Mục Vân Sinh sau khi nổ súng vào thủ đô nước A, mặc dù Đông Âu là nước tốt đẹp, Châu Á, Trung Quốc đã quyên góp cho nước A, cải tạo lại thủ đô, nhưng mà, thủ đô đến bây giờ vẫn hoang tàn, mọi người không thể sinh tồn và mưu sinh.
Kỳ thực nước A có thể cùng các nước Trung Đông giao thương súng ống đạn dược, buôn lậu thuốc phiện, đem nước A thành một nước trung chuyển, có thể giải quyết được nghề nghiệp cho người dân, không giống như bây giờ, kinh tế nghèo nàn, mọi ngườisống gian khổ, tỷ lệ thất nghiệp cao tới 70%, cho nên dẫn tới thảm kịch cướp bóc giết người.
Nguyên nhân nước A có cuộc sống nghèo nàn, nhưng không vất vả, bây giờ so với Somalia còn không bằng.
Chẳng lo gì, nước A cũng có áp lực quốc nội, không muốn để súng ống đạn dược, chất có hại tiến vào đất nước, xem như duy trì nước A một mảng Niết bàn, là chất có hại, súng ống đạn dược bị cấm dưới mọi hình thức, nước A là duy chỉ có không có cấm độc quân hỏa quốc gia.
Hiển nhiên đức vua là một người hơn năm mươi tuổi, có một người con gái, con trai năm 20 tuổi bị ám sát, mất đi tính mạng, bây giờ chỉ còn một tiểu công chúa, trừ người trong hoàng cung, rất ít người biết mặt vị công chúa này.
Tin tức thự cảnh trưởng vội vội vàng vàng tiến vào hoàng cung, yết kiến hoàng hậu cùng đức vua, đem thông tin thành phố A vội vã đi vào.
“Sophia có tin tức gì sao?” Hoàng hậu sắc mặt tiều tụy, vô cùng lo lắng, công chúa mất tích lâu như vậy, hoàng hậu rất lo lắng, dân chúng cũng không biết công chúa mất tích, tin tức bị phong tỏa.
“Đúng vậy.” Tin tức thự cảnh trưởng đem thông tin báo với đức vua và hoàng hậu, trên báo chí là hình ảnh Hạ bảo bối dắt Oa Oa xuất cảnh, con trai trưởng của Đường gia mang theo một cô gái về nha, tin tức này lên trang nhất báo.
Hoàng hậu nhìn ảnh chụp, nước mắt trong nháy mắt rơi xuống, “Là Sophia, là là Sophia, Sophia của ta, ta muốn lập tức đi thành phố A.”
Con gái bảo bối của bà còn sống, còn sống.
Đức vua cũng có vẻ vô cùng xúc động, bọn họ chỉ cómột người con gái, ông vẫn không chịu để súng ống đạn dược cùng chất có hại tiến vào đất nước.
“Hoàng hậu, xin cho tôi một chút thời gian, chúng tôi sẽ điều tra, xác định tin tức có phải là sự thật, chúng ta sẽ bàn tính xem bước tiếp theo sẽ làm gì, người không nhớ sao? Năm đó Mục Vân Sinh nổ súng vào nước A, cùng Đường gia có liên quan, lức đó tin tức xác thật truyền ra, Đường gia cùng tổ chức khủng bố cũng có quan hệ, đặc biệt là con của bọn họ, Đức vua cùng hoàng hậu haẳn là chưa quên chuyện này, lại nói, hoàng tử của chúng ta bị bọn khủng bố sát hại, bọn họ tàn phá đất nước chúng ta, làm cho dân chúng gian khổ, bây giờ thủ ddooo hoang tàn, bây giờ bên cạnh bọn họ lại xuất hiện tiểu công chúa, tôi sợ đó là âm mưu, tiểu công chúa chính là bị bọn họ bắt đi. Vương phí nếu tùy tiện đến đó khôngchừng bị rơi vào bẫy của bọn họ, bọn họ sẽ không đem tiểu công chúa giao cho chúng ta, còn có thể làm nguy hiểm đến tính mạng tiểu công chúa, việc này nên bàn bạc kỹ hơn.”
“Con gái đáng thương của ta, trái tim con bé có việc gì không, nó không thể chịu nổi đi lại vất vả như thế…” Vương phi càng khóc thương công chúa.
Đức vua sắc mặt thâm trầm, “Quốc gia chúng ta cấm súng ống đạn dược được lưu thông, bởi vậy tổ chức khủng bố không ngừng đe dọa uy hiếp, còn giết con trai chúng ta, bâygiờ còn muốn bắt con gái chúng ta làm gì? Con bé còn nhỏ như vậy, buồn cười, lập tức đi điều tra, ta muốn đem Sophia trở về, quyết không cho phép kẻ nào làm tổn hại đến con bé.”
Nước A cùng tổ chức khủng bố có thù không đội trời chung, quốc thù, gia hận, chẳng sợ không thể chiến tranh, ông cũng tuyệt đối không để con gái mình rơi vào trong tay kẻ thù.
“Hiện tại lo lắng nhất chính là bọn chúnglợi dụng tiểu công chúa, uy hiếp đức vua mở ra điều lệ cấm vũ khí.”
“Ta tuyệt đối không đáp ứng, vì con trai của ta đã vì thế mất đi tính mạng, ta tuyệt đối không để cho đất nước gặp nguy hiểm.”