Editor: Hạ Trần
Ngày hôm nay, ban đêm gió lớn.
Lục ca ca lại phiền muộn, bởi vì An Tiêu Dao cố ý kích thích anh, An Tiêu Dao hôm nay ở New York chấp hành một cái nhiệm vụ, giả mạo một nhân vật nổi tiếng tham gia trận thi đấu lớn như thật, trái ôm phải ấp cố ý kích thích Lục Trăn.
Lục ca ca lại đi nhìn mỹ nữ.
Nơi này đích xác rất tư mật, dưới nền đất xây ba tầng lầu, tất cả đều là cuồng hoan tiệc(nơi ăn chơi rượu chè), điên cuồng.
Lục Trăn tới mấy lần, đã rất quen, mình ở lầu hai tìm một chỗ ngồi xuống, muốn một bình rượu, nhìn mỹ nữ múa cột.
Vừa mới ngồi một hồi, Reynolds. Ba Duy Liệt đã tới rồi, đây là một nhóm buôn bán súng ống đạn dược, người mang Lục Trăn tiến vào, Lục Trăn là người vương bài, chính là gương mặt như thế, đi chỗ nào đều là chiêu bài.
"Ba Duy Liệt tiên sinh, ..."
"Lục tiên sinh..."
Gặp mặt đáp lễ, hàn huyên hai câu, Lục Trăn thấy phía sau anh ta mang theo một nhóm toàn nam nhân vũ trang, cũng không mời anh ta ngồi xuống uống rượu, hai bên hàn huyên mấy câu, Ba Duy Liệt với anh hiển nhiên có chút đề phòng.
Lục Trăn cười nói, "Tiểu sinh chính là buồn chán, đến bên này ngồi xuống, lạc a lạc a."
Ba Duy Liệt cười to, "Lục tiên sinh có thể nhìn trúng ai, tôi giúp anh gọi đến vài người."
"Tốt." Lục Trăn sảng khoái đáp ứng, người ở trên đường, có đôi khi anh cũng phải thức thời, chiêu thức ấy Lục Trăn chơi rất có thứ tự, Ba Duy Liệt gọi một người nam nhân đi xuống làm, anh ta giống như có chuyện, cũng không cùng Lục Trăn ngồi lại ở đây.
Lục Trăn là người thức thời, "Anh bận, anh cứ bận..."
Hai bên tạm biệt, Lục Trăn nheo ánh mắt, Ba Duy Liệt dẫn theo mười người, võ trang đầy đủ, anh xem bọn họ trang bị, hẳn là trang bị chiến đấu cấp một, Lục Trăn xoay chuyển ánh mắt, quét đến một súng ngắm M7, hơi nhíu mày.
Đây là súng ngắm tốt nhất vương bài năm kia đã bán.
Lục ca ca ngửa đầu một ly rượu, khóe môi lướt qua một mạt lãnh ý, vương bài sau khi ra ba khoản súng ngắm, tất cả đều là bản thay đổi, cái này thời gian cũng đã hai năm, súng ngắm cũng không đổi, này keo kiệt a.
Lục Trăn đang suy nghĩ, hôm khác lừa gạt anh ta mua một nhóm.
Lúc này vừa mới nghĩ như vậy, mỹ nữ đã tới, một lần là ba.
Tất cả đều là nữ tử Iran, vóc người rất cao, cũng không thon, rất kiện mỹ, mắt nâu, đều có màu tóc vàng, làn da đen, rất khỏe mạnh, ngũ quan hoàn mỹ, tươi sống, thế nào nhìn đều là mỹ nữ.
Rất phù hợp thẩm mỹ Lục ca ca, mặc rất đơn bạc, lộ ra không tính tế, nhưng eo rất đẹp, tỉ lệ vóc người các cô đều rất tốt, sẽ không làm cho người ta cảm giác bọn họ nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng sẽ rất mỹ lệ.
...
Ánh mắt Lục ca ca, xưa nay là yêu mỹ, mảnh mai, ghê gớm điêu ngoa, anh xưa nay không thích.
Anh phát hiện, đối diện có đôi mắt đang nhìn mình, Lục Trăn đã gặp qua là không quên được, đó là người của Ba Duy Liệt, Lục ca ca đứng dậy, ôm mỹ nữ liền hôn triền miên, mặt mày lưu chuyển, đều là phong tình.
Này tay cũng không thành thật, ôm nữ nhân hướng trong lòng, các loại thủ đoạn ve vãn, nhao nhao lấy ra khỏi lồng hấp, làm cho nữ nhân mở cờ trong bụng, hầu hạ một nam nhân đẹp lại có thủ đoạn, các nữ nhân đều nguyện ý...
Lục Trăn trái ôm phải ấp, mỹ nữ mời rượu, làm tốt một bộ dạng công tử phong lưu, âm thanh trêu đùa nổi lên bốn phía, hai tay đều ôm mỹ nữ đùa giỡn, chân anh còn có thể đùa giỡn một vị khác, cảnh tượng dâm mỹ.
Vừa nhìn chính là cảnh tượng say đảo ôn nhu hương.
Khóe mắt liếc về người nọ ẩn đi, Lục ca ca cười, buông các mỹ nữ ra, ở trên gương mặt các cô đặt cho một nụ hôn, phong độ nhẹ nhàng.
Kỳ thực, anh thích cùng các mỹ nữ nói chuyện phiếm hơn, thỉnh thoảng ăn một ít đậu hũ.