Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 736: Chương 736: Lục ca ca tốt đẹp 2




Editor: hạ trần

Beta: thanh huyền

”Thiếu tá anh là người của chính phủ, anh biết quy củ, nếu thật là có chứng cứ, chứng minh là tôi làm, anh sẽ thả tôi đi?” Tiêu Tề một câu một chữ, trầm sắc mặt nhìn Nolan, lại nói với Hạ Thần Hi, “Thần Hi, đừng tin anh ta, anh ta chỉ là gây xích mích xúi giục, ly gián cảm tình giữa chúng ta.”

Hạ Thần Hi nhìn Nolan thiếu tá, nam nhân này một thân chính khí, giống như là cái loại đó trong trò chơi, là nhân vật rất chính trực, anh ta thoạt nhìn, cũng không giống bộ dạng đang nói dối, Hạ Thanh ở một bên trầm mặt.

Rất hiển nhiên, cô rõ ràng tính nết của Nolan thiếu tá, cô biết, lời của Nolan thiếu tá, có bảy tám phần chân thực.

Hạ Thần Hi thực sự luống cuống tay chân, chẳng lẽ, Đường Bạch Dạ thật đã chết rồi? Cứ như vậy rời khỏi cô sao? Không, không, không, không có khả năng, anh sẽ không dễ dàng chết như vậy, sẽ không, nhất định sẽ không .

Đường Bạch Dạ mệnh cứng như vậy, hồi bé, Đường lão ám sát anh như vậy, anh cũng không chết, lần này, sao lại chết đơn giản như vậy.

Chỉ là...

”Xúi giục?” Nolan thiếu tá nghe được cái gì tựa như cười nhạo, “Giữa các người, có cảm tình cái gì, đáng giá để tôi đến xúi giục? Cười nhạo, Hạ Thần Hi, cô không tin tôi, hỏi anh ta một chút, nam nhân bên cạnh anh ta đi đâu.”

Hắc quả phụ nheo mắt lại, trầm giọng nói, “Nolan thiếu tá, anh có ý gì?”

”Tiêu Tề, Âu Dương đâu?” Hạ Thần Hi hỏi Tiêu Tề.

Âu Dương đi đâu, anh ta chỉ nói, Âu Dương đi xử lý chuyện, tuyệt chưa nói, Âu Dương đi xử lý chuyện gì, bây giờ, máy bay đợi Âu Dương hơn nửa canh giờ, Tiêu Tề nhận một cú điện thoại, lại mệnh lệnh chuẩn bị bay đi, không đợi Âu Dương.

Nhất định là Âu Dương xảy ra chuyện, Tiêu Tề muốn đi.

”Thần Hi, em thà rằng tin lời nói của một người lạ, em cũng không muốn tin anh?” Tiêu Tề trầm giọng hỏi, thanh âm mang theo một mạt ưu thương, mơ hồ cũng có một mạt thất vọng, giống như, Hạ Thần Hi đã gây ra tội ác tày trời.

”Âu Dương đâu?” Hạ Thần Hi hỏi, sắc mặt của cô ở trong bóng đêm, trắng bệch tái xanh, hết sức khó coi.

Tựa như gió thổi qua, sẽ bị thổi bay đi, Tiêu Tề thấy càng kinh hồn táng đảm.

Cô như thế muốn một lý do là sao? Cô cứ như vậy không tin anh, phải không?

”Anh ta đã sớm hơn chúng ta một bước, trở về châu Âu, trở lại Marseille, em sẽ thấy Âu Dương.” Tiêu Tề trầm giọng nói, “Em cùng Âu Dương không thân chẳng quen, hà tất quan tâm Âu Dương ở đâu.”

Hạ Thần Hi tâm lạnh.

Tiêu Tề không có trả lời chính diện, lại cho Hạ Thần Hi một tin tức, anh ta xác thực phái Âu Dương đi giết Đường Bạch Dạ, đây là mục đích của anh ta ngay từ đầu đến thành phố S, cô chỉ là một sự kinh hỷ ngoài ý muốn của Tiêu Tề.

Anh ta sẽ không bởi vì cô, quên mất ước nguyện ban đầu của anh ta.

Nolan thiếu tá, cũng không có lừa cô.

Hạ Thần Hi mềm nhũn, thiếu chút nữa té lăn trên đất, trên người có một loạimệt mỏi rã rời khó có thể nói nói, tuyệt vọng xông tới, cô cơ hồ muốn reo hò lên tiếng, đem tất cả bi thương cùng tuyệt vọng, toàn bộ phát tiết ra.

Cô tuyệt không muốn, nhìn thấy Đường Bạch Dạ chết.

”Anh hoảng cái gì? Nếu thật là anh giết Đường Bạch Dạ, vậy cũng được giúp tôi khỏi bận rộn, tôi hận không thể, anh ta lập tức chết.” Hạ Thần Hi trầm giọng nói, thái độ lãnh ngạnh, ánh mắt như băng, nhìn về phía Nolan thiếu tá.

”Nolan thiếu tá, khiến anh thất vọng, Đường Bạch Dạ sống hay chết, với tôi mà nói, đã không có ý nghĩa gì, anh ta còn sống cũng tốt, chết cũng tốt, cùng tôi không có quan hệ, ai giết anh ta, anh nói cho tôi biết, tôi cũng không làm được gì, vừa lúc, con của tôi ở hoàng tuyền cũng quá cô đơn, anh ta đi làm bạn với nó, cũng là không tệ .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.