Đạn không trúng tim Sophia, mà nằm ở xương quai xanh phía dưới, cách tim khá gần, vì mất máu quá nhiều, sau khi tiếp máu, nhưng vẫn chưa tỉnh, cũng chưa thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Thân thể cô đặc thù, bệnh tim nhiều năm vẫn không có tái phát, lần này trúng đạn, bác sĩ bệnh viện hoàng gia đều gấp đến độ xoay quanh, sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không dám truyền ra bên ngoài, đối với bên ngoài chỉ nói phẫu thuật rất thành công, công chúa bình an vô sự, ổn định dân tâm, hoàng thất bệnh viện cũng không phải là bệnh viện bình dân, cũng không cứu chữa bình dân, chỉ chuyên môn vì hoàng thất cùng quý tộc xem bệnh, do hoàng thất nắm trong tay, cũng không có tin tức khác truyền ra, nếu không Sophia thân thể tình hình nhiều năm như vậy cũng sẽ không giấu được, Lý Hoan Tình đến bệnh viện chờ, thập phần áy náy, người bắn tỉa đã bị giết, tổng cộng ba người, hiển nhiên là kẻ thù trong quá khứ, mặc dù đã giết người bắn tỉa cũng không có biện pháp khiến Sophia bình an vô sự, quân thượng cùng vương phi còn tưởng rằng trận tai họa này là ám sát Sophia, đối với Lý Hoan Tình rất xin lỗi, khiến cho Lý Hoan Tình có khổ khó nói, chỉ có thể chờ Sophia tỉnh lại, tự mình nhận lỗi.
Mục Vân Sinh tối hôm đó đi thủ đô nước A, Lý Hoan Tình hơi chút an tâm một ít, có hắn bên cạnh, cô cùng con gái cũng có thể yên lòng, thủ đô này đã nhiều năm chưa từng có sự kiện đấu súng, người dân có súng ống cũng là giữ phi pháp, kiểm tra an ninh càng tra được rất nghiêm ngặt, không ngờ còn có thể có người đột nhập vào được.
“Hạ Thiên cũng tới.” Mục Vân Sinh nói, “Hắn đi bệnh viện.”
Lý Hoan Tình hết sức xin lỗi, “Thật xin lỗi hắn, sớm biết em đã không mời Sophi , không ngờ sẽ xảy ra chuyện, nếu là thể chất bình thường còn chưa tính, nếu là trái tim của cô ấy có vấn đề gì, em một đời đều không yên tâm.”
“Không phải lỗi của em, chớ tự trách, em cũng không muốn có việc ngoài ý muốn như vậy.” Mục Vân Sinh cũng chỉ có thể an ủi vợ của mình, nhân sinh luôn thay đổi, không ai có thể dự liệu được sự tình từ nay về sau sẽ như thế nào, nếu có, cũng chỉ có thể trách bọn họ lúc còn trẻ kéo quá nhiều kẻ thù, bây giờ làm việc, chung quy lưu lại ba phần đường lui cho người, sẽ không đuổi tận giết tuyệt, tạo thêm nhiều kẻ thù, đều là bởi vì trước đây lẻ loi một mình, chỉ cần làm theo ý mình, bây giờ có người nhà, có đứa nhỏ, kiều thê trẻ nhỏ, đều phải suy nghĩ, làm việc cũng là ôn hòa hơn.
Bọn họ cũng chỉ có thể cầu cho Sophia bình an.
Thời gian Hạ Thiên tới bệnh viện, Sophia còn chưa có thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, Avrile cùng Liliane thấy hắn thở hồng hộc, một thân phong trần, đều cảm ngoài ý muốn, tin tức truyền được thật đúng là mau a, các cô cũng chưa nói với hắn, chẳng lẽ hắn thời khắc đều quan tâm tin tức nước A? Có Avrile đảm bảo, Rachel cùng Crystôil mấy năm trước cũng đã gặp hắn, mặc dù chỉ là gặp mặt một lần, nhưng khắc sâu ấn tượng, hắn muốn báo cáo ca bệnh của Sophia, bệnh viện phương diện cũng cho hắn.
Hạ Thiên trầm mặc, nhìn không ra hắn có lo lắng nhiều hay không, cũng nhìn không ra hắn có tâm tình gì, vội vã nhìn ca bệnh cùng phẫu thuật ghi lại sẽ tiến vào phòng vô khuẩn, nhưng mà, hắn không có thi qua bằng hành nghề y, cũng không có quá bất luận cái gì một giấy chứng nhận có thể nói rõ hắn là một danh bác sĩ chính quy, các lã bác sĩ của hoàng thất chỉ có thể hỏi quân thượng cùng vương phi, có Crystal cùng Rachel bảo đảm, hắn mới có thể tiến phòng chăm sóc đặc biệt.
“Hắn là ai a, vì sao có thể đi, chúng tôi cũng không có thể đi nhìn một chút Sophia, hắn là bác sĩ sao?” Vương phi rưng rưng hỏi.
Rachel nói “Hình như là bác sĩ, trước đây đã cứu công chúa.”
Avrile nói, “Vương phi yên tâm, y thuật của hắn rất lợi hại .”