Sau khi Sophia gặo Anna, hình như một chút cũng không bị ảnh hưởng, cuộc sống vẫn như cũ, một chút cũng không bị ảnh hưởng, Hạ Thiên gọi điện thoại tới, cô cũng không nói gặp được Anna, cô biết tính tình ca ca, nếu là nói, anh khẳng định đa tâm, Anna hiện tại làm việc ở dưới tay anh, nếu là anh và Anna có cái gì không vui, cuối cùng người ảnh hưởng, còn là ca ca, cho nên, cô không nói gì.
Hạ Thiên lần đầu tiên cảm nhận được khoái cảm nấu cháo điện thoại, cho tới bây giờ, anh đều là gọi điện thoại công việc, chẳng sợ gọi điện thoại cho nhà, không tới nửa giờ đã kết thúc.
Lần này nấu cháo điện thoại qua ba bốn tiếng đồng hồ, di động đều nhanh hết pin.
Không có Hạ Thiên, Sophia cũng bắt đầu thừa nhận, cô hứng thú cũng không phải rất lớn, ở California đi dạo hai ngày đã đi Washington, lại chuyển một vòng trở về New York, Hạ Thiên còn chưa có trở lại.
Chính vụ Nước A đều giao cho quân thượng, Sophia không có nhúng tay vào, triệt để rảnh rỗi, khi rảnh rỗi, cô liền bắt đầu làm chuyện triển lãm nghệ thuật, đã có rất nhiều họa tác cùng pho tượng lục tục chở về nước A.
“Oa oa, oa oa...” Sau lưng truyền đến tiếng Avrile, Sophia quay đầu đã nhìn thấy Avrile chạy như bay qua đây, tới ôm cô thật chặt, Sophia cười to, cũng ôm cô, lần này Liliane không cùng cùng đi.
“Cô đã đến rồi thế nào cũng không nói cho tôi biết một tiếng, chậc chậc, nếu không có người nói với tôi, tôi còn bị gạt đâu, Hạ Thiên quá không có suy nghĩ, anh dựa vào cái gì muốn tôi không trở về New York.”
Avrile bùm bùm nói một đống, Sophia chỉ là khẽ mỉm cười, ca ca lòng dạ hẹp hòi, sợ Avrile đến phân tán lực chú ý của cô, anh lần này bận, lúc này mới muốn Avrile trở về.
Sợ cô gặp chuyện không may.
“Ca ca nói cho cô biết ?”
“Anh ấy mới không nói cho tôi biết chứ, là Liliane nói anh ấy gần đây hành tung có chút kỳ quái, tổng bộ bên kia có người nói là coi trọng một phụ nữ, chúng tôi hai người không phục tới điều tra, kết quả điều tra được là cô.” Avrile mỉm cười nói, “Tôi vốn còn muốn sau khi nhiệm vụ này kết thúc đi một chuyến đến Karo tìm cô.”
Hai người đã lâu không gặp, nói cũng nhiều, Avrile kéo cô đi đến một quán nhỏ ngồi, chia sẻ hành trình cô mạo hiểm vui vẻ lần này, Sophia đặc biệt hâm mộ cô, luôn luôn tự do tự tại như vậy.
“Có phải Anna tìm cô hay không?” Avrile đột nhiên chuyển đề tài.
“A, đúng vậy, gặp một lần.”
“Nói cái gì ?”
“Cũng không nói gì.” Sophia đối với chuyện này thành khẩn, “Chúng tôi cũng có mấy năm không gặp, cũng không có gì nói.”
“Cô gạt tôi.” Avrile nói, như đinh đóng cột, trong lòng thầm nghĩ, Anna đối với Sophia không yên lòng, sao có thể không nói gì đây, cô nhưng không chỉ một lần ngáng chân Sophia.
Nếu là có cơ hội, cô không chút nghi ngờ, Anna sẽ giết Sophia.
Vì an toàn của cô, cô cũng muốn Anna trành khẩn, Sophia vừa nói cô đi California cùng Washington, vừa lúc Anna quãng thời gian đó cũng đều ở, bây giờ lại đang ở New York, rõ ràng là dạo qua một vòng theo phía sau Sophia.
Này quá nguy hiểm, nếu là cô nổi lên cái ý xấu gì, Sophia căn bản không phải là đối thủ của cô, đi đời nhà ma cũng không biết chết như thế nào.
“Tôi không lừa cô a.” Sophia nói, “Mặc dù nói có chút không xuôi tai, nhưng tôi cũng có thể hiểu được, dù sao cô ấy thích ca ca, lo lắng cho ca ca cũng là rất bình thường .”
Anna đích xác cũng không tính nói cái gì, cô cũng không phải người thích cáo trạng.