Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 343: Chương 343: Một bó hoa hồng đỏ (9)




Hạ bảo bối nói, "Tôi so với mấy người càng sầu não hơn, mới nhỏ mà tóc đã muốn bạc trắng."

Long Tứ mím môi, "Chờ một chút, mẹ cậu tám năm trước là vị hôn thê của Tiêu Tề, này liền nói... Mẹ cậu có thể là chồn đen? Không đúng, chính là chồn đen, thời gian vô cùng chuẩn xác, tám chín phần trăm."

Hạ bảo bối than thở, "Hẳn là không sai."

Lục Trăn thổi một tiếng huýt gió, "Bảo bối, cậu trâu bò a, so với người khác cậu có vận khí tốt hơn, có được người mẹ dũng mãnh như thế."

Hạ bảo bối nắm tay, "Tôi cũng cảm thấy vô cùng vinh hạnh."

Long Tứ rít gào, "Các ngươi cút. Theo tôi được biết, chồn đen đối với Tiêu Tề trung thành và tận tâm, vô cùng trung thành, không thể làm phản, sau này mẹ cậu ở sau lưng đâm cậu một đao thì làm sao bây giờ? Cậu còn cùng cô ấy sống chung một dưới mái nhà bảy năm..."

Hạ bảo bối không nói gì, "Lão đại, tôi là một miếng thịt từ trên người mẹ tôi rớt xuống được không? Lại nói, Tiêu Tề là ai, tôi là ai, mẹ tôi yêu tôi hơn mạng sống của chính mình, sao có thể vì Tiêu Tề mà đâm bảo bối của mình một đao, anh suy nghĩ nhiều quá."

Lục Trăn ý vị thâm sâu nói, "Bảo bối, có đôi khi phản bội, cũng không phải lý trí muốn phản bội, cậu hiểu sao?"

Muốn biết một bí mật của người, có nhiều biện pháp, cùng ở với nhau mấy năm, đầu mối gì đều ở trong đầu óc, muốn đọc giải, cũng không khó khăn, bảo bối, cậu là cao thủ trong lĩnh vực này, cậu sẽ biết làm sao mà phải không?

Hạ bảo bối bất đắc dĩ nói, "Tôi biết."

Long Tứ rầu rĩ, "Tôi muốn chết, vì sao quan hệ nhà cậu lại loạn lên như vậy a."

Lục Trăn cười hắc hắc, "Bảo bối, hiện tại mẹ cậu cảm tình đặt biệt thuộc về ai, Tiêu Tề hay là Đường Bạch Dạ?"

"Huyền." Hạ bảo bối nói, "Mẹ tôi không dễ dàng yêu một người, cha lại dễ thay đổi như vậy. Bất quá, theo biểu hiện hôm nay cha tôi, vô cùng tốt, có chút khả quan, lại nói Tiêu Tề, mẹ tôi với anh ta chắc hẳn là... Ai nha, mối tình đầu luôn luôn khó quên, tôi cũng không tiện tham gia."

Long Tứ nói, "Ai nói cậu không tiện tham gia, cậu phải tham gia, làm cho Đường Bạch Dạ cùng Tiêu Tề đánh nhau, chúng ta hắc ăn hắc, đem bọn họ ăn hết, không sảng khoái hơn sao, bảo bối, nhanh lên một chút phát huy năng lực của cậu."

Hạ bảo bối, "... Lão đại, anh thật xấu."

"Cứ làm như thế, lão đại Đường môn cùng lão đại Hỏa Vân đánh nhau vì phụ nữ, nhiều kích thích a, nhanh lên một chút tiến hành đi, chúng ta có thể cung cấp súng ống đạn dược, cuồn cuộn không ngừng, chúng ta vừa có thể tiêu thụ súng ống đạn dược lại vừa có thể thôn tính địa bàn, quá hoàn mỹ." Long Tứ vỗ tay, quả thực trầm trồ khen ngợi.

Hạ bảo bối ôm chặt mày, "Ai tới chém hắn dùm a."

Lục Trăn cười ha ha, "Đừng để ý tới hắn. Lại nói, bảo bối, nói cha cậu tốt nhất đối phó được mẹ cậu, tôi thà rằng một nhà cái cậu tương thân tương ái cũng không muốn mẹ cậu trở lại bên người Tiêu Tề, tình huống vướng tay vướng chân quá nhiều."

Long Tứ nói, "Đúng, bảo bối trong lòng chỉ có mẹ, nói không chừng đến lúc đó làm phản ."

Hạ bảo bối bĩu môi nói, "Không cần chất vấn nhân cách của tôi có được không?"

Lục Trăn cùng Long Tứ trăm miệng một lời nói, "Cậu có nhân cách sao."

...

Hạ bảo bối rất thương tâm.

Lục Trăn nói, "Cậu hẳn là nên theo Vân Sinh học hỏi thêm một vài chiêu, cậu không biết Vân Sinh trước đây nhiều khí phách, gia tộc Lý lão có 18 đứa cháu gái, anh ta coi trọng một người trong đó, kết quả lão thái thái còn nói anh ta không xứng với cháu họ."

"Cậu biết Vân Sinh trả lời thế nào với lão thái tháo không? Vung tay lên, chỉ vào lão thái thái nói, mười năm sau, tôi sẽ làm cho cháu gái các người có chắc xếp thành hàng, tùy lão chọn."

Hạ bảo bối, "... Vân Sinh thật là uy vũ!"

Long Tứ cười khúc khích, "Cậu không biết anh ta trước đây nhiều đáng yêu a."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.