Mẹ, Cha Tìm Tới Cửa Rồi!

Chương 75: Chương 75




Ngày hôm sau, mạng internet lại một lần nữa bạo loạn, những lời mà hôm qua Đồng Nhan cố ý nói quả nhiên ngay lập tức xuất hiện.

Sự kiện này lại tạo ra một đợt sóng dữ dội, mặc dù ngày hôm qua Đồng Nhan dùng kế vô tình mà cố ý nói những lời đó nhưng bây giờ ngồi trước màn hình máy tính nhìn những tin tức kia, cô liền cảm thấy nhức đầu.

Sao lại có nhiều chuyện như vậy chứ?

Mùng ba tết cô thực sự không muốn ở trong nhà nữa, lập tức gọi Lưu Thuần ra ngoài đi dạo phố, để con trai cùng chồng ở nhà.

“Trời ơi, Lưu Thuần cậu đừng làm bộ dáng mất hồn như vậy nữa được không?”

Đây là lễ mừng năm mới sao?

Vốn dĩ gọi Lưu Thuần ra là muốn nói những chuyện vui trong năm mới, ai biết, Lưu Thuần còn phờ phạc rã rượi hơn cô!

Điều này càng làm cho cô thêm buồn bực.

Lưu Thuần nhếch miệng cười cười, giọng nói không có gì là vui lắm: “Mình vẫn tốt, chỉ là do năm mới ở nhà ngủ quá nhiều, cậu cũng biết mình càng có nhiều thời gian rảnh càng không có tinh thần, không có việc gì lớn.”

Đồng Nhan vừa nghe cũng không nghĩ nhiều: “Cậu có biết người chị kia của mình đã xảy ra không?”

Lưu Thuần vừa nghe liền cười: “Làm sao có thể, phong thái của con gái nhà họ Đồng trên mạng chính là một tin tức động trời, làm sao mình lại không biết chứ, muốn không biết cũng khó!”

Đồng Nhan cười: “Đúng vậy, thật sự không biết Đồng Chân nghĩ thế nào lại cố ý nói rằng mình và Tiếu Thâm cố ý hãm hại cô ta, thật là buồn cười!”

Lưu Thuần cũng cười gật đầu, lấy lại tinh thần: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, đây là do cô ta gánh lấy, nói đúng hơn là do cô ta làm nhiều việc trái lương tâm nên bây giờ mới rước họa vào thân!”

Đồng Nhan gật đầu đồng ý.

Khi về nhà, thấy một chiếc xe màu trắng đậu trước cửa chung cư nhìn rất quen, cũng không để ý nhiều.

“Đồng Nhan!” Trong xe truyền tới giọng của Đồng Chân.

Đồng Nhan quay đầu nhìn, nhíu mày: “Sao cô lại tới đây?”

Trên mặt Đồng Chân không có biểu cảm gì, đeo một cặp mắt kính to, đôi môi vốn dĩ khêu gợi bây giờ trắng bệch, nhìn khuôn mặt cô ta bây giờ cũng biết cô ta đang tức giận!

Đồng Nhan cảm giác mình lương thiện, tâm tình cô ta không tốt cũng không sao, ai gặp loại chuyện như vậy tâm tình cũng sẽ không tốt.

“Muốn tìm tôi sao?” Đồng Nhan biết rõ còn hỏi.

Đôi mắt lạnh lùng phía sau đôi mắt kính của Đồng Chân liếc qua, lạnh lùng băng giá nhìn chằm chằm Đồng Nhan.

Mặc dù cách đôi mắt kính nhìn không rõ nhưng Đồng Nhan vẫn bị sự lạnh lẽo đó áp đảo.

“Lên xe đi!” Giọng nói lạnh lùng không có một chút tình cảm nào.

Đồng Nhan hơi do dự, cười từ chối: “Không, đến giờ ăn cơm rồi, tôi phải về nấu cơm, chị chắc cũng chưa ăn, hay là đến nhà tôi ăn cơm đi?” Bây giờ Đồng Chân quá đáng sợ, Đồng Nhan nhìn đã cảm thấy dựng hết tóc hơn nữa Đồng Chân vừa mới trải qua chuyện như vậy, làm sao biết trong lòng cô ta có tính toán gì hay không?

Người phụ nữ này trước kia nhìn thấy cô không thấy vừa mắt, bây giờ lại lạnh lùng nói với cô “lên xe đi, tôi đưa cô về nhà!”

Điều này không phải quá kinh dị sao?

Đồng Chân nhìn khuôn mặt đầy cảnh giác của Đồng Nhan, nở nụ cười châm chọc, đôi môi lạnh lùng khẽ nhếch: “Đồng Nhan, cô đang sợ cái gì? Không phải cô luôn to gan lớn mật sao? Ngay cả sáu năm trước bị đuổi ra khỏi nhà đến bây giờ đã sớm lên kế hoạch! Cô đã sớm theo dõi Tiếu Thâm, biết nhà họ Tiếu sẽ không nhận cô cho nên mới lén lút sinh một đứa con trước rồi mới quay về, mưu kế của cô thật lợi hại!”

Đồng Nhan càng nghe càng cảm thấy Đồng Chân bị đả kích quá lớn, sơ ý một chút liền không thể khống chế được biểu cảm trên mặt, giọng nói hơi châm chọc: “Đồng Chân, cô thấy mình ngu chưa, biết cô bị đả kích lớn nhưng cũng không đồng nghĩa với việc tôi phải chịu đựng việc cô gây sự với tôi!”

Cảm xúc trên khuôn mặt không được khống chế liền như ngọn lửa lớn dần lên, Đồng Chân kiềm nén suốt ba ngày đã sớm không chịu được, không thể khống chế được nữa liền xuống xe muốn đánh người.

Bản lĩnh Đồng Nhan thế nào chứ, Đồng Chân thật sự chỉ là một cô tiểu thư không có chút sức lực nào, sao có thể so với người vẫn luôn luyện tập võ chứ.

