Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2232: Chương 2232: Thanh mai trúc mã 15




“Anh…” Tiểu Manh Oa buông lỏng tay, ôm nước cùng đứng một chỗ, ủy khuất cắn môi, nhìn Anna kéo hạ bảo bối đi, Hạ bảo bối cả người ý thức đều hoảng hốt, trời đất quay cuồng, âm thanh cũng không nghe được gì, trên bờ cát tất cả âm thanh và hình ảnh đều đen tối.

Chân nhũn đi giống như không phải của chính mình.

Anna vẫn ở bên tai cậu nói chuyện, Hạ bảo bối đột nhiên ho dữ dội, nhăn trán đau đớn, Anna vỗ lưng cậu, “Thoải mái một chút sao? Anh nên cùng huấn luyện nói chuyện, hai mươi kg quả thực quá sức miễn cưỡng.”

“Anh…” Giọng Tiểu Manh Oa vọng đến, hạ bảo bối quay đầu lại nhìn thấy tiểu oa nhi đứng ở cách xa mười mét, ôm nước cùng táo, viên mắt hồng hồng giống như bị ủy khuất.

Anna nói, “Vừa khóc , thực sự là... Cậu vừa ngất đi, cô bé ầm ĩ ở đó, để tôi bảo cô bé đừng ầm ĩ.”

Hạ bảo bối duỗi thẳng eo, “Không có việc gì…”

Cậu quạy trở lại, trước mặt Tiểu Manh Oa ngồi xổm xuống, “Trừ khóc ra em còn có thể làm gì?”

“Anh không thoải mái, em cũng không thoải mái…”

“Anh không thoải mái là do ai làm hại…” Hạ bảo bối thô lỗ lau đi nước mắt của cô bé, An Tiêu Dao đi tới, “ Cậu huấn luyện không được sao lại trách Oa Oa?”

“Tiểu gia đều là…” Giọng nói thực sự có chút khó chịu, Hạ bảo bối bình phục một chút, tiếp tục nói, “Trước đây mười kg, hiện tại hai mươi kg, Tư Đồ Mặc làm như vậy chính vì tôi động đến cô nhóc này.”

Mọi người, “...”

“Anh uống nước, anh ăn táo…” Tiểu Manh Oa nghe không hiểu cậu nói gì, chỉ đem đồ tốt nhất cho cậu ăn.

Hạ Thanh cười khúc khích, Tư Đồ Mặc mặt thực sự là cực phẩm.

Vì lý do này mà bắt Hạ bảo bối tăng trọng lượng mang.

An Tiêu Dao nhớ tới bọn họ trước đây huấn luyện, anh mười hai tuổi bắt đầu mang hai mươi kg trọng lượng, khi đó đột nhiên nặng thêm, ngay từ mấy ngày đầu hoàn toàn không thích ứng được, càng đừng nhắc tới Hạ bảo bối này….Thân thể đứng không vững.

“Đứng dậy đi đi.” Hạ Thanh đá đá cậu, Hạ bảo bối đứng dậy, đi chậm dãi bên canh tiểu manh oa, Hạ Thanh nhìn cái đầu trọc của cậu, “Con thật không suy nghĩ mà cát tóc như vậy? Mẹ con mà nhìn thấy như vậy sẽ khóc mù mắt cho xem.”

Hạ bảo bối sờ sờ đầu mình, nhìn những chiếc đầu trần trên đảo, quyết đoán, tạm thời chấp nhận.

“Các con thời gian huấn luyện cũng không dài, năm giờ đã kết thúc.” Hạ Thanh nói, “ Chúng ta lúc đó tám giờ mới kết thúc.”

Cố Thất Thất nói, “Ban đêm có tập huấn, nhìn huấn luyện tâm tình, bình quân một tuần ba lần, năm điểm sẽ kết thúc cũng rất tốt, bọn học có thể tự do hoạt động.”

...

“Con huấn luyện năm điểm từ sáng sớm đến năm giờ chiều, cường độ huấn luyện vô cùng cao.”

Hạ bảo bối chạy chậm được mười phút, lúc này mới bình phục qua đây, cậu đem Anna kéo đến, giới thiệu với mọi người, “Đây là Anna.”

An Tiêu Dao gật gật đầu, xem như là chào hỏi.

Anna nói, “Em đã nghe nói qua thành tích của anh chị, em nhất định sẽ nỗ lực học tập, sẽ là một đặc công giỏi.”

Cố Thất Thất nói, “Tư Đồ Mặc đối với cô bé đánh giá rất cao, cô bé sẽ thành công.”

Hạ bảo bối vô cùng kiêu ngạo, xem đi, anh ta coi trọng thật tốt, các phương diện đều hết sức ưu tú, không thấy ai Tiểu Manh Oa kéo tay Hạ bảo bối, “Anh, uống nước đi…”

Hạ bảo bối mở nắp uống nước, cúi đầu hỏi cô bé, “Ngồi bao lâu?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.