Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 702: Chương 702: Một tay súng ngắm như người không thiên lý 4




“Tôi vừa mới tra xét những gì của bệnh viện, Hạ Thần Hi hôm qua đi bệnh viện, chính là khoa phụ sản, Hạ Thần Hi đã mang thai, chừng một tháng.” Vân Dật nói, tin tức này, nếu như muốn gạt Đường Bạch Dạ, anh tôi vẫn có thể làm được.

Chỉ là, anh ta không cần thiết phải làm vậy.

Vân Dật lựa chọn thành thực nói cho Đường Bạch Dạ biết.

Đường Bạch Dạ kích động từ trên ghế đứng dậy, “Cậu nói cái gì, cậu xác định sao? Thần Hi thực sự mang thai?”

”Loại tin tức này còn có thể nói đùa sao.” Vân Dật nói, vừa e dè nói thêmmột câu, “Tôi tìm người hỏi qua bác sĩ, cô ấy nói, Hạ Thần Hi sau khi rời đi, có một nữ nhân tới hỏi qua bệnh tình của Hạ Thần Hi , tôicho người đem ảnh chụp cho vị bác sĩ nữ kia xem , cô ta nhận ra Lâm Lâm.”

Trong đầu Đường Bạch Dạ bây giờ, tất cả đều là tin tức Hạ Thần Hi mang thai vô cùng kinh hỉ, nghĩ đến thù hận giữa bọn họ, lại nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng cô, Đường Bạch Dạ một hồi thì vui sướng, một hồi thì lại nghĩ đến thù hận, nên nhất thời bách vị cùng xuất hiện.

Thần Hi mang thai, lại đi đến chỗ nào?

”Dạ Bạch, cậu rốt cuộc có hay không nghe tôi nói?”

”Nghe thấy .” Đường Bạch Dạ nói, “Lâm Lâm đi bệnh viện tìm Thần Hi, tôi biết, tôi hiện tại đi bệnh viện, chờ Lâm Lâm tỉnh, tôi lập tức hỏi tin tức Thần Hi, Vân Dật, Thần Hi mang thai, tôi lại lên chứa ba ba nữa rồi.”

Đường Bạch Dạ nói cuối cùng câu nói kia, đương nhiên tất cả đều là kinh hỉ.

Vân Dật cứng rắn phun ra hai chữ, “Chúc mừng.”

”Cảm ơn.” Đường Bạch Dạ đã quên đi thù hận, thật sâu có một loại cảm giác thỏa mãn , bởi vì anh lại có thêm một đứa con trai nữa.

Bất kể là nam hay là nữ , lúc biết được chính mình phải làm ba ba, hoặc là mẹ , luôn luôn vui sướng như vậy,bất kể là ai cũng hận không thể lập tức có thể nhìn thấy đứa nhỏ ngay.

Đường Bạch Dạ cũng không ngoại lệ.

Cho dù anh hận Hạ Thần Hi rất nhiều, nhưng khi nghe thấy tin tức Hạ Thần Hi mang thai, anh tôi cũng rất là vui sướng .

Thần Hi đâu?

Thần Hi mang thai, lại đi chỗ nào ? cô ấy có phải hay không lo lắngtôi sẽ gây bất lợi cho cô ấy, và làm bị thương đứa nhỏ?

Cho nên Thần Hi mới trốn đi.

Đúng vậy, nhất định là như vậy, nếu không, vì sao lại không thấy Thần Hi?

Thần Hi sao có thể ngốc như vậy, anh phát điên thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không làm thương tổn con của mình.

Chẳng những khi biết lai lịch bảo bối thế nào mà có anh đã thực sự không chịu nổi, nhưng anh vẫn yêu bé rất nhiều.

Tôi muốn đi bệnh viện, tìm Lâm Lâm hỏi rõ ràng.

Ở sân thượng đối diện Hạ Thanh đang quan sát, mắng một tiếng xuỵt thật bé , sao anh ta cứ nhích tới nhích lui hoài thế, không chịu đứng im gì cả, nếu tôi có thể xuất hiện sẽ đánh bể đầu của anh cho mà xem?

Đường Bạch Dạ vừa mới thu dọn đồ đạc, lại nhận được một tin tức điều tra của cảnh sát gọi đến.

Trong lòng anh cả kinh, cuống quít hỏi, “Có phải có tin tức mới gì hay không?”

Cảnh sát nói, “Đường tiên sinh, hiện trường có hai vết máu, chúng tôi đã làm so sánh, có một vết máu là của Lâm tiểu thư, cũng có máu của Hạ tiểu thư, chúng tôi còn kiểm tra được tại hiện trường có súng lục cùng miếng thủy tinh có cùng một dấu vân tay.”

”Nổ súng bắn Lâm tiểu thư cùng dùng thủy tinh thương tổn Lâm tiểu thư , hẳn là một người, có thể là Hạ tiểu thư.”

Đường Bạch Dạ kinh hãi không ngớt, anh nói cái gì? Hiện trường có vết máu của Hạ Thần Hi, chuyện gì đã xảy ra? Vì sao lại có vết máu? Hạ Thần Hi vì sao lại chảy máu... Thần Hi làm sao vậy?

Bị thương?

Bị thương chỗ nào, có nghiêm trọng không?

Đường Bạch Dạ chính là tâm tư hỗn loạn.

Cảnh sát lại hỏi, “Đường tiên sinh, xin hỏi, cậu biết Hạ tiểu thư bây giờ đang ở đâu không? Chúng tôi muốn mời Hạ tiểu thư trở về câu hỏi một số việc, giúp đỡ cho việc điều tra.”

Đường Bạch Dạ chợt giận dữ, “Cút, chính mình đi tìm đi.”

Anh ta cúp điện thoại, lại gọi gấp cho Vân Dật phát một tin tức, nhờ anh tan lục soát bên trong thành đại tiểu bệnh viện, phòng khám bệnh, nhất định phải tìm được Hạ Thần Hi, Thần Hi bị thương, nhất định sẽ đi bệnh viện, phòng khám bệnh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.