắng cắt thành mấy khối, ném vào nấu, "Anh nấu canh."
Hạ Thần Hi, "..."
Củ cải khó chín, hẳn là nên đun trước?
Hơn nữa, Đường tiên sinh, anh quên rồi, anh ghét nhất củ cải, dưới tình thế cấp bách anh đem củ cải cho vào, mặt mũi của anh rốt cuộc bao nhiêu tiền, anh muốn chết như vậy a?
Củ cải nấu một hồi, nấm mau chín .
Đường Bạch Dạ nhíu mày, đem muối cho vào, lại một ít bột ớt, lại thêm nước cốt gà, rất hài lòng.