"Anh điều tra, là thật." Đường Bạch Dạ nói, "Cho nên anh càng khẳng định một việc, cô ta còn chưa có chết, anh nhất định sẽ tìm được cô ta, giết cô ta."
Hạ bảo bối liếc mắt nhìn Hạ Thần Hi một cái, không dám nói gì.
Nói nhiều lỗi nhiều.
Tới bên ngoài bể bơi, bể bơi ở vùng ngoại ô, so sánh hẻo lánh, cũng không có nhiều người, hôm nay chỉ có học sinh, huấn luyện là một cô gái, ăn mặc rất vận động, Hạ Thần Hi mang theo Hạ bảo bối cùng cô ấy chào hỏi, đi đổi áo tắm.
Đường Bạch Dạ ở một bên ngồi chờ bọn họ.
Chờ Hạ bảo bối ra, Đường Bạch Dạ rất không nể mặt cười.
Bé mặc quần đùi nhỏ, thân thể kia trắng nõn, như một vạch trần bạch, nộn được không thể tưởng ra.
Con trai, con thực sự là hoa lạ trong giới hắc đạo.
"Cha, cha muốn cười thì cứ việc cười đi." Hạ bảo bối rất phiền muộn, nỗ lực nhéo nhéo tay, muốn bài trừ một điểm bắp thịt, đáng tiếc, tất cả đều là thịt mỡ phấn nộn.
"Con trai, đừng mỗi ngày uống sữa tươi , càng uống càng Thành nương các* ."(*ý chỉ yếu đuối)
Hạ Thần Hi quay đầu, trừng liếc mắt anh một cái, "Không hiểu chớ nói lung tung, uống sữa tươi có thể cao lên , sau này muốn không cao làm sao?"
"Nếu như mỗi ngày uống, da mỏng thịt mềm , sau khi lớn lên cao tới đâu cũng là một tiểu bạch kiểm, không khí thế a." Đường Bạch Dạ nói.
Hạ bảo bối giận, nắm tay, "Con muốn mỗi ngày ra tắm nắng, phơi thành màu đồng."
Nói , so với một tư thế rất đẹp, phù phù một chút chui vào trong bể bơi.
Thoáng cái đã quên chính mình còn không biết bơ, rất phiền muộn, rất chật vật hiện lên.
Đường Bạch Dạ rất không nể mặt cười to lên.
Hạ Thần Hi trừng anh một cái, "Đừng cười , cẩn thận con trai tính kế anh."
Đường Bạch Dạ cười nói, "Bé thật là quá đáng yêu."
Hạ Thần Hi cũng nhịn không được cười lên một tiếng, nằm ở ghế dựa, mở ipad xem phim, thuần túy bồi con trai đến bơi , Hạ Thần Hi cũng làm cái gì cho hết thời gian.
"Nhìn cái video gì?"
"Đội cảm tử 2.”
"Tất cả đều là trai già..."
"Người ta không phải là đàn ông bại não.” Hạ Thần Hi khinh bỉ anh.
Đường Bạch Dạ đột nhiên phát hiện một việc, "Anh tặng em khuynh thành quốc gia đâu, thế nào không mang?"
Đường Bạch Dạ không đề cập tới thì tốt, cứ nhắc tới, Hạ Thần Hi liền nghĩ đến ngày đó ở cửa biệt thự gặp phải Lâm Lâm, rất rõ ràng là ở chung. Còn có Lâm Lâm nói, vòng tay này vốn là làm quà sinh nhật cô ta .
Trong lòng cô liền có một loại không vui.
"Đã quên." Vòng tay đến nay còn đang trong ngăn kéo phòng làm việc.
"Hạ Thần Hi..."
"Đường Bạch Dạ, tôi hỏi anh ,vòng tay đó, anh có phải mua tặng cho người khác hay không, rồi cho tôi?" Hạ Thần Hi hỏi, anh dám nói phải, cô đến phòng làm việc liền vứt đi.
Đường Bạch Dạ nhíu mày, không rõ cô đang nói cái gì.
Hạ Thần Hi nheo mắt lại, "Lâm Lâm nhìn thấy vòng tay trên tay tôi, cô ta nói thực chất cô ta muốn hỏi anh mua quà sinh nhật, có phải có chuyện này hay không."
"Không có a." Đường Bạch Dạ nhíu mày.
Lâm Lâm chưa bao giờ đề cập qua chuyện này a.
Lại nói, vòng tay tay là anh cố ý mua cho Hạ Thần Hi , anh đối với châu báu thông tin hiểu biết thâm hậu, vòng tay này ở thành phố S giá cao anh đã sớm biết, không dự định quá, ngày đó muốn mua, mang Hạ Thần Hi đi thử thời vận, không ngờ thật có.
"Anh xác định?"
"Hạ Thần Hi, anh nói không có là không có."
Sắc mặt Hạ Thần Hi hơi chuyển tốt một ít, nếu Đường Bạch Dạ nói thực sự, Lâm Lâm chỉ là thuận miệng nói bậy, cô ta cùng vòng tay phân cao thấp lâu như vậy tính cái gì.
Hỗn đản!