Lúc Đồng Chân đưa tay lên, Đồng Nhan theo phản xạ bắt được tay cô ta, đang khống chế cánh tay không ngừng đập tới, trong quá trình đó Đồng Nhan cảm thấy trước mắt có gì đó chợt lóe, đại não nháy mắt tái nhợt.

Không được!

Bị phóng viên chụp được rồi!

Bây giờ bị chụp được hình ảnh cô đánh Đồng Chân, sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn, nói không chừng Đồng Chân có thể dựa vào một cái tát này mà có thể thoát khỏi khó khăn, đem hình ảnh khiêu dâm đổi thành lòng thương hại của công chúng, mà điều kiện tiên quyết là cô em gái hung ác hứng chịu cơn thịnh nộ của công chúng.

Trong nháy mắt trong đầu Đồng Nhan liền phân tích tin tức một cách rõ ràng, kết quả cuối cùng chỉ có một cái tát này tuyệt đối không thể đánh.

Cô dùng mánh khóe, bàn tay vẫn giơ lên giữa không trung.

“Chát!” Đồng Nhan thuận thế nghiêng đầu sang một bên, phối hợp diễn xuất không chê vào đâu được.

Tóc mái bởi vì Đồng Nhan dùng sức quay đầu mà bị hất tung lên, Đồng Nhan kinh ngạc, chậm rãi đưa tay ra che nửa khuôn mặt vừa mới bị Đồng Chân tát, mắt mở thật to, bộ dáng không ngờ nhìn Đồng Chân.

Đồng Chân cũng không ngờ, vừa rồi rõ ràng Đồng Nhan muốn đánh cô ta, sao đột nhiên cô ta lại cảm thấy bàn tay mình bị cô lôi tới đánh vào mặt cô?

“Tách tách!” Cách đó không xa, mấy tên phóng viên đuổi theo Đồng Chân điên cuồng chụp, bộ dáng hai người bây giờ là Đồng Chân cố ý đánh Đồng Nhan, mặc dù nhìn bộ dáng Đồng Nhan cũng muốn đánh trả nhưng quá trình đó không quan trọng mà quan trọng là Đồng Nhan là vợ Tiếu Thâm bị đánh một bạt tai!

“Cô làm gì vậy!” Ngay vào lúc này đột nhiên giọng nói của Tiếu Thâm vang lên

Tiếu Thâm vừa mới nhận được điện thoại của nhân viên phòng bảo vệ, nói Đồng Nhan bị một phụ nữ chặn lại ở trước cửa chung cư, nhìn dáng dấp người phụ nữ kia rất hung dữ không dễ chọc, hắn vừa nghĩ liền biết người phụ nữ đó chính là Đồng Chân.

Kết quả vừa mới đi ra liền thấy Đồng Chân tát Đồng Nhan, lập tức nổi giận.

Bước lên phía trước ôm Đồng Nhan còn đang thẫn thờ, một tay nắm bàn tay mảnh khảnh của Đồng Chân hất về phía sau, Đồng Chân không đề phòng người đàn ông này sẽ đột nhiên xuất hiệnnên không đứng vững, cộng thêm mấy ngày nay cơ thể không khỏ lập tức bị Tiếu Thâm hất ngã trên mặt đất, trên mặt đất có không ít đá khiến bàn tay trắng bõn cô ta bị thương.

Đồng Chân đau đến nỗi hít một ngụm khí lạnh.

Đầu tiên Tiếu Thâm quét đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía phóng viên, vốn dĩ một nhóm người đang không sợ trời không sợ đất đột nhiên nhìn thấy ánh mắt Tiếu Thâm liền bị dọa sợ chạy hết không còn một ai.

Tiếu Thâm xác định xung quanh không có ai nữa lúc này mới cảnh cáo: “Đồng Chân, nếu như cô tiếp tục muốn đăng tin quảng cáo trên thành phố A, tôi tin tưởng Phí Gia Nam sẽ lần nữa ban thưởng cho cô, đừng cho rằng mấy ngày nay tôi không nói gì thì dễ bắt nạt, còn nữa, tôi vẫn còn lưu giữ chuyện tốt mà cô đã làm, đừng cho rằng tôi không biết thuốc kích dục kia là cô đưa cho Tiếu Tiếu, đừng tưởng rằng tôi không biết tấm hình chụp trong hôn lễ của tôi chính là do cô tiết lộ ra ngoài, Đồng Chân ơi là Đồng Chân, lúc trướckhông phải Đồng Thiên Bác đã từng cảnh cáo cô, sau này khi ra khỏi cửa thì phải cẩn thận với Tiếu Thâm tôi! Đúng không?”

Đồng Nhan đứng sau Tiếu Thâm, mặc dù lúc này không nhìn rõ vẻ mặt của Tiếu Thâm nhưng nghe giọng nói của hắn cũng cảm thấy dọa người chứ đừng nói là trước mắt còn có bộ mặt Đồng Chân đang lộ ra sự hoảng sợ.

Đồng Chân cũng cực kỳ hoảng sợ, trước kia Đồng Thiên Bác đã từng nói qua, không thể tùy ý chọc Tiếu Thâm, người đàn ông này rốt cuộc có thế lực như thế nào Đồng Thiên Bác vẫn chưa thể điều tra ra, chỉ biết hai tập đoàn lớn của nhà họ Tiếu đều do hắn nắm giữ, chỉ có điểm này thôi cũng không thể đắc tội với hắn rồi.

Đồng Chân thật sự rất hận, tại sao Đồng Nhan có thể tìm thấy một người chồng tốt như vậy mà cô ta chỉ là một người bị Tiếu Thâm hạ thấp danh dự, sao lại gặp phải tên Phí Gia Nam hung ác chứ?

Tiếu Thâm nói xong liền ôm Đồng Nhan đi, Đồng Chân ngơ ngác nhìn bóng dáng hai người ôm chặt nhaym đột nhiên cười khúc khíc.

Cuộc sống này quá buồn cười!

Sau khi về nhà Đồng Nhan có rất nhiều điều muốn hỏi: “Tiếu Thâm, anh vừa mới nói.......”

