Mẹ À! Mau Kết Hôn

Chương 3: Chương 3




Người đàn ông ấy chở Hạnh tới một dãy nhà, vừa đi ông ấy vừa nói với Hạnh.

- căn nhà này trong hẻm sâu cho nên giá của nó cũng chỉ có mấy trăm nghìn một tháng thôi. Chủ nhà này lại tốt tính không bắt đặt cọc mấy tháng như những chỗ kia...

Hạnh nghe thấy có dịp tốt như thế thì cảm thấy rất vui mừng. Lúc ấy cô đã nghĩ rằng ông trời không triệt đường sống của bất cứ một ai...

- cháu đứng đây một lát để bác gọi điện cho chủ nhà...

Hạnh cũng đứng yên trước cửa dãy phòng trọ ấy. Hãy nhìn xung quanh nhưng thấy phòng nào cũng đóng cửa. Có lẽ người ta đã đi làm hết rồi, quần áo giặt cũng phơi hết ở đằng trước, nhìn thấy như thế nên Hạnh cũng yên tâm.

Một lát sau thì người đàn ông ấy quay lại, ông ta lại nói với Hạnh.

- Chủ nhà đi vắng rồi không có ai dẫn cháu đi coi nhà được, ông ấy bảo là tạm thời Bác dẫn cháu vào trong coi trước. Nếu ưng ý thì ở đây chờ khoảng một tiếng nữa ông ấy sẽ quay lại...

Hạnh nghe ông ấy nói như thế thì đồng ý vào trong xem nhà cùng với ông ta, ông ta lấy khóa mở cửa, Hạnh thấy ông ta có chìa khóa thì tò mò hỏi..

- bác có chìa khóa nhà ở đây ạ...

- bác ở đây cũng gần chục năm rồi, không nhà cửa con cái vợ con gì cả. Chủ nhà đưa cho bác chìa khóa, ví dụ như có khách đến xem phòng hoặc là có những chuyện xảy ra bất thường thì bác còn kịp thời giúp đỡ ông ấy cùng với những người xung quanh...

- À thì ra là vậy....

Cánh cửa mở ra, ông ta quay lại nói với Hạnh.

- cháu vào trong nhà xem thoải mái đi, có gì thì nói với bác.

- vâng...

Hạnh nói xong thì đi vào trong nhà, thứ đầu tiên mà Hạnh nhìn thấy là trong phòng có chăn màn đệm và cả quần áo giày dép rất nhiều thứ khác. Giống như có một người nào đó đang sống tại trong căn phòng này, Hạnh cứ nghĩ đàn ông kia dẫn mình nhầm phòng, định quay ra nói với ông ấy thì cánh cửa khép lại, người đàn ông ấy cũng ngay lập tức có mặt ở trong phòng....

- Bác ơi căn phòng này có người ở, bác dẫn cháu sang phòng khác xem với ạ.

Ông ta không trả lời, vì lúc đó ông ta đang bận khóa trái cửa lại nhằm mục đích không cho Hạnh thoát ra ngoài...

- bác làm gì vậy, sao bác lại khóa cửa?

- làm gì thì đợi một lát nữa rồi em sẽ biết...

Cái giọng nói của lão ta sặc mùi sở khanh, Hạnh lúc đấy mới giật mình nghĩ đến trường hợp xấu có thể xảy ra với mình....

Cô cố gắng thoát ra ngoài những cánh cửa đã khóa, lão ta nắm lấy tay Hạnh rồi đẩy Hạnh ngã xuống dưới nệm...

- ngoan ngoãn làm cho anh sướng, anh sướng anh sẽ cho tiền. Hôm nay chạy được mấy cuốc xe ôm bây giờ trong túi cũng có mấy trăm, cởi quần áo ra đi, anh sẽ giúp cưng lên đỉnh...

Hạnh sợ hãi run rẩy nép mình vào góc tường, cố gắng cầu xin lão ta...

- Bác ơi cháu xin bác, xin bác đừng làm như thế....

- Mau cởi quần áo ra đi, đừng có để cho tao phải nói nhiều...

Mặt lão ta lúc này đỏ rực, vừa nhìn qua là đã thấy được sự dâm dục trên cái khuôn mặt khốn kiếp ấy của lão..

Hạnh càng cố gắng tránh né thì lão ra càng đến gần cùng cái nụ cười đểu cáng ghê tởm kia...

