Đại binh không hỏi lại, để cho hai người lên máy bay, tuyến đường đi tới căn cứ lục quân, Nolan điều khiển máy bay tới New York trước, khoảng cách cũng không xa, sau đó lại đi căn cứ lục quân, trên máy bay chỉ có bọn họ không ảnh hưởng a.
Lục Trăn nhìn chiếc chuyên cơ thản nhiên nói:” Loại này so với chuyên cơ của chúng tôi còn kém xa”.
Nolan biết chuyên cơ của Vương bài, quả thực là không quân số một, làm người ta giận sôi.
Nolan nhàn nhạt nói, “Anh đã quen dùng chuyên cơ thoải mái, hà tất phải lên chiếc máy bay nhỏ này của tôi.”
“Tiểu sinh muốn cùng thiếu tá bồi dưỡng cảm tình thôi.”
Nolan nghe nói thế, mắt cũng không thèm nhìn Lục Trăn, xem như Lục Trăn thối lắm đi, Lục Trăn cảm thấy không còn gì thú vị, đành xem báo giấy, tất cả báo chí quân sự đều là một ít nội dung buồn chán, Lục Trăn nhìn một chút tin tức liên quan tới chống khủng bố gần đây.
Nhưng Lục Trăn phát hiện, nội dung buồn chán chính là nội dung buồn chán, không có một chút tác dụng.
Lục Trăn nghĩ thầm, quên đi, lão tử cũng không phải nhàm chán như vậy.
Nhắm mắt lại nghỉ ngơi, thiếu tá Nolan giống như đang nhìn văn kiện, Lục Trăn mở máy vi tính chơi game, hai người không can thiệp chuyện của nhau, Nolan lắc lắc đầu, “Anh cả ngày không có việc gì như thế, thế nào quản lý một tổ chức?”
“Ha ha, tôi chỉ phụ trách sống phóng túng , những chuyện khác cũng không đến tôi quản.”
“Đứa trẻ con trai của Đường Bạch Dạ là do các anh huấn luyện, sau này cậu ta chính là lãnh đạo có phải hay không?” Nolan hỏi.
Tiểu tử kia, không đơn giản.
Nolan muốn tiêu diệt.
Lục Trăn nói, “Lời ấy sai rồi, hiện tại bảo bối chính là lãnh đạo.”
“Hừ, các anh chọn người, thật là tùy tiện, anh không sợ, đứa bé đó là người khác xếp vào làm thám tử trong tổ chức của các anh sao?”
“Cậu đã suy nghĩ nhiều rồi.” Lục Trăn nói, “ Tín nhiệm giữa người và người, chỉ cần liếc mắt một cái, bất luận cái gì yêu ma quỷ quái, liền sẽ hiện hình.”
“A, nói như thế, anh không tín nhiệm tôi.”
Lục Trăn nói, “Là!”
Lục Trăn vô cùng thành khẩn, ánh mắt Nolan như có lệ, Lục Trăn nhìn Nolan, cười như yêu tinh, cũng có chút vô tội, “Tôi chưa bao giờ tin địch nhân của tôi, chẳng sợ vì địch nhân này mà chết.”
Hô hấp Nolan cứng lại, đông cứng cả ánh mắt.
Lục Trăn, anh đủ ngoan!
Lục Trăn là người thức thời, mắt thấy New York đã gần ngay trong tầm mắt, vì để tránh cho Nolan đem anh ta đưa vào căn cứ lục quân, Lục Trăn liền ngậm miệng, dọc theo con đường này, Lục Trăn không trêu ghẹo Nolan, có thể không nói lời nào liền không nói.
Lục Trăn đã bắt đầu tính toán , sau khi trở về trước tiên là đi một vòng Las Vegas, hay là đi Hawaii phơi nắng.
Lúc Lục Trăn xoay quanh những ngày tháng tốt đẹp đó, anh nhịn không được quay đầu nghĩ, nếu là có Nolan là được.
Tiếp hạ một cái ý niệm trong đầu, anh lại không có so với phỉ nhổ chính mình.
Lục Trăn, anh thực sự là quá khôi hài đi.
Máy bay đáp xuống trên tầng thượng một tòa cao ốc tại New York, Lục Trăn xuống máy bay, quay đầu lại cùng thiếu tá Nolan saygoodbye. Thiếu tá Nolan không nói gì, máy bay đã quay đầu đi.
Lục Trăn xuống lầu, ngăn cản một chiếc xe hồi tổng bộ, Mục Vân Sinh cùng An Tiêu Dao đều ở đây, hôm nay Long Tứ đi Mexico , không có ở New York.
Tổng bộ chính của Vương bài, là một tòa thành trong sa mạc, trên đời này người có thể tìm được nó cơ hồ là không có, những người làm việc bên trong, nếu đi ra ngoài dự đoán cũng khó có thể tìm lại đường, tuy nhiên vì che giấu tai mắt người ngoài, nên ở New York thành lập một tòa tổng bộ chỉ huy.
Chỉ có chỗ tổng bộ này bị phát hiện, mới có thể sử dụng tổng bộ trong sa mạc.
Đây là một tòa cao ốc phi thường hiện đại hóa, tổng cộng 58 tầng, tất cả đều là người Vương bài, nơi này có mấy chục công ty con, tất cả đều là do người Vương bài kinh doanh, Vương bài chính là một tổ chức nửa đen nửa trắng đồng nhất dạng.
Dù sao bọn họ buôn vũ khí, cần yểm hộ, cần rửa tiền.