“Bây giờ đừng nói gì!” Giọng nói âm trầm của Tiếu Thâm cắt ngang lời cô nói, bộ mặt giận giữ nhìn rất đáng sợ khiến Đồng Nhan hoảng sợ không dám nói gì nữa, lúc Tiếu Thâm tức giận thì rất đáng sợ.

Nhẹ nhàng vén mái tóc dài của Đồng Nhan ra sau, cẩn thận xem xét khuôn mặt cô, mặc dù không hiện rõ lắm nhưng vẫn có thể nhìn rõ ràng dấu bàn tay, Tiếu Thâm tối sầm mặt.

Đồng Nhan cảm thấy sợ, Tiếu Thâm như vậy khiến cô luôn có cảm giác nguy hiểm.

Đôi mắt dời khỏi khuôn mặt Tiếu Thâm, dù vẫn còn hoảng sợ nhưng giả bộ như không có chuyện gì nói: “Em không sao, cũng không đau lắm.”

Tiếu Thâm không đồng ý: “Sau này dù gặp chuyện gì cũng không nên tự đánh mình, không nên dùng loại phương pháp tự làm tổn thương này để đối phó với kẻ địch, chỉ có em ngốc mới nghĩ ra cách này, anh còn lạ gì em nữa!”

Đồng Nhan lúng túng, đối mặt với Tiếu Thâm tràn đầy tự tin cùng khí phách cô đều không biết nói gì.

“Tiếu Thâm? Anh mới nói, sự kiện lần đó là do Đồng Chân làm sao?” Làm sao có thể, không phải là Giang Thành sao?

Tiếu Thâm liếc mắt liền biết vấn đề mà cô quan tâm nhất, càng thêm mất hứng liếc cô: “Không sai, đây chính là do Đồng Chân giở trò, chính xác mà nói, Đồng Chân mặc dù ngu ngốc nhưng cũng có lúc rất thông mình, đó là do có Đồng Thiên Bác chống lưng cho cô ta!”

Đồng Nhan sững sờ, Đồng Thiên Bác?

Sao lại như thế!

Tiếu Thâm cũng cười đầy giễu cợt: “Thật không nghĩ tới, ba em thật không biết xấu hổ, là người đàn ông bán con gái nổi tiếng nhất ở thành phố A! Thậm chí ngay cả đứa con gái mà ông ta thương yêu nhất là Đồng Chân cũng có thể đưa ra dùng, thật là vì mục đích của mình mà ông ta có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào!”

Đồng Nhan đột nhiên cảm thấy mất mác: “Anh nói là Đồng Thiên Bác lợi dụng Đồng Chân để đối phó với anh?”

Như vậy thì rốt cuộc Đồng Thiên Bác là hạng người như thế nào, trước kia còn tưởng rằng Đồng Thiên Bác cưng chiều Đồng Chân nên không thích cô, nguyên nhân bởi vì cô không giống Đồng Chân làm cho ông vui lòng cho nên ông mới cưng chiều Đồng Chân hơn.

Cô từng rất hâm mộ, cũng từng rất ghen tỵ, nên lúc ở nhà họ Đồng luôn tìm cách biểu hiện khéo léo một chút, Đồng Thiên Bác nhất định sẽ cưng chiều cô giống như cưng chiều Đồng Chân.

Nhưng sau đó lại phát hiện ra rằng ông thật sự không thích cô, bởi vì cô là con gái do ngoại tình mà có, bây giờ người tình đó của ông còn đưa cô đến nhà họ Đồng một mình thì tự do tự tại.

Vì vậy tất cả những bất mãn đối với người phụ nữ đều trút hết lên người con gá bà ta là cô.

Khi đó Đồng Nhan bắt đầu nghiêm túc học tập, nếu không thể có được sự ấm áp vậy thì rời đi, mà Đồng Nhan còn nhỏ tuổi nên biện pháp duy nhất chính là học đại học, cho nên cô dùng thời gian ngắn nhất thi đại học, thành công rời khỏi nhà đến trường ở, không bao giờ nghĩ sẽ quay về.

“Nhan Nhan, chúng ta sẽ không bao giờ quay về nữa, đừng đau lòng!”

Tiếu Thâm ngồi bên cạnh đột nhiên dụ dỗ cô giống như dỗ một đứa trẻ, cô phục hồi tinh thần nhìn anh liền dở khóc dở cười, người đàn ông này mặt buồn bã nhìn cô giống như cô đang cảm thấy bi thương khi nghĩ về chuyện cũ.

Đồng Nhan khẽ cười, cười đến nỗi khóe mắt có vài giọt nước mắt.

“Đừng làm loạn, nói việc chính, anh nói thuốc mà ngày đó anh uống giống với loại thuốc sáu năm trước anh đã uống, vậy chẳng lẽ nói sáu năm trước người bỏ thuốc cũng chính là người họ Đồng sao?” Đồng Nhan đột nhiên nghĩ tới vấn đề này, khẽ rùng mình. Không thể nào, người nhà họ Đồng sao? Sáu năm trước liền muốn lên kế hoạch hãm hại Tiếu Thâm rồi sao? Khi đó không phải Tiếu Thâm vẫn còn là bộ đội đặc chủng sao?

Đồng Nhan bối rối!

Tiếu Thâm lại cho cô một cái nhìn đầy xem thường: “Ai nói với em, người nào bỏ thuốc người đó chình là người lên kế hoạch hãm hại anh? Lần này người bỏ thuốc là Tiếu Tiếu nhưng người tiết tộ tin tức lại là Đồng Chân, mà Đồng Thiên Bác sao lại biết loại thuốc này, em nói xem loại chuyện như vậy cao thủ sẽ tự mình ra tay sao?”

Đồng Nhan hiểu có người núp trong bóng tối điều khiển, khoan đã.......!

“Anh nói, Đồng Chân biết chính xác anh là người sẽ bị bỏ thuốc?” Vậy tình huống ngày đó.......

Tiếu Thâm làm bộ mặt “em nói xem”!

