Editor: Kina.
Vì thế, Mục Vân Sinh mới đem tin tức Hạ Thần Hi, nói cho Hạ bảo bối.
Nhiều người lực lượng lớn, hy vọng có thể nghĩ đến biện pháp cứu các cô ra.
Hạ Thần Hi nói, "Vượt ngục."
"Mammy, mẹ tìm được biện pháp ra ngoài?" Hạ bảo bối hỏi.
Hạ Thần Hi gật đầu, "Xem như là vậy đi, nhưng còn muốn vài ngày, chờ chúng ta suy nghĩ được rồi, không thể thất thủ mới có thể hành động, Nolan thiếu tá bây giờ để người trong ngục giam nhìn chằm chằm chúng ta, liền sợ chúng ta đào tẩu."
"Đúng rồi, trái lại có một việc, con có thể làm, con có thể phái người làm ra biểu hiện hiếu thắng giả dối, con nhớ kỹ, là giả tượng, dời đi tầm mắt Nolan thiếu tá, anh ta thông minh, chúng ta cũng không phải đồ ngốc. Cứ như vậy, dời đi tầm mắt của anh ta, người trong ngục giam, mammy sẽ giải quyết."
"Mammy, con đã rõ ý tứ của mẹ." Hạ bảo bối gật đầu, điểm này cũng không khó, bé có biện pháp làm được, chỉ cần có thể đến giúp mẹ, bé làm cái gì cũng có thể.
"Mammy, nếu mẹ có cần cái gì, mẹ có thể nói cho con biết bất kì lúc nào, Vương Bài một đội không quân đang ở phụ cận diễn tập, kinh sợ chính phủ nước A, nếu là bọn họ xuất động, càng không thể thất thủ."
...
"Tốt, chờ mammy cùng Lý Hoan Tình an bài xong tất cả sẽ nói cho con biết ." Hạ Thần Hi nói.
Hạ bảo bối gật đầu, mỉm cười nhìn Hạ Thần Hi, "Mammy, con liền biết, mammy nhất định là tuyệt nhất, mặc kệ đi chỗ nào, mẹ sẽ có biện pháp có thể vượt qua mọi thứ."
Hạ Thần Hi vui vẻ cười, cô rất muốn ôm con của mình một cái, hôn con của mình một cái, chỉ tiếc, cách một lưới sắt, không có biện pháp ôm con trai của mình... Hạ Thần Hi không khỏi có chút cảm khái.
Cô cho tới bây giờ không ngờ có một ngày, cô sẽ ở trong ngục, con trai
đến thăm tù.
"Đúng rồi, Nolan thiếu tá vẫn luôn tìm các người, con tới thăm tù, anh ta nhất định sẽ biết, con không sợ anh ta tới tìm các người trả thù sao?"
"Mammy, mẹ yên tâm, anh ta sẽ không." Hạ bảo bối nói, "Nếu chúng ta gặp chuyện không may, cái anh ta được không bù được cái anh ta mất, anh ta muốn là toàn thiên hạ đại loạn, chỉ là Vân Sinh lần trước đến thăm tù, thiếu chút nữa liền bị Nolan bắt, may mắn Vân Sinh sớm đi một bước, trễ mấy phút sẽ rất nguy hiểm, con cùng Lục Trăn không có việc gì, thứ nhất, anh ta không biết thân phận của con, thứ hai, anh ta sẽ không làm khó Lục Trăn."
"Vì sao Nolan không làm khó dễ Lục Trăn?"
Hạ bảo bối hàm súc cười, "Ở đây cũng rất nội hàm , sau này cùng mammy nói."
Bé nghĩ nghĩ, hỏi Hạ Thần Hi, "Mammy, người còn hận daddy sao?"
Hạ Thần Hi ngẩn ra, hận Đường Bạch Dạ?
Cô cười khổ, lắc lắc đầu, có nhiều lần tốt như vậy, hận anh ấy chỉ là một ý niệm thoáng qua mà thôi, ý niệm như vậy ở trong đầu, chỉ là không thể lâu dài, cô cuối cùng là không thể hận Đường Bạch Dạ .
Lúc đó đứa nhỏ không có, cô hận Lâm Lâm, cô tưởng là Đường Bạch Dạ gián tiếp làm cho cô không có đứa nhỏ, cô hận chết Đường Bạch Dạ, nhưng khi Hạ Thanh muốn giết Đường Bạch Dạ, cô lại nghĩ biện pháp, để Đường Bạch Dạ kẽ hở cầu sinh.
Yêu như vậy, cô sao có thể lừa gạt mình nói, cô hận Đường Bạch Dạ.
Mấy ngày nay ở trong ngục, Hạ Thần Hi suy nghĩ rất nhiều, cũng muốn thông rất nhiều chuyện, chuyện cũ không thể truy, chuyện đã qua, chỉ là quá khứ, ân ân oán oán, nhao nhao hỗn loạn, chung quy tan thành mây khói.
Cùng anh một đời, là bạn tình của anh, không thể cứ hận thù mãi được.
Đúng như cô cùng Lý Hoan Tình nói, nếu nói hận đơn giản như vậy, cũng không thấy yêu nhiều lắm.
Lúc cô ở trấn nhỏ, có rất nhiều thời gian có thể nghĩ chuyện giữa bọn họ, nhưng cô lại không suy nghĩ, hoàn toàn chìm đắm ở quá khứ ấm áp, không thể tự thoát khỏi.