- nào. Mau lại đây anh thương, lại đây anh sẽ cho cưng sướng điên người....

- mau cút ra, đừng có động vào tôi. Tôi đang có thai đấy....

Mặc dù Hạnh nói như thế nhưng lão không hề có chút phản ứng nào, lão ta lao về phía Hạnh rồi dùng hai tay xé mạnh áo của Hạnh ra...

- có thai hay không Tao không quan trọng. Quan trọng là ngày hôm nay mày tự sa vào phòng của tao. Mày ngu thì mày chết....

Chiếc áo bị xé bỏ, cái áo lót của Hạnh cũng biến mất chỉ sau vài phát dựt. Dưới ánh sáng mờ mờ hắt qua ô cửa sổ bám đầy bụi bẩn, bộ ngực tròn xoe của Hạnh hiện ra trước mắt lão....

Lúc ấy Hạnh đang có bầu nên ngực cũng căng tròn đều đặn hơn, lão ta nhìn vào bộ ngực của Hạnh mà nước dãi chảy xuống, lão ta lao vào hôn ngấu nghiến, Hạnh vùng vẫy, cố gắng thoát ra thì lão ta trừng mắt nhìn Hạnh rồi gằn giọng...

- Mày có muốn phản kháng không, có muốn tao đấm mấy phát vào bụng mày cho cả ngày và con mày đều đi gặp Diêm Vương không...

- Tôi xin ông, xin Ông hãy tha cho mẹ con tôi....

- tha cho mày, tha cho mày thì ai phục vụ con chim đã cương cứng của tao đây. Mày có biết đi chơi gái bên ngoài hết bao nhiêu tiền không? Có biết tao đã phải nhịn bao nhiêu lâu rồi không?

Hạnh còn chưa kịp nói thêm câu nào thì miệng đã bị cái mồm tởm lợm của lão Ta dính chặt lấy, càng cố gắng vùng vẫy thì càng bị lão ta giữ chặt....

Dãy dụa mãi cuối cùng Hạnh cũng có thể thoát ra được, nhưng chỉ vừa bỏ ra tới cửa còn chưa kịp mở cửa thì đã bị lão ta lôi lại...

Lúc này khuôn mặt của lão ta trở nên vô cùng đáng sợ, trên tay lão ta còn cầm một con dao nhọn hoắt...

- mày muốn thoát đúng không? Vậy tao sẽ cho mẹ con mày thoát xuống địa ngục...

Mặt Hạnh trở nên trắng bệch, cơ thể lạnh toát cứng đờ....

- Bây giờ mày có hai sự lựa chọn. Một là nằm xuống đây để cho tao thỏa mãn, còn không thì chính mày và con mày sẽ phải chết ngay tại nơi này....

Hạnh nghe lão ta nói như thế thậm chí còn không dám phản ứng, lão ta biết là Hạnh sợ và cũng biết là cơ hội đã tới nên đã ném luôn con dao ra phía cửa sổ, lại một lần nữa cầm tay Hạnh đẩy cô ngã xuống dưới đệm....

- trong căn phòng này của tao không những có nhiều dao mà còn có cả súng cả búa. Làm tao tức giận thì đừng có hỏi tại sao cả mày và con này đều không bao giờ nhìn thấy ánh nắng mặt trời.....

Hạnh quỳ xuống chắp tay lạy ông ta cố gắng cầu xin.

- Tôi xin ông, xin ông hãy tha cho mẹ con tôi, ông đừng có làm hại con tôi.

Lão ta ngồi xuống chỗ Hạnh, đặt cái bàn tay ghê tởm của lão lên trên khuôn mặt Hạnh rồi xoa má cô

- Anh chỉ làm em sướng thôi chứ con em anh không có hại....

gã ta lại đẩy Hạnh xuống dưới giường rồi dở trò đồi bại, quần của Hạnh chỉ sau vài phút cũng đã không còn ở trên cơ thể cô nữa, biết là lúc ấy dù có cố gắng đến mấy cũng không thể nào thoát khỏi, Hạnh sợ nếu Hạnh làm lão ta điên lên thì con Hạnh sẽ bị giết chết....

Hai tay nắm chặt lấy tấm ga giường, mắt nhắm nghiền lại, cuộc đời cô chưa bao giờ có một ngày yên bình, cuộc đời cô chỉ toàn nước mắt tủi nhục và uất hận....

