Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1396: Chương 1396: Lục ca ca tặng mỹ nhân một bó hoa hồng 3




Editor: thanh huyền

Nolan không thể nhịn được nữa, xoay người trở về phòng, Hạ Thanh đập bàn cười thật to, Cố Thất Thất cuối cùng vẫn là mở cửa, Lục ca ca cầm một bó hoa hồng đỏ tiến vào, đặc biệt phong tao, Cố Thất Thất lạnh lùng nói, “Anh đang làm trò cười sao?”

Tặng Nolan thiếu tá hoa hồng, mệt anh nghĩ ra.

Hạ Thanh thôi cười, nhịn không được nói, “Lục Trăn, thế nào nhìn đều là thiếu tá trên(ý nói vị trí trên dưới lúc...) anh, không phải là anh trên thiếu tá đi, tặng thiếu tá hoa không không thích hợp đi, thế nào đều là thiếu tá tặng anh hoa hồng.”

Lục ca ca tao nhã cười, đập vai Hạ Thanh, cười đến đặc biệt ái muội, “Các cô có điều không biết, thiếu tá nhà các ngươi, là đặc biệt thích hợp sủng người yêu.”

Cố Thất Thất mặt mày lạnh lẽo, Hạ Thanh người nổi lên da gà.

Lục ca ca cầm hoa hồng đi tìm Nolan thiếu tá, Hạ Thanh ở sau lưng của anh dựng thẳng lên ngón cái, thuận tiện nói một tiếng, “Lên lầu quẹo trái gian thứ hai.”

Lục Trăn không quay đầu lại, sau này phất phất tay, tỏ vẻ cảm tạ, cầm hoa hồng đỏ lên lầu.

Tiểu mỹ nhân, ta tới.

Nolan thiếu tá tức giận nín một hơi, thiếu chút nữa không qua đây, nghe thấy tiếng đập cửa, vô ý thức giả chết, anh cầu khẩn Lục Trăn có thể thức thời chút, chớ đem hoa hồng tới, nếu không anh cho anh coi được.

Kết quả, Lục Trăn không quá thức thời, chính anh mở cửa, cầm một bó đại hoa hồng đỏ đứng ở cửa, cười híp mắt cùng Nolan chào hỏi, vô tội nói, “Cậu không thích tôi mua hoa hồng sao? Đây không phải là rất đẹp mắt .”

Nolan giận, “Đây không phải là trọng điểm được không?”

“Kia trọng điểm là cái gì?” Lục Trăn nói, nghiêng đầu rất khổ não đi tới, “Nếu như cậu đưa tôi một bó hoa hồng, tôi sẽ rất vui vẻ, vì sao tôi tặng cậu, cậu không vui?”

Lục Trăn tự lẩm bẩm cho ra kết luận, “Cậu không yêu tôi!”

Nolan, “...”

Anh đây là tú tài gặp được binh, có lý nói không rõ, anh muốn chết cũng có nhìn tâm tư Lục Trăn.

“Lục Trăn, cút ra ngoài, đem hoa hồng cắm tốt lại đi vào.” Nolan xác thực không muốn xem bó chói mắt hoa hồng kia, Lục Trăn cười híp mắt nói, “Tốt, không có vấn đề.”

Anh cười ra, đem hoa hồng cắm tốt, lại cầm tiến vào, phóng tới trên tủ đầu giường, Nolan, “...”

“Tôi cảm thấy đặt ở phòng của cậu tương đối khá, đây là tôi tặng cậu, cậu sẽ rất ấn tượng, mỗi lần thấy nó sẽ càng cảm động.”

“.....” Nolan đã cái gì cũng không muốn nói .

Dù sao, anh nhất định nói không lại Lục Trăn, đơn giản liền không cần nói, miễn cho hỏa.

Lục Trăn cảm thấy mỹ mãn, vô cùng vui vẻ, tổng cảm giác mình làm một chuyện rất giỏi.

Nolan lười nhìn mặt anh thỏa thuê mãn nguyện kia, này nha nhất định là cố ý , nhất định là cố ý , lão tử lại không phải nữ nhân.

Lục Trăn qua đây, “Cậu thế nào xuất viện nhanh như vậy?”

“Ở bệnh viện cũng là nằm, ra cũng là nằm, tôi ghét bệnh viện.” Nolan nói, anh cả đời này đi bệnh viện số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay, duy chỉ có đi mấy lần trong bệnh viện, có mấy lần tất cả đều là ký ức không tốt.

Chính anh cũng vô cùng ghét bệnh viện.

“Sáng suốt, nếu không ca ca mỗi lần đi nhìn cậu còn muốn nhìn giấy chứng nhận, cậu biết mỗi lần đều phải kiểm chứng là chuyện rất phiền phức.” Bệnh viện lục quân cùng bệnh viện khác không giống nhau, ở đây ở tất cả đều là đặc công, đại binh.

Không có bình dân, coi như là bình dân, cũng là quân tẩu, nhà quân nhân thuộc chờ một chút.

Cho nên, xuất nhập đều phải nhìn giấy chứng nhận.

Nolan đã sớm biết anh sẽ oán giận, bất quá cứ việc phiền phức, Lục Trăn còn là đến xem anh, phần tâm ý này anh có thể cảm nhận được, khác thì thôi... .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.