Thì ra ngày hôm đó Đồng Chân đã sớm biết Tiếu Thâm bị bỏ thuốc cho nên mới đi tới quyến rũ Tiếu Thâm!

Đồng Nhan cong miệng” “Thật đúng là quá dễ dàng bị quyến rũ!”

Tiếu Thâm cảm thấy tôn nghiêm của mình bị Đồng Nhan xem thường: “Haiz, đừng xem thường loại thuốc kia, thật ra thù cũng có một phần là đang cố ý.”

“Thế nào, chính anh chủ động còn nói khí thế như vậy, làm việc sai còn không biết hối cải!”

Tiếu Thâm kinh ngạc, vợ hắn vừa rồi còn có bộ dáng chua chát vì sao lập tức lại thay đổi thành một người hung dữ như vậy!

“Vậy........cuối cùng không phải là anh không có sao!” Tiếu Thâm cảm thấy uất ức, vì sao lại trách hắn, có thể đừng nói chuyện cũ được hay không!

Ngược lại Đồng Nhan đang tức giận ngay lập tức cười, bên ngoài thì cười nhưng trong lòng lại không cười: “Đúng vậy, cuối cùng anh không có, nguyên nhân không phải bởi vì em đột nhiên xuất hiện sao, hôm nay đoạn video này được tung lên mạng chỉ sợ cũng không phải chỉ là do Đồng Chân, anh Tiếu, đến lúc đó liền thay đổi thành anh khiến cả nước đều biết!”

Mùng năm tết, sau khi Đồng Nhan thức dậy thì tin tức ngày hôm trước đã không còn nữa, toàn bộ tin tức cùng những lời bình luận cho đến các trang blog đều đã bị xóa bỏ, nếu như gõ một cụm từ tìm kiếm thì trên mạng sẽ thông báo rằng không có tin tức nào liên quan!

Ngày hôm nay Tiếu Thâm bắt đầu đi làm trở lại, Đồng Nhan vẫn còn mấy ngày nghỉ, bây giờ ở nhà rất nhàm chán, lên mạng xem tin tức liền lập tức kinh ngạc, vội vàng gọi điện thoại cho Tiếu Thâm.

Tiếu Thâm đang bận họp nên không nghe máy.

Đồng Nhan ngơ ngác nắm điện thoại trong tay suy nghĩ , càng nghĩ càng hoảng sợ, trong một đêm có thể xóa bỏ toàn bộ tin tức trên mạng, vậy thì người đó có thế lực như thế nào mới có thể làm được điều này?

Cô đoán rằng Tiếu Thâm không có khả năng làm việc này!

Vậy người đó là ai?

Đồng Thiên Bác càng không thể, Tiếu Thâm còn không làm được thì làm sao ông ta có thể làm?

Không biết tại sao, Đồng Nhan cảm thấy rùng mình, cảm giác hình như chuyện này có người đứng sau lưng chỉ đạo, giống như người đó xem thường tính mạng con người, núp trong bóng tối xem bọn họ như một con rối mà điều khiển.

Chẳng lẽ nguy hiểm vẫn còn ở phía sau sao?

Mùng bảy tết, mọi người bắt đầu đi làm bình thường, Đồng Đồng bị Đồng Nhan đưa đến nhà họ Tiếu ở mấy ngày, dù sao từ hôm tết đến giờ thằng bé vẫn ở cùng cô, đoán chừng ông Tiếu rất không vui rồi.

Vừa vào đến tòa soạn đã ngửi thấy mùi vị đã lâu chưa thấy, Đồng Nhan say mê nhắm mắt cảm thụ, chợt la to một tiếng: “Rốt cuộc chị đây cũng đã trở lại!”

Lưu Thuần nhìn sang: “Cậu còn biết trở lại sao, bọn mình còn tưởng rằng sau khi kết hôn cậu sẽ ở nhà làm một quý bà chứ!”

Đồng Nhan khẽ cười: “Sao có thể chứ, ở nhà rất buồn, không thoải mái như ở tòa soạn, chúng ta có thể tâm sự còn có thể ra ngoài làm nhiệm vụ, một ngày trôi qua đầy thú vị, so với ở nhà thì thoải mái hơn nhiều.”

Đây là lời nói thật của cô, mấy ngày nghỉ lễ Đồng Nhan đã cảm thấy sắp buồn chết, ngày qua ngày tìm mọi người cùng cô ra ngoài đi dạo, cô là một người năng động, nếu để cho cô ở nhà làm một quý bà, mỗi ngày đều tiêu tiên một cách hoang phí thì cô sẽ phát điên!

Lưu Thuần xem thường: “Bớt khoe khoang đi, đưa bánh kẹo cưới đây còn có vừa mới hết năm, tòa soạn rất bận, cậu đến vừa đúng lúc, có nhiệm vụ mau tới giúp một tay.”

Đồng Nhan móc từ trong túi ra một đống lớn bánh kẹo cưới, vừa nghe thấy Lưu Thuần nói liền đau khổ: “Không phải chứ, mình vừa mới quay lại đã làm nhiệm vụ sao? Mọi người đối với mình cũng quá tàn nhẫn!”

Lưu Thuần xem thường: “Trước kia không phải cậu thích nhất loại chuyện này sao bớt nói nhảm đi, chừa chút đường cho mình nữa, Đồng Nhan cậu đi theo mình!” Sau khi phân phó công việc, Lưu Thuần liền lôi kéo Đồng Nhan đi ra.

Tiếu Thâm vừa mới đổi cho Đồng Nhan một chiếc xe chạy chậm, tính năng không tệ, dọc đường đi Lưu Thuần nơi này nhìn một chút chỗ kia sờ một tí, chậc chậc lên tiếng: “Được đấy Đồng Nhan, bây giờ giá trị con người cậu đã khác trước rồi, ngay cả xe cũng hơn hẳn chiếc xe rách nát lúc trước, lúc trước mình thấy cậu lái chiếc xe khác mà, năm mới Tiếu Thâm đã giúp cậu đổi xe rồi, cho dù nhà cậu có tiền cũng không nên tiêu xài như thế này, một năm một chiếc xe là được rồi!”