Nếu như thời khắc ấy trong bụng của cô không có một sinh linh bé nhỏ, nếu thời khắc ấy cô không sợ con mình có chuyện gì đó không may xảy ra thì chắc chắn cô đã sống chết với lão ta rồi.... Nhưng Hạnh lại không thể, cô chấp nhận để cơ thể mình bị bẩn, bị ô nhục để đổi lấy an toàn cho đứa con còn chưa chào đời....

Lão ta thấy Hạnh không phản ứng nữa thì rất thỏa mãn, lập tức cởi quần cởi áo, cởi hết quần áo xong lão ra Quát.

- mở mắt ra, mau mở mắt ra cho tao...

Hạnh không mở mắt ra thì bị lão ta lấy tay bóp cổ.

- con khốn này, mau mở mắt ra để nhìn, mày nhắm mắt như thế thì còn gì là kích thích nữa....

Hạnh bắt buộc phải mở mắt ra, thứ mà Hạnh nhìn thấy là một thứ gớm guốc đầy lông lá, đen xì xấu xí và kinh tởm....

Lão ta lấy tay cầm lấy thứ bẩn thỉu đó, đi dần về phía Hạnh...

- Mau liếm nó đi, làm cho tao sướng đi. Mày mà không nghe lời tao thì mày đừng có trách.....

Hạnh không muốn, thực sự không thể nào làm được...

Lão ta lại một lần nữa lấy tay bóp cổ Hạnh, sau đấy cho cái thứ kinh tởm kia vào trong miệng của Hạnh...

- hôn nó đi, ha....ha....a.......

Lão ta rên lên như một con chó già, Hạnh muốn ói ra hết nhưng không được, đầu Hạnh đã bị hai tay của lão ta giữ chặt...

- tiếp tục đi, tiếp tục làm cho tao sướng đi nếu như mày muốn mày và con mày còn sống..

Cứ hành hạ Hạnh như thế cho đến khi nào cảm thấy thỏa mãn, cho đến khi nào cảm thấy mỏi chân thì lão đẩy Hạnh ngã xuống dưới đệm....

- bây giờ thì đến lượt anh làm cho em sướng....

Lão ta lấy dây trói chặt hai tay hai chân Hạnh lại, sợ rằng Hạnh sẽ làm gì đó khiến cho lão ta tụt hứng...

- Đã lâu lắm rồi anh không được động vào cơ thể ngon cơm như thế này, nhìn thấy em là con chim không thể nào xuống được, em cứ yên tâm đi, anh nhất định sẽ làm cho em nhớ anh cả đời.

Lão ta lấy tay kéo mạnh hai chân Hạnh ra, sau đó cho thứ bẩn thỉu gớm guốc kia vào bên trong cơ thể Hạnh....

Cảm giác đau đớn ngay lập tức chuyển lên trên não, Hạnh lúc ấy chỉ muốn ngay lập tức chết đi vì cảm thấy quá nhục nhã... Cuộc đời của cô không nghĩ có một ngày lại bị người ta cưỡng hiếp, trong khi cơ thể cô còn đang mang thai nữa....

Lão ta sau khi cho thứ đó vào trong cơ thể của Hạnh được rồi thì rú lên sung sướng...

- đúng là không có gì sướng hơn được chơi gái còn non....

Lão ta cứ thế ra vào trong cơ thể Hạnh một cách thô bạo, Hạnh không thể nào chịu được nữa mà ngất lịm đi, cũng không biết trong khoảng thời gian ấy lão ta đã làm những gì, khi Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang nằm ở giữa một bãi đất hoang, xung quanh là công trình đang làm Dang Dở....

Cơ thể Hạnh đau đớn, không thể đứng dậy mà bước đi được. Nhất là ở giữa hai chân dường như tê liệt không còn cảm giác, Hạnh khóc không được, đau khổ tới tột cùng....

Đặt tay nhẹ lên vùng bụng mới nhú lên một chút, lúc này thì Hạnh mới có thể òa khóc thành tiếng....

- con của mẹ, con có làm sao không? Ở đây là đâu Mẹ cũng không biết, mẹ biết phải đi tới đâu mới có chỗ cho hai mẹ con mình ẩn náu bây giờ....

Hạnh ngửa mặt lên trời gào lên trong đau đớn, trong uất ức.

- Ông trời ơi, tại sao ông tạo ra con trên đời này, tại sao ông lại khiến cho cuộc đời của con trở nên bi thảm tới mức như thế này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.