Editor: Hạ Trần
Lâm Nhiên cùng cô trong lúc quyến luyến yêu, lại cùng bạn gái trước của tớ ái muội không rõ, có đứa nhỏ, thực sự rất không chịu trách nhiệm, cô biết, Đường Bạch Dạ, Lâm Nhiên cùng Vân Dật bọn họ đều là một loại người này, đa tình, lạm tình, có thể có bạn gái, sẽ phải toàn tâm toàn ý, không muốn chỉ là chơi một chút, như vậy sẽ làm thương tâm nữ hài tử, huống chi, Tiết Giai Vân là cô bé tốt.
Cô bỗng nhiên nghĩ đến chính tớ, bây giờ Đường Bạch Dạ đối với tớ tình sâu như biển, sau này thì sao?
Anh yêu có thể bảo đảm một đời sao? Có thể nhất sinh nhất thế sao? Nếu là có một ngày, cô gặp được sự tình giống Tiết Giai Vân, nhưng nên xử lý như thế nào, Hạ Thần Hi vừa cười lắc đầu.
Quên đi, không muốn.
Chính cô cũng là ngu ngốc, một nam nhân tài cán vì cô trả giá sinh mệnh, cô cần gì phải hoài nghi sự trung thành của anh ta, cô tin Đường Bạch Dạ, chỉ là thấy Tiết Giai Vân như vậy, có chút cảm khái, đa sầu đa cảm mà thôi.
Nhất sinh nhất thế tình yêu, nhưng gặp không thể cầu.
"Thần Hi, tớ thực sự rất hâm mộ cậu cùng Đường tổng, các người tình cảm tốt như vậy, Đường tổng trước đây cũng lạm tình, cũng hoa tâm, nhưng từ khi có cậu, an an phận phận, chính là một nam nhân tốt, vì sao tớ không gặp được người như vậy?" Tiết Giai Vân khổ sở nói.
Vì sao Lâm Nhiên đối với lòng của cô, trở nên nhanh như vậy?
Vì sao, sẽ đối cô, tàn nhẫn như vậy?
"Hâm mộ tớ cái gì, cậu sau này cũng sẽ có." Hạ Thần Hi nói, mỉm cười, "Giai Vân, cậu là một cô gái tốt, ông trời sẽ cho cậu một phần tình yêu hồn nhiên, cậu không cần hối hận."
"Cậu cùng Lâm Nhiên chia tay, không phải lỗi của cậu, là nam nhân thói hư tật xấu tác quái, có hoa hồng, lại muốn muốn bách hợp, lòng tham không đáy, cũng không phải là cậu chưa đủ tốt, là lòng anh ta quá tham."
...
Tiết Giai Vân gật gật đầu, tin lời Hạ Thần Hi.
Là cô rất ưu tú, là một đóa hoa hồng, không phải cô không tốt, là lòng anh ta tham, muốn trái ôm phải ấp, nam nhân thói hư tật xấu, đều là như thế.
Tiết Giai Vân mệt mỏi rã rời nhắm mắt lại, trên mặt có một chút mùi rượu, cô bi thương cười, nhẹ giọng nói, "Thần Hi, tớ tính toán đến PW làm việc, công việc của tớ cũng hoàn thành một đoạn, giao cho người khác tới nhận đi, tớ không muốn ở lại Đường thị ."
"Giai Vân, cậu phụ trách hạng mục rất nặng, đối với tiền đồ của cậu cũng rất quan trọng, tại sao có thể nói buông tay liền buông tay, rất đáng tiếc, Lâm Nhiên cùng công việc của công trình chúng ta lại không liên hệ, sẽ không gặp mặt thường, nói không chừng một tuần đều không gặp mặt được một lần, cậu cần gì phải tránh anh ta?"
...
"Cậu không biết, bọn họ nói khó nghe bao nhiêu, trước đây, tình cảm của bọn tớ rất tốt, luôn luôn cùng xuất hiện, ra vào có nhau, mọi người đều hâm mộ, bây giờ, bọn tớ chia tay, lời ra tiếng vào quá nhiều, tớ nghe đủ, cũng phiền."
"Cậu chưa trở về, cậu không biết, bọn họ nói khó nghe bao nhiêu, dưới tình huống như thế, tớ cũng không có biện pháp chuyên tâm làm việc, không như trở lại PW, tớ còn muốn đến nước ngoài tu nghiệp, tớ đối tri thức kiến trúc, xa xa chưa đủ, càng muốn tu bổ. Thừa cơ hội này, tu bổ kiến thức thật tốt."
Kiến thức cái gì? Tất cả đều là mượn cớ, Hạ Thần Hi biết, Tiết Giai Vân bất quá là kiếm cớ, cô chính là một hải về, thả là tốt nhất kiến trúc học viện, còn có cái gì là không kiến thức, cô ấy chỉ là muốn đi giải sầu, rời khỏi Lâm Nhiên, rời khỏi thành phố này.
Bởi vì, thành phố này, thương tổn cô quá nhiều.
Cô thương tâm khổ sở, muốn tạm thời rời khỏi.
"Cậu thực sự nghĩ kỹ?"
Tiết Giai Vân gật gật đầu, "Đúng vậy, tớ nghĩ kỹ, đợi hạng mục này làm tổng kết cuối cùng ..."