Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 556: Chương 556: Từ sáng tới chiều quấn lấy cô 2




Mọi người phát hiện, hôm nay Hạ Thần Hi xị mặt, không nói chuyện, thời gian họp có một câu nói một câu, bình thường sẽ có đôi lời nói đùa, hôm nay một câu nói đùa cũng không thấy. Cả người phi thường nặng nề. Thời gian họp bộ Công trình không khí rất im ắng.

Trong lòng Lâm Lâm vui vẻ, Hạ Thần Hi, cô cũng có lúc không bình tĩnh, cô cũng có lúc không khống chế được, một màn này, Hạ Thần Hi càng không vui, không khống chế được, cô càng hài lòng.

Vừa đến, Tiết Giai Vân kinh ngạc hỏi, “Ai chọc giận cậu, sáng sớm tâm tình không tốt?”

“Không có việc gì, tối hôm qua uống nhiều ngủ không được.” Hạ Thần Hi nói, đến phòng giải khát pha một ly cà phê nâng cao tinh thần, vừa lúc đụng với Lâm Lâm.

Lâm Lâm nói, “Hạ tiểu thư, cô cùng Đường ca ca ầm ĩ cái gì, làm cho rất lợi hại.”

Hạ Thần Hi cười lạnh, “Có phải tôi được dì cả ghé thăm cũng phải báo cho cô biết hay không??”

Lâm Lâm đang cười cứng đờ, Hạ Thần Hi cầm cà phê về phòng làm việc.

Nhiều chuyện, cô cùng Đường Bạch Dạ thế nào, là chuyện của bọn họ, mắc mớ gì tới cô ta. Muốn nghe bát quái, xem tin tức tiêu khiển đi.

Hạ Thần Hi sạc điện thoại, một bên nhìn tư liệu, tâm tình không tốt thì không tốt, làm việc vẫn làm, cô là rất chuyên nghiệp .

Tiết Giai Vân bát quái hỏi, “Cậu cùng Đường tổng cãi nhau ?”

“Một chút.”

“Tin tức lớn a, vừa mới đính hôn liền rùm beng, đây là bất hòa trước hôn nhân báo động trước sao?”

Hạ Thần Hi cười, “Ai biết chúng ta có thể kết hôn hay không.”

“Thần Hi, cậu không phải nói đùa chứ?”

“Nhìn tớ giống là nói đùa sao?”

Cũng là bởi vì không giống, cô mới lo lắng hơn a.

“Nhẫn trên tay cậu đâu?”

“Để ở nhà.” Hạ Thần Hi nói, nhẫn không sao cả, vừa mới mang, lắc tay mang lâu như vậy, thoáng cái đột nhiên không thấy, cô có chút không quen, cô nghĩ, đợi tan việc, gọi điện thoại hỏi Tiêu Tề, có phải rơi trong nhà anh hay không.

Buổi trưa, Hạ Thần Hi cùng Tiết Giai Vân đi ra ngoài ăn cơm, trở về trong lòng khá hơn một chút, được một lúc ký nhận một bó hoa hồng, tâm tình Hạ Thần Hi cuối cùng cũng tốt hơn, bất kể như thế nào, nhận được hoa hồng là cô mỗi ngày vui vẻ.

Người chuyển phát mới vừa đi, lại có một người chuyển phát nữa đến, đưa tới một bó hoa hồng đen. Hạ Thần Hi nhíu mày ký nhận, hoa hồng đen có thiệp, Hạ Thần Hi cầm lên vừa nhìn, điển hình phong cách Đường Bạch Dạ, rất thẳng thắn, chỉ một chữ.

“Xin lỗi.” Người gởi là Đường Bạch Dạ.

Hạ Thần Hi đem hoa hồng đen để bên cạnh, không để ý tới.

Đây không phải là Đường tổng lần đầu tiên tặng hoa cho cô, lại làm cô thấy không thoải mái. Di động vang lên, tin nhắn Đường tổng gởi.

Đường Bạch Dạ: Hoa đã tới chưa? Anh rất có thành ý, tha thứ anh lần này, bảo đảm không có lần sau.

Hạ Thần Hi không trả lời, tiếp tục công việc.

Trong lúc uống trà chiều, Hạ Thần Hi đến tầng cao nhất, cao ốc Đường thị tầng cao nhất có một cái bàn nhỏ, còn có ghế dài, bình thường có người đến đây uống trà trưa, chỉ là người không nhiều, Hạ Thần Hi muộn hơn , bưng cà phê đi lên uống.

Ở lầu cao nhất uống cà phê, lại là một cảm giác. Cô suy nghĩ rất nhiều.

Cô không ngờ, Đường Bạch Dạ cũng đi lên, anh là đi lên giải sầu, không ngờ thấy Hạ Thần Hi, sáng sớm không thoải mái, rành rành trước mắt, Hạ Thần Hi cúi đầu, cái gì cũng không nói. Cô cũng không tránh Đường Bạch Dạ. Căn bản cũng không cần.

Đường Bạch Dạ đi tới, ngồi vào cái ghế đối diện cô, “Thần Hi, muốn làm như thế nào, em mới tha thứ cho anh?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.