Editor: thanh huyền
Cố Thất Thất vừa nhìn vẻ mặt của anh, trong lòng không quá thống khoái( vui vẻ), “Tôi làm cũng không phải hắc ám, tất yếu khoa trương như vậy sao?”
“Không, tôi chính là cảm thấy cô không nên với tôi chiếu cố như thế, tôi có chút không có quen a, cô trước đây không phải như thế a.” Long Tứ nói, trước đây là bọn anh phủng cô hống cô, đột nhiên trái lại, anh thật có điểm không quá quen a.
Cố Thất Thất nói không ra trong lòng là cảm giác gì, rầu rĩ .
Anh cảm giác mình không nên với anh tốt như vậy, hỏi han ân cần, anh cảm thấy dư thừa? Không nhịn được?
Anh rất phiền chán như vậy?
“Tôi biết.” Cố Thất Thất nói, thật đúng là tuân thủ lời hứa, không làm gì đông tây cho anh, bởi vì vừa lúc bắt kịp Hạ Thanh một khoản sinh ý hành động, các cô lại cùng nhau đi Mexico, đi sáu ngày, lúc trở lại Hạ Thanh đã nhập sổ sách năm trăm vạn, tâm tình thập phần đẹp, thậm chí rất khoái trá đưa mấy tờ tiền cho cô lão công gia thân ái tiêu vặt, 囧 được An Tiêu Dao cả ngày ở lạc.
Long Tứ vừa mới xử lý tốt mọi chuyện, gục xuống bàn kêu, “Trống rỗng tịch mịch a, buổi tối ai cùng đi ra ngoài chơi một chút?”
An Tiêu Dao cùng Mục Vân Sinh nhìn nhau, trăm miệng một lời, “Tôi có lão bà.”
Long Tứ phất tay một cái, “Tôi cho tới bây giờ sẽ không nghĩ tới muốn tìm hai vị bị lão bà chung kết thân xử nam nam nhân ra chơi nữ nhân.”
An Tiêu Dao cùng Mục Vân Sinh, “...”
Lục Trăn nhíu mày, “Xem ra anh là tìm tiểu sinh , tiểu sinh chỉ đi gay, anh có đi không?”
Lần này đến phiên Long Tứ ngực trúng đạn rồi.
Cố Thất Thất ở một bên rất trầm mặc, cũng không nói chuyện, Long Tứ phất tay một cái, “Một đám người buồn chán, lão tử chính mình đi.”
An Tiêu Dao nhìn Cố Thất Thất liếc mắt một cái, “Đi chỗ nào chơi?”
“Không xác định đâu, quay đầu lại hỏi bọn anh.” Long Tứ nói, căn bản không đem chuyện này để ở trong lòng, chờ anh ở trong quán rượu cùng một mỹ nữ điều tình, ước pháo, đang định đi mở cái phòng gì gì đó, Cố Thất Thất như u linh hiện ra ở bên cạnh anh.
Mắt đen như nho không nhúc nhích nhìn bọn anh, cũng không nói.
Sàn nhảy tân phân ánh đèn chiếu lên mặt Long Tứ phi thường đặc sắc, như muốn ăn một quả trứng, Cố Thất Thất là chỗ nào chạy ra tới?
“Đây là ai?” Mỹ nữ bị thông đồng hỏi, một tay thân thiết ôm cánh tay Long Tứ, một thân mùi nước hoa Cố Thất Thất muốn hắt xì, cô tâm tình càng không xong, tâm tình không tốt, sắc mặt liền càng âm trầm.
Long Tứ quả thực muốn chết, mỹ nữ khổ ép tươi cười, “Muội muội tôi.”
Lời này hiển nhiên một điểm có thể tin cũng không có.
Một là người tướng mạo phương Tây điển hình, một là mỹ nữ phương đông rất cổ điển, thế nào nhìn không giống như là huynh muội, Cố Thất Thất cũng không tiếp lời, Long Tứ trừng cô một cái, cho cô một biểu tình mau cút, Cố Thất Thất chân mày nhíu lại, lập tức đóng băng trăm dặm, Long Tứ thiếu chút nữa quỳ xuống.
Tôi giết!
Tôi đi còn không được sao?
Mỹ nữ nhìn bọn họ, bỏ qua Long Tứ, mắng một câu, bệnh tâm thần.
Long Tứ nhìn bóng lưng mỹ nữ dị thường ủy khuất, mỹ nữ nghe tôi giải thích a, nghe giải thích a, thật không là như cô nghĩ a.
Quay đầu lại hung hăng trừng Cố Thất Thất.
Cố Thất Thất thủy chung treo một bộ băng lãnh mặt tê liệt biểu tình, dẫn đầu đi ra quán bar, đi rồi một khoảng cách phát hiện Long Tứ không theo kịp, Cố Thất Thất quay đầu lại nhìn anh, trung gian còn cách một đống người khiêu vũ, Long Tứ còn muốn còn có thể thông đồng muội tử, ai biết bị Cố Thất Thất như thế vừa nhìn, cái gì tâm tư cũng không có, ngoan ngoãn theo Cố Thất Thất đi ra quán bar, muốn nhiều phiền muộn là hơn phiền muộn.