Nolan nhìn tuyến đường đồ, mi tâm nhíu chặt, rất hiển nhiên, đội ngũ Hồng Sư bị người bức bách thay đổi tuyến đường, vẫn di chuyển xung quanh ở khu rừng phía bắc.
Lục Trăn đi chỗ nào ?
Vẫn không có động tĩnh nhúc nhích, là đuổi theo bọn họ chạy, còn là thiết cạm bẫy chờ bọn họ, Nolan cũng không biết, anh chỉ biết là, anh nhất định phải đến gặp Lục Trăn, mọi việc đều phải người bên người, anh mới có thể an tâm.
Lúc này Lục Trăn đang ở trong một quán bar ở cái trấn nhỏ phía bắc uống rượu, đây không phải là trấn nhỏ hẻo lánh bình thường, dị thường lạnh lẽo, không người nào tới, ban đêm nhiệt độ không khí vô cùng thấp, người trên trấn nhỏ không nhiều, lúc tới mười giờ quán bar mới bắt đầu náo nhiệt lên.
Trên trấn nhỏ duy chỉ có một quán bar, bên cạnh chính là thành tiêu khiển(chỗ ăn chơi), thành tiêu khiển này là phụ cận ba tòa trấn nhỏ duy nhất thành tiêu khiển, kích thước không lớn, nhân số lại không ít. Ban đêm khoảng mười một giờ, trong quán rượu đột nhiên tới hai tên thanh niên tóc vàng.
Một người vóc người cao to ưu mỹ, một người vóc người rất khỏe mạnh, một người anh tuấn, một người tục tằn, đều là tóc vàng. Hai người đến quầy bar muốn rượu, huých chén liền uống rượu, Lục Trăn ở cách đó không xa bọn họ, đang cùng một người đàn ông vóc người khỏe mạnh nói chuyện phiếm, nội dung rất cấm mười tám.
Một người đàn ông tóc vàng nhíu mày, lộ ra thần sắc rất có hứng thú với anh, đàn ông bên cạnh anh kéo tay anh, “Karl, chớ có nhiều chuyện, lão đại đã thông báo, chúng ta không thể cùng người lạ nói chuyện.”
“Nghẹn chết lão tử , trốn ở nơi chim không đẻ trứng này, lão tử đều phải nghẹn ra đến bệnh, đàn ông này hợp với khẩu vị của tôi, anh xem vóc người của anh ta, đúng giờ!” Karl nói, trong mắt tất cả đều là ánh mắt thú tính.
Một gã khác đàn ông trêu đùa nói, “Vóc dáng người này hấp dẫn anh thế nào? Tôi còn cảm thấy vóc dáng của anh ta cùng anh rất giống, độ cao đều không sai biệt lắm, cũng tốt như nhau.”
“Kiền đến một điểm đặc biệt thoải mái.” Karl nói, đem một chén cocktail uống cạn sạch, dùng sức vỗ vào trên quầy ba, đi qua đẩy người đàn ông khỏe mạnh bên cạnh Lục Trăn ra, khóe môi Lục Trăn hơi cong.
Người đàn ông kia đang cùng Lục Trăn ve vãn phòng bị không kịp, bị anh ta đẩy tới bên cạnh, va chạm đến một bồi bàn, thiếu chút nữa lật úp bia người khác, người đàn ông kia giận dữ, Karl chỉ vào Lục Trăn, “Tôi muốn người đàn ông này, anh cút cho tôi.”
Khí thế Lính đánh thuê biểu lộ không bỏ sót.
Người đàn ông khỏe mạnh kia hiển nhiên không sợ chết, đi lên đấm một đấm, một tay Karl kìm ở cánh tay anh ta, một tay qua vai vật ngã, đem người đàn ông hung hăng ném trên mặt đất, khuỷu tay để ở lồng ngực của anh ta, băng lãnh phun ra một chữ.
“Cút!”
Người nọ sợ choáng váng, nhanh như chớp chạy, Lục Trăn giả ra biểu tình vô cùng ủy khuất, lại bị Karl kéo đi tới toilet, đồng bạn của anh ta hét quát một tiếng, “Cho anh tối đa là nửa giờ.”
Toilet trong quán bar là nơi ONS, người đàn ông không đếm xỉa tới giãy giụa của Lục Trăn, kéo anh đi tới toilet.
Mười lăm phút sau, Lục Trăn chỉnh lại vạt áo, theo một cửa nhà cầu đi ra, mặc y phục Karl, anh lôi ra trong thùng rác một bao đông tây, không đầy một lát đã dán lên mặt anh mặt nạ khuôn mặt Karl.
Lục Trăn lấy ra kéo, thở dài một tiếng, “Kiểu tóc ca ca a...”
Tóc Karl là đầu đinh, Lục Trăn không có biện pháp, chỉ có thể đem tóc mình âu yếm tiễn biệt cũng cắt thành đầu đinh.
Cắt xong tất cả đông tây, anh vừa nhìn đồng hồ đeo tay, vừa lúc ba mươi phút, Lục Trăn lại một lần nữa chỉnh lại vạt áo, không phát hiện mình có vấn đề gì, đi ra khỏi toilet, một tay khóa trái cửa nhà cầu, Karl chân chính bị người ta vặn gãy cổ.