Đồng Nhan lắc đầu: “Mình không biết, hôm nay Tiếu Thâm nói đây là quà tặng mừng năm mới cho mình, sau này đoán chừng sẽ không có, vừa đúng lúc mình muốn đổi xe, thật là sung sướng!”

Lưu Thuần thở dài: “Mình nói cậu........cậu biết chiếc xe này hiệu gì không? Chồng cậu mua xe cho cậu chính là lãng phí!”

Biệu cảm trên mặt Đồng Nhan vẫn không có gì thay đổi: “Đây là xe gì?”

“Rambo kiểu mới nhất, cả thế giới chỉ có mấy chiếc, cho dù là có tiền cũng chưa chắc đã mua được! Chồng cậu thật sự rất lợi hại.”

Đồng Nhan vừa nghe liền cảm thấy áp lực trong lòng: “Vậy không phải rất quý sao?”

Lúc trước cô nghĩ Tiếu Thâm sẽ đưa cho mình một chiếc xe không sang trọng lắm nhưng cô biết loại xe Rambo này, Lưu Thuần cũng vừa nói số lượng có hạn, cả thế giới không có mấy chiếc, có tiền cũng không thể mua được, chỉ cần nghĩ như vậy cô liền cảm thấy bản thân mình đang ngồi trên một đống tiền chất cao như núi.

Khẽ thoáng rung động trong lòng, bàn tay cũng không nghe theo sự sai khiến của cô, nhìn những bóng đèn ven đường, chân không biết sao lại đạp thắng xe.

Cả xe xiêu vẹo trên đường lớn, Lưu Thuần bị dọa sợ: “Cậu làm gì vậy, nhìn cậu kìa, không có tiền đồ.......cậu nhanh dừng xe ven đường!”

Theo tiếng thét chói tai của thắng xe vang lên, Đồng Nhan cùng Lưu Thuần thở mạnh.

Lưu Thuần phục hồi tinh thần: “Về sau cậu đừng đưa mình đi cùng, cái mạng nhỏ của mình không thể so với chiếc xe này, dọa chết mình, tránh ra, mình lái xe!”

Đồng Nhan ngoan ngoãn gật đầu, cô cũng bị dọa sợ, không ngừng tự mắng mình, lập tức cảm thấy ảo não trong lòng, không phải chỉ là một chút tiền thôi sao!

Cuối cùng Lưu Thuần hưng phấn lái xe chạy thẳng tới mục đích, Lưu Thuần cùng Đồng Nhan từng hợp tác nhiều lần, lần này cũng phối hợp rất thuận lợi, hai người đứng trước mục đích đã định trước điên cuồng chụp hình.

Sau khi chụp được những tấm hình mong muốn hai người liền đi ra hít thở không khí trong lành, vừa rồi ở trong kia một đám người chen chúc cảm giác rất ngộp thở, bọn họ kiềm nén đến khó chịu, Đồng Nhan nghiêng đầu nhìn Lưu Thuần vốn dĩ trang điểm tinh xảo bị chen lấn đến nỗi xốc xếch, không nhịn được cười ha ha: “Cấp trên à, bây giờ thì cậu đã biết làm nhiệm vụ không dễ gì, xem cậu sau này còn dám ở trong phòng nói chuyện không biết suy nghĩ mà tức giận vì không lấy được tin tức mà cậu muốn hay không.”

Lưu Thuần bị Đồng Nhan chọc tức không chịu được: “Cậu có thể đi được mình còn không biết bản lĩnh của cậu sao, lúc nào tận tâm lúc nào lười biếng mình còn không biết sao, mình cũng đi lên từ vị trí giống như cậu, đừng quên lúc trước chúng ta là hai người hợp tác ăn ý lợi hại nhất tòa soạn, nếu như không phải cậu luôn khiến tổng biên nhức đầu thì bây giờ cậu đã là cấp trên của mình!”

Đồng Nhan khẽ phất tay: “Haiz, những thứ kia có gì tốt, mình cảm thấy ra ngoài đi khắp nơi phỏng vấn còn thú vị hơn nhiều, nếu không cậu nhìn xem cậu cả ngày ngồi trong phòng làm việc, tầng trên tầng dưới chỉ cách nhau hai bước, cậu xem mông cậu sắp bị chai hết rồi, nhìn vóc dáng mình đây này, vẫn tốt hơn!” Nói xong còn tạo dáng, Lưu Thuần nhìn cảm hấy Đồng Nhan giống một con vịt mập đang khiêu vũ liền cười ha ha.

“Hai người làm gì mà vui vậy!” Một giọng cười trầm thấp của đàn ông vang lên, Đồng Nhan sững sờ, quay đầu nhìn, tại sao lại là hắn ta?

Vội vàng đứng dậy ngay ngắn chào: “Anh Phí, đã lâu không gặp!”

Lúc Đồng Nhan nhìn thấy Phí Gia Nam rõ ràng hơi chấn động nhưng lại giả bộ như không có chuyện gì, khẽ mỉm cười, tùy ý khoát tay chào nhưng lại không thể lừa được đôi mắt tinh tường của Phí Gia Nam.

Khẽ nhếch miệng, híp mắt, bên trong chợt lóe sáng: “Đúng vậy, đã lâu không gặp, không biết lần trước có làm cô sợ hay không?” Giọng nói ôn hòa, cười híp mắt, không đáng sợ giống như lời đồn đại.

Nhưng chính lúc nói câu nói sau cùng kia, Đồng Nhan lập tức cứng người, hình như biểu hiện của cô rất rõ ràng, nên người đàn ông này mới trực tiếp hỏi như vậy?

“Không có, sao tôi có thể bị dọa sợ chứ, anh Phí cũng không phải là xã hội đen, cũng không phải là loại giết người không gớm tay, tại sao lại phải sợ chứ, đúng không?” Đồng Nhan tiếp tục đánh trống lảng.

Quả nhiên là bị giật mình?

Đôi mắt Phí Gia Nam chợt lóe sáng: “Vậy thì tốt, chỉ là con người tôi nếu ai đắc tội với tôi thì tôi sẽ không dễ dàng tha thứ, nếu như dễ dàng tha thứ cho những người đó, lần sau bọn họ sẽ càng tệ hơn, cô Đồng nói có đúng không?”

Đồng Nhan cảm giác mắt mình không chớp, cố gắng kiềm chế chỉ sợ chớp mắt một cái bản thân sẽ chạy mất, người đàn ông này quả nhiên rất kinh khủng, nói bóng gió rằng không thể đắc tội với hắn ta, Đồng Nhan âm thầm nghĩ cô gặp hắn ta tổng cộng ba lần, không biết có lần nào đắc tội với hắn ta hay không?

Chợt Phí Gia Nam khẽ cười, đưa tay khoác lên vai Đồng Nhan giống như rất thân: “Hôm nay cô Đồng có rảnh không? Có thể đi ăn cùng tôi một bữa được không?”

Đồng Nhan bị dọa sợ đến nỗi nhảy ra xa, ôm lấy Lưu Thuàn còn đang chìn trong sương mù: “Không được, tôi với đồng nghiệp còn có báo cáo phải làm, chúng tôi không thể ăn cơm chỉ có thể mua đồ ăn trên đường đi, để lần sau đi, nhất định tôi sẽ đi cùng anh, hì hì!”

Mặc dù nói láo nhưng không áy náy không thở gấp, cuối cùng còn cười hì hì!

Mặc dù Lưu Thuần không biết người đàn ông này là ai nhưng bây giờ cô cũng ít nhiều hiểu ý của Đồng Nhan, hơn nữa Đồng Nhan rất sợ người đàn ông này.

Phí Gia Nam khẽ mỉm cười, làm bộ dáng thương lượng, khẽ híp mắt: “Được rồi, vậy cô Đồng cho tôi số điện thoại đi, nếu tôi có thời gian sẽ gọi cô ra ngoài cùng đi ăn.”

Đồng Nhan liên tục chớp mắt, hít sâu nhiều lần mới có thể nói: “Hì hì, không cần, tôi có số điện thoại của anh Phí rồi, đợi hôm nào tôi rảnh nhất định sẽ gọi cho anh, đến lúc đó anh không được lấy lý do từ chối đâu đấy.”

“Nhưng tôi không có số điện thoại của cô Đồng, nếu như ngày nào đó công ty tôi cần tìm phóng viên phỏng vấn vậy làm sao có thể thông báo cho cô Đồng đầu tiên chứ?” Phí Gia Nam nhẹ nhàng đưa một miếng thịt béo bở làm mồi nhử Đồng Nhan.

Đồng Nhan mừng rỡ: “Anh có công ty sao? Không phải anh là.......” Lập tức không thể ý thức được lời nói, kịp thời dừng lại đổi lời: “Tôi không biết anh Phí có công ty, thật là một người đàn ông đa tài!”

Phí Gian Nam thản nhiên cười: “Không mở công ty vậy thì chúng tôi lấy gì ăn? Công ty tôi mới vừa chính thức tiến quân vào thành phố A, cần rất nhiều các phóng viên giúp chúng tôi tuyên truyền nhưng trùng hợp là tôi biết cô Đồng cho nên rất cần sự trợ giúp của cô.”

Đồng Nhan nở nụ cười: “Tôi còn tưởng là chuyện gì lớn, không sao, hôm nào có chuyện gì thì chúng tôi sẽ nhất định giúp anh tuyên truyền thật rầm rộ, đến lúc đó tòa soạn của chúng tôi còn có thể chụp hình anh Phí không?”

Phí Gia Nam nhìn đôi mắt sáng ngời của Đồng Nhan, đáy mắt khẽ cười, hắng giọng sảng khoái nói: “Đương nhiên không thành vấn đề.”

Đôi mắt Đồng Nhan bỗng rực sáng, giống như nhặt được một món tiền lớn: “Thật sao? Thật là tốt quá, số điện thoại của tôi là xxxxxxxxxx, nhớ chưa? Đúng rồi, anh Phí, anh có thể cho tôi danh thiếp của anh không? Tôi cần phải cầm về cho tổng biên của chúng tôi xem!”

Đồng Nhan nói liên hồi: “Anh cũng biết, tổng biên của chúng tôi rất coi trọng những khách hàng lớn, đương nhiên muốn có danh thiếp của anh, anh nói có đúng không?” Đồng Nhan nở nụ cười thành khẩn, trên thực tế là muốn lấy số điện thoại của người đàn ông này, lần trước hắn ta đưa danh thiếp cho cô nhưng cô đã ném vào thùng rác, sớm biết như thế này thì cô đã không vứt đi, thật hối hận!

Phí Gia Nam ôn hòa: “Đương nhiên không thành vấn đề.” Lập tức rút từ trong túi ra một tấm danh thiếp được thiết kế tuyệt đẹp, đưa cho Đồng Nhan, đôi mắt khẽ cười như một con hồ ly.

Trên đường quay về Lưu Thuần làm mặt khổ: “Mình đói sắp chết rồi!”

Đồng Nhan đau lòng vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy: “Ngoan, đợi lát nữa về nhà mình ăn!”

Lưu Thuần vừa nghe càng không vui: “Cậu ngu sao? Vừa mới có người mời cậu ăn bữa tiệc lớn cậu lại không cần, lại muốn dẫn mình về nhà ăn sao?”

Đồng Nhan liếc cô ấy: “Cậu tưởng rằng sẽ được ăn một bữa cơm ngon với người đàn ông kia sao? Nói cho cậu biết, sự kiện lần này của Đồng Chân đều do người đàn ông đó làm, tuyệt đối không nên chỉ nhìn thấy vẻ ngoài của anh ta như vậy mà tưởng là an toàn,sau này nếu thấy hắn ta thì nên trốn đi!”

Sự thật chứng minh, Đồng Nhan rất muốn trốn tránh người đàn ông kinh khủng này nhưng cô trốn tránh thế nào thì hắn ta cũng sẽ tìm thấy cô.

Ngày hôm đó Đồng Nhan ngoan ngoãn ở tòa soạn sửa sang lại bài phỏng vấn, kết quả nghe thấy tiếng líu ríu trong phòng làm việc giống như có một đàn chim bay vào.

Đồng Nhan bực bội quay đầu nhìn, một đám nhân viên nữ vốn dĩ trang điểm rất lộng lẫy đang cầm gương nhỏ điên cuồng trang điểm lại, còn có áo đồng phục vốn dĩ đang được mặc đàng hoàng liền bị cởi hai nút áo trước ngực, nhìn thấy đôi bồng đào đầy đặn, Đồng Nhan sững sờ, đây là bọn họ dùng đồng phục để hấp dẫn người khác sao?

Trước kia chưa từng phát hiện thì ra nhân viên nữ này cũng có bộ ngực đẫy đà như vậy.

Ngay cả Lưu Thuần đang trong phòng làm việc cũng vội vàng trang điểm lại rồi chạy ra, Đồng Nhan lập tức kéo lại: “Có chuyện gì vậy?”

Lưu Thuần gấp gáp, lười phải ứng phó với cô chỉ nói: “Có nhân vật lớn tới!” Nói xong cũng đi ra ngoài nghênh đón khách quý.

Đồng Nhan chỉ là một nhân viên nhỏ, tự nói không cần phải đi cùng Lưu Thuần và cấp trên xuống nghênh đón khách quý nhưng cô tò mò, ngứa ngáy trong lòng. Ai lại có thể khiến cho đám nhân viên kia hoa si đến như vậy?

Nhưng cô thề có nằm mơ cô cũng không ngờ người đi vào lại là ông chồng ác ma của cô cùng Phí Gia Nam!

Đồng Nhan sững sờ, tại sao hai người này lại xuất hiện cùng nhau?

Thế nào cũng cảm thấy rất kỳ quái.

Một đám nhân viên nữ bên cạnh cũng sắp chảy hết nước miếng, la to: “Quá đẹp trai.”

Đồng Nhan cảm thấy bực bội, sao không ai chú ý đến sự tồn tại của vợ Tiếu Thâm là cô chứ?

Dưới sự hướng dẫn của tổng biên Tiếu Thâm cùng Phí Gia Nam đi vào phòng dành cho khách quý, lúc đóng cửa tổng biên liền kêu: “Đồng nhan, vào đây một chút!”

Một đám nhân viên nữ mê trai đồng loạt dời ánh mắt về phía Đồng Nhan, ánh mắt kia như muốn lột da cô, Đồng Nhan không khỏi lo lắng, chẳng lẽ cô sắp trở thành kẻ thù của tất cả nhân viên ở đây sao?

Lúc Đồng Nhan từ chỗ của mình đứng lên, một đồng nghiệp bên cạnh ôm tài liệu đi tới cảnh cáo: “Hai người đàn ông đẹp trai đã có một người bị cô lừa đến tay, còn dư lại cái cây có quả to đó cô cũng không thể ra tay nữa!”

Đồng Nhan vừa nghe liền sững sờ, cây to có quả to?

Rất dễ nhận thấy đám nhân viên nữ này nhận ra Tiếu Thâm là chồng cô nhưng vẫn khuynh đảo vì vẻ đẹp của Tiếu Thâm, một đám nhân viên cứ như vậy bỏ qua sự tồn tại của cô mà công khai quyến rũ!

Đồng Nhan tức giận, Tiếu Thâm anh dám công khai quyến rũ đồng nghiệp của cô trước mặt cô!

Lúc Đồng Nhan đi vào trong phòng rất im lặng, khuôn mặt Tiếu Thâm rất nghiêm túc, Phí Gia Nam nhàn nhã uống cà phê, tổng biên sợ đến nỗi liên tục lau mồ hôi trên trán.

Vốn dĩ đã biết Tiếu Thâm với Phí Gia Nam cùng xuất hiện không có chuyện gì tốt nhưng Đồng Nhan vẫn không thể thích ứng với cảm giác đè nén trong phòng, cũng không dám tùy tiện nói lung tung, nhẹ nhàng đóng kín cửa, rón rén đi tới ngồi cạnh Tiếu Thâm, khuôn mặt mờ mịt.

Tiếu Thâm đang cúi đầu xem văn kiện , cảm giác Đồng Nhan tới liền đưa tay ôm eo cô, đưa tài liệu tới trước mặt cho cô xem, Đồng Nhan đến gần xem liền giật mình.

Kế hoạch quảng cáo trong vòng một năm sao?

Làm bộ mặt không hiểu nhìn Tiếu Thâm, lại nhìn Phí Gia Nam đang ngồi bên cạnh nhàn nhã uống cà phê, sau đó là tổng biên đang toát hết mồ hôi, tình huống này hơi kỳ quái!

Sau khi ba người im lặng, Tiếu Thâm “pằng” một tiếng khép tài liệu trong tay, nhìn tổng biên giọng nói không vui: “Ý ông nói rằng khách hàng quảng cáo trong vòng một năm của tòa soạn, quyết định cấp cho anh Phí rồi sao?”

Đồng Nhan sững sờ, khách hàng quảng cáo?

Chẳng lẽ… Nhìn dáng vẻ mất hứng của Tiếu Thâm cô liền không có ý kiến.

Không phải chứ? Cả một năm này Tiếu Thâm định giao cho tòa soạn của cô sao? Cô không biết Phí Gia Nam thế nào nhưng cô biết Tiếu Thâm, với thực lực của hắn thì không cần sự tuyên truyền từ tòa soạn của cô!

Như vậy phải làm sao…

Đồng Nhan nháy mắt, đột nhiên cảm thấy nhức đầu.

Tổng biên càng đau đầu hơn, ai biết hắn lại đột nhiên xuất hiện ở đây muốn thương lượng về vấn đề quảng cáo, trước khi hắn tới thì Phí Gia Nam đã gọi điện thoại thương lượng xong, hôm nay sẽ ký hợp đồng, lúc này hắn tới vừa nghe liền mất hứng.

Nhưng ông đã thương lượng xong, hơn nữa tính khí của Phí Gia Nam cùng Tiếu Thâm đều rất khó phục vụ, ông không thể đắc tội với cả hai người.

“Ha ha, tổng giám đốc Tiếu, thật xin lỗi, anh xem, trước khi anh tới chúng tôi đã thương lượng xong, bây giờ cũng đã chuẩn bị ký hợp đồng, hay là sang năm anh hãy quay lại được không?” Tổng biên cẩn thận thương lượng.

Tiếu Thâm nhíu mày: “Cái gì gọi là sang năm? Ông thật biết tính toán, một câu nói của ông chứng tỏ năm nay ông đã kiếm được tiền rồi, ông vẫn còn có thể kiếm được sự đầu tư vào năm sau cho tòa soạn.”

Tổng biên áy náy: “Không phải, anh Tiếu đừng hiểu lầm, tòa soạn của chúng tôi chỉ là một công ty nhỏ làm sao dám nghĩ cách đối phó với anh Tiếu chứ, đây không phải chỉ là… thương lượng sao?”

Tiếu Thâm tiếp tục nhất quyết không tha: “Được, không phải tôi cũng tới đây để thương lượng sao, bản hợp đồng này vẫn chưa ký vậy thì vẫn chưa tính, bây giờ ông vẫn có thể ngồi thương lượng!”

Tổng biên vừa nghe càng ảo não hơn. Phí Gia Nam ngồi một bên cũng chậm rãi lên tiếng: “Tổng biên, chúng ta đã sớm thỏa thuận xong, điểm này chắc ông hiểu.” Giọng nói trầm thấp âm thầm cảnh cáo, càng làm cho tổng biên toát nhiều mồ hôi hơn.

Lau mồ hôi bên trái, lau mồ hôi bên phải, hết cách rồi, đôi mắt hướng về phía Đồng Nhan cầu cứu, chồng cô thì cô giải quyết, đây là tòa soạn, không phải chỗ để chồng cô lấy lòng cô!

Đồng Nhan nháy mắt, cô vô tội, cô không biết tại sao đột nhiên Tiếu Thâm lại muốn dùng tòa soạn của cô để quảng cáo nhưng bây giờ nhìn hắn phách lối muốn bức tử cấp trên của mình, Đồng Nhan nháy mắt len lén kéo áo Tiếu Thâm, ánh mắt ra hiệu: “Đừng quá mức!”

Tiếu Thâm không thèm để ý, xem như bàn tay đang kéo áo mình không tồn tại.

Đồng Nhan dời tầm mắt nhìn tổng biên, ông thấy đấy, anh ấy không nghe tôi!

Đồng Nhan chu mỏ, cảm thấy người làm vợ như cô không có quyền uy.

Mồ hôi trên mặt tổng biên càng chảy nhiều hơn “Chuyện này…” Lúc trước cả tòa soạn không có một cái quảng cáo, năm nay lại tốt hơn, cái thứ nhất tới lại có cái thứ hai, quá nhiều cũng không được, thật nhức đầu!

Vẫn chưa nói gì, Phí Gia Nam liền đứng lên, liếc nhìn đồng hồ trên tay giống như lơ đãng nói một câu: “Thời gian không còn sớm, đã trưa rồi.” Ý kia rất rõ ràng, hắn ta đói bụng.

Tổng biên vội vàng đứng dậy lấy lòng: “Là chúng tôi không đúng, ở đây làm lãng phí thời gian của hai anh, trưa nay tôi mời khách, chúng ta cùng đến xx ăn cơm được không?” Đôi mắt nhỏ lén nhìn về phía Tiếu Thâm.

Tiếu Thâm ngồi im, nhìn bộ dáng là không muốn ăn nhưng Tiếu Thâm không đi thì tổng biên không biết phải nói thế nào, đôi mắt nhanh chóng nhìn Đồng Nhan: “Đồng Nhan, trưa nay cô cùng tôi đi tiếp khách đi!”

Phải!

Cấp trên đã nói thì Đồng Nhan không có lý do từ chối, khẽ thở dài, cười: “Được!” Vừa mới nói xong, liền cảm thấy bàn tay đang ôm eo cô hơi dùng sức, Đồng Nhan không nhịn được nhíu mày, trợn mắt giận dữ nhìn hắn!

Đây cũng không phải do em quyết định, cấp trên đã lên tiếng rồi!

Tiếu Thâm híp mắt: Em cố ý, bởi vì Phí Gia Nam ở đây!

Đồng Nhan đọc hiểu ánh mắt của Tiếu Thâm, đột nhiên nghẹn lời, người đàn ông này căn bản là cố tình gây sự!

Đứng lên cười rực rỡ: “Anh Phí, thật vui vì có thể cùng ăn cơm với anh!” Cơ thể khéo léo thoát khỏi bàn tay của Tiếu Thâm chạy ra ngoài, cah5y tới bên cạnh Phí Gia Nam cười nịnh hót.

Lúc này Phí Gia Nam đã nhìn thấy đôi mắt tóe lửa của hai người, khẽ mỉm cười: “Đúng vậy, tôi cũng rất vui. Không ngờ lần trước gặp nói muốn đi ăn cơm cùng, hôm nay liền có thể, thật đúng là có duyên!”

Hữu duyên?

Trong đầu Đồng Nhan cùng Tiếu Thâm đồng thời hiện ra hai chữ.

Khẽ giật mình, nhanh chóng nhận ra Đồng Nhan vội vàng tránh nghi ngờ lui về phía sau nửa bước, kéo ra một khoảng cách: “Đúng vậy, tí nữa phải ăn nhiều một chút!”

Tiếu Thâm lại cảm thấy vợ mình cùng người đàn ông kia đứng chung một chỗ rất chướng mắt, đi tới ôm Đồng Nhan, ngoài cười nