Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2612: Chương 2612: nhất sinh nhất thế nhất song nhân 109




Hạ Thiên trở về Vương bài tuyên bố chính mình muốn nghỉ ba tháng, để Lục Trăn tiếp nhận chuyện của anh, Lục Trăn nhìn anh vẻ mặt biểu tình lão tử không muốn, nguyên nhân rất đơn giản, Nolan khó có được nghỉ có một tuần, Lục Trăn đang định cùng Nolan đi tiêu dao, chỗ nào nguyện ý ở lại New York. Từ khi Nolan đảm nhiệm chức trưởng cục an ninh cục, tiến vào nội các, thế lực gia tộc bọn họ trên cơ bản vững chắc, anh cũng là trở nên càng thêm bận rộn. Con của anh mặc dù đang ở Vương bài huấn luyện, nhưng ngày sau tiền đồ cũng đã định, tiểu Allen ngoài ý muốn chính trực nhiệt huyết thuở nhỏ đã không cách nào quản, ma tinh chuyển sinh luôn luôn đánh nhau ẩu đả gây chuyện thị phi, tính toán vứt bỏ Lục Trăn chọn Nolan, sau này đi vào bộ đội đặc chủng huấn luyện, đi con đường của Nolan.

Lục Trăn cùng Nolan đối với giáo dục của con trai hoàn toàn là giáo dục mở, từ nhỏ cũng không gạt tiểu Allen, anh và Vương bài cảm tình muốn thân thiết hơn một ít, bởi vì Lục Trăn luôn luôn trở về khu vực Vương bài, hơn nữa có anh chị em Tiểu Mặc cùng Lý Mộ Thành Tiếu Tiếu, tiểu Allen đương nhiên càng cùng bọn họ thân một chút, Lục Trăn, An Tiêu Dao cùng Long Tứ bọn họ nguyên bản đã bàn tính tiểu Allen đến Vương bài, kết quả tiểu Allen lựa chọn muốn vào bộ quốc phòng nước Mỹ, Lục Trăn tức giận đến nắm lấy anh đánh một trận tơi bời, Nolan tỏ vẻ chính mình rất vui mừng.

Đương nhiên, vì sợ con mình sau nào vào bộ đội đặc chủng đứng bét, Lục Trăn còn là gửi anh đi đặc công đảo huấn luyện trước, sau này tiến vào bộ đội đặc công cũng là tài nghệ trấn áp một bậc, anh và Nolan có một con trai như vậy, mặc dù về sau cũng từng nghĩ lại nuôi một đứa con trai. Thế nhưng, có một hỗn thế ma tinh bên người, Lục Trăn bỏ đi tính toán lại nuôi dưỡng một đứa nhỏ nữa.

Mấy năm này, Lục Trăn cũng không chân chính rảnh rỗi quá, nhưng là không giống thời gian hai mươi tuổi thích chạy ngược chạy xuôi, thích ở nhà cùng Nolan hơn, hưởng thụ thế giới hai người của bọn họ.

Nếu tiếp nhận công việc của Hạ Thiên, anh không chỉ không có cơ hội cùng Nolan hưởng thụ ngày nghỉ, còn phải bắt đầu chạy ngược chạy xuôi, Lục Trăn đỡ eo nằm bò ở trên bàn tỏ vẻ anh là người đã già, hợp lại không qua người trẻ tuổi, bị mọi người không nhìn tới.

Long Tứ rất vô tình đả kích anh, anh là tối hôm qua đã làm đầu eo toan đi.

Lục Trăn một ngụm máu thiếu chút nữa phun chết anh.

“Cậu muốn nghỉ dài ngày như vậy làm cái gì?” Cố Thất Thất hỏi.

Hạ Thiên tỏ vẻ rất vui mừng nói, “Rất cao hứng các người cuối cùng đem lực chú ý đặt ở trên người cháu, là thế này, cháu muốn kết hôn, cho nên xin nghỉ trăng mật ba tháng.”

An Tiêu Dao nhíu mày, Lục Trăn kẹt, “Cậu muốn kết hôn? Cô nương nhà ai xui xẻo như vậy?”

Hạ Thiên quyết định xem nhẹ những lời này, “Ừ, nói chung, cứ như vậy, cháu muốn dẫn vợ đi trăng mật, cực khổ, đồng chí Lục Trăn.”

“Chờ một chút, cậu còn chưa có nói cho tôi biết cậu muốn lấy cô nương nhà ai đâu.” Lục Trăn quay đầu hỏi An Tiêu Dao, “Tôi gần đây vẫn luôn ở Vương bài, phát sinh cái gì tôi không biết chuyện sao? Cậu ta yêu đương lúc nào? Ai xui xẻo như vậy coi trọng cậu ta? Không đúng, là ai xui xẻo như vậy bị cậu ta coi trọng?”

Mọi người, “...”

Mục Vân Sinh nhàn nhạt nói, “Dự đoán mọi người đều gặp qua.”

Hạ Thiên đánh một tiếng vang, “A, những lời này trái lại đúng rồi, cứ như vậy, cúi chào, không có việc gì cũng đừng tìm cháu, chính cháu sẽ trở về báo người.”

Anh liền chạy nhanh như chớp.

Lục Trăn giận, “Liền chạy như vậy? Không nói thứ tự đến trước và sau, lão tử cũng có ngày nghỉ cũng muốn hưởng tuần trăng mật có được không?”

An Tiêu Dao thổi phù một tiếng cười, “Tiểu tử người ta hưởng tuần trăng mật lần đầu tiên tân hôn so với anh hưởng tuần trăng mật lần thứ N quan trọng hơn được không?”

“Nói thì nói như thế không sai, nhưng Nolan nửa năm cũng không có ngày nghỉ a, tôi mặc kệ, tôi cũng muốn nghỉ ngơi, Long Tứ anh tới làm thay, mấy năm này anh là rảnh rỗi nhất.”

Long Tứ giận!

“Này, các người là bắt nạt vợ của tôi cũng là Vương bài mới cho tôi không cần ngày nghỉ sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.