Editor: Hạ Trần
Cuối cùng tránh được một kiếp, Đường Bạch Dạ cùng Vân Dật liên thủ trên cơ bản ở thành phố S đánh đâu thắng đó, không người có thể địch, có thể một tay che trời, cứu ra bí thư trưởng không thành vấn đề, nhưng ông ấy căn bản chức vị là giữ không được.
Trình bí thư trưởng cũng cảm khái, quan trường phập phồng, ông cũng nhìn thấu, không muốn làm tiếp, Vân Dật cảm thấy người này ở bộ chính trị có thể đến bí thư trưởng, vô cùng không cùng một dạng, ông trà trộn quan trường hai mươi mấy năm, cái gì chưa từng thấy.
Bây giờ, ông ta và Đường gia lại thành thân gia, rời khỏi quan trường quá đáng tiếc, có một sự giúp đỡ tốt, tóm lại là tốt, Vân Dật đem người điều đến cục giáo dục đi, trước hết để cho ông ta từ đó tầng hỗn, sau này nhắc lại nhổ (ý là an bài như vậy để mọi chuyện lắng lại, sau đó sẽ tìm cách an bài tốt hơn hay là khôi phục lại vị trí chẳng hạn).
Trình bí thư trưởng thấy con gái của mình gả cho nhị thiếu Đường gia,chính mình một chút cũng không có lo lắng, cũng không sao cả, coi như hồi báo Đường Bạch Dạ, Vân Dật đem ông an bài đến chỗ nào, ông liền đi chỗ đó, bảo đảm sẽ không làm cho Vân Dật mất mặt.
Kỳ thực, người này tài cán hơn người, theo cỏ căn hỗn (như cỏ phát triển) cho tới hôm nay rất không dễ dàng, có chút bầu không khí, người ở trên một thuyền đều sẽ dính dáng một ít, nếu là người không dính, ở trong mắt người khác, người chính là ngoại tộc.
Vân Dật chỉ cần người có tài cán là được.
Đường Thành Nam thấy chuyện của nhạc phụ chuẩn bị tốt, mở cờ trong bụng, làm cho Trình Lam càng khăng khăng một mực, chỉ là, vị nhạc phụ này lần đầu tiên gặp mặt con rể, Trình bí thư trưởng đối với nhị thiếu Đường gia ấn tượng thật không tốt.
Trình bí thư trưởng cũng là người đọc sách, lại là quan lớn, muôn hình muôn vẻ, dạng người gì cũng đã gặp, nữ nhi của ông bằng cấp cao, người lại đẹp tựa tiên trên trời, tính cách lại ôn nhu, nhân phẩm không nói, ở trong mắt của ông, Đường Bạch Dạ còn không xứng.
Huống chi là Đường Thành Nam, vừa nhìn Đường Thành Nam này, là lỗ mãng, nhị thế tổ, hình như nhìn trúng gương mặt nữ nhi của ông, bữa tiệc này ông ăn nhạt như nước ốc, vô cùng miễn cưỡng, một đôi tình nhân nhỏ vô tâm vô phế rất cực phẩm cũng có vấn đề như vậy.
Đường lão nhìn Trình Lam không vừa mắt, cho rằng cô là yêu tinh, chờ đến khi con trai thứ hai của ông một mạch biến thành chất giai, tư tư văn văn cao phú suất chúng, còn mỗi ngày về nhà ăn cơm, đương vú em, ông mới cảm thấy, ừ, Trình Lam này huấn luyện được tốt.
Trình bí thư trưởng nhìn Đường Thành Nam giống như hoàng đế nhìn tên cái bang, cho là anh không học vấn không nghề nghiệp, làm hại nữ nhi mình, trải qua nhiều năm sau, hai vợ chồng dẫn đứa nhỏ ngọt ngọt như mật, nữ nhi sau khi kết hôn sinh con sống hạnh phúc, nhị thiếu phong độ nhẹ nhàng không còn để ý tới những chuyện lộn xộn gì, ông mới cảm thấy, con rể này rất không lỗi.
Nhưng mà, ngay từ đầu, thông gia này kết rất quấn quýt.
Trình bí thư trưởng cùng Đường lão cùng một chỗ liền tổn hại con của đối phương, kia ngụ ý đều nói con của đối phương không xứng với đứa con bảo bối của mình.
Thiếu chút nữa liền giảo hoàng cửa hôn sự (ý chỉ hủy bỏ hôn sự).
Nhị thiếu không đáng tin, đó là toàn thành đều biết, nhưng nhị thiếu về sau liền biến thành nam nhân tốt ở nhà.
Cho nên, chuyện này nói cho chúng ta biết.
Chỉ cần cho anh ta một nữ nhân đáng tin, cũng có thể biến thành nam nhân đáng tin.
Iran.
Lục Trăn gần đây buồn chán muốn chết, chuyện ở Iran hơi rối rắm, trước kia anh và bảo bối cùng nhau xử lý chuyện bên này, rất thuận lợi, cũng rất thoải mái, bảo bối là hài lòng, mang đi chỗ nào đều cho mặt mũi tốt, lại vui vẻ.
Cho nên, anh là rất hưởng thụ đoạn thời gian mang theo bảo bối.
Bây giờ, một mình anh ở Iran, trong lòng dậy lên nổi tiều tụy.
Phong cách Lục Trăn là hoa lệ, mặt Lục ca ca yêu mỵ, đảo lộn chúng sinh, nữ nhân nhìn thấy anh liền sẽ nghĩ, vì sao anh so với mình lại xinh đẹp hơn, thực sự là không có thiên lý, nam nhân nhìn thấy anh sẽ nghĩ, nam nhân này thế nào so với lão bà của mình nhìn lại hoàn hảo như vậy, thực sự là quá không công bằng.
Anh thích rượu ngon, thích mỹ nữ, thích tất cả sự vật mỹ lệ ...