Editor: Hạ Trần
Trong bóng tối, thấy không rõ bộ dáng của anh, cô lại có thể dựa vào cảm giác thân mật, phát giác là anh, nhất định là Đường Bạch Dạ, chỉ có anh, mới có thể đem đến cho cô tâm động như vậy, cũng chỉ có anh, có thể đem đến cho cô chấn động như vậy.
Cô chỉ có thể hưởng thụ, anh đụng chạm.
Cô đáp lại nụ hôn của anh, đem anh ôm rất chặt, thiên trông vạn trông, cuối cùng cũng đem anh trông, cô chỉ là không ngờ, vậy mà nhanh như vậy, không ngờ, anh tới nhanh như vậy, Sophie mới ra một ngày, anh cũng tới.
Bạch Dạ, em rất nhớ anh...
Môi lưỡi của cô, bị hút đến tê dại, Đường Bạch Dạ rời môi của cô, cực nóng nghiêng người xuống hôn, ngậm dái tai của cô, Hạ Thần Hi toàn thân tê dại, một cỗ điện lưu theo trong thân thể lủi qua.
Toàn thân lỗ chân lông đều tản mát ra hưng phấn, nghênh tiếp người yêu của cô.
Đường Bạch Dạ kéo đi chăn ngăn giữa bọn họ, ban đêm nóng, Hạ Thần Hi chỉ mặc một bộ váy dài không có tay, đột nhiên, thanh âm xé rách trong đêm rất rõ ràng vang lên, Hạ Thần Hi cảm thấy trên người buông lỏng căng thẳng, y phục bị anh xé mở, cô hoảng sợ, nhịn không được đấm đánh bờ vai của anh.
"Anh điên rồi..." Anh dã man như vậy, phá hủy y phục của cô, nên mặc cái gì, Đường Bạch Dạ áp chế cô giãy giụa, "Không cho phép nhúc nhích."
Y phục bị anh vứt thật xa, mới chỉ chốc lát, Hạ Thần Hi đã thân không mãnh vải, Đường Bạch Dạ hôn theo dái tai một đường đi xuống, Hạ Thần Hi ngâm khẽ một tiếng, lại sợ dưới lầu nghe thấy, không dám có động tác quá lớn.
Đường Bạch Dạ như cũ tựa như có ý dằn vặt cô, một tay che phủ nơi mềm mại của cô, lời lẽ cũng theo vuốt ve một mặt, thân thể Hạ Thần Hi căng thẳng, cắn lại không dám thốt ra tiếng rên rỉ, động tác Đường Bạch Dạ càng cuồng dã, ngón tay tham đến ẩm ướt của cô, khàn khàn khiêu khích, "Ướt..."
Hạ Thần Hi mắc cỡ mặt đỏ rần, hơi giãy giụa, ngón tay Đường Bạch Dạ đã tham nhập, tìm u tìm tòi bí mật, nhiệt tình như lửa, cô cho rằng, anh sẽ rất mau nhập vào, ai biết, trước hí như vậy, dài dằng dặc.
Anh vuốt ve thân thể của cô, hôn toàn thân cô, chính là không tiến vào.
Hạ Thần Hi cực kỳ khó chịu.
Bụng dưới phảng phất có một đoàn hỏa đang thiêu đốt, đốt được lý trí đều phải sụp đổ.
Trong cơ thể có một loại khát cầu thật sâu, cô cọ xát Đường Bạch Dạ, "Bạch Dạ, Bạch Dạ, "
Đường Bạch Dạ mồ hôi thấp ở trước ngực của cô, Hạ Thần Hi càng khó chịu , người ở trong bóng tối, cảm giác càng nhạy bén, Hạ Thần Hi nức nở cầu anh, "Đường ca ca, Đường ca ca, van anh..."
Anh đột nhiên xông tới, hai người đều hừ ra thanh âm thỏa mãn, Đường Bạch Dạ chế trụ hông của cô, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, phi thường nhiệt tình muốn cô, Hạ Thần Hi chủ động, tựa như dây leo cuốn lấy.
Cô cắn môi, nhịn xuống tất cả thanh âm, trong bóng tối, chỉ nghe được tiếng thở dốc của hai người, còn có ra vào, cái loại đó vô cùng ái muội, người cảm quan càng nhạy bén, tất cả cảm giác cùng nhau hướng tới.
Đột nhiên, Đường Bạch Dạ chậm lại tiết tấu, nghiền nát tiến vào.
Không biết đụng tới chỗ nào Hạ Thần Hi, cô đột nhiên kích động run run, cuống quít dùng tay che miệng, hạ thân cắn Đường Bạch Dạ, anh kêu lên một tiếng đau đớn, giật lại tay cô, đi đụng một điểm mẫn cảm nhất của cô.
Liên tục đụng phải mấy cái, Hạ Thần Hi thực sự nhịn không được, muộn kêu lên, tất cả thanh âm, bị Đường Bạch Dạ nuốt đi vào, hạ thân lại một chút cũng hàm hồ, vẫn nóng đụng một chỗ kia, Hạ Thần Hi cuống quít ẩn núp.
Lui eo, đi lên thoát đi, Đường Bạch Dạ từng bước theo sát, đột nhiên một trận mãnh liệt đánh, thả ra ở trong cơ thể cô, bên tai là tiếng gầm nhẹ thỏa mãn của anh, thỏa mãn cùng thỏa mãn, ở bên tai cô không ngừng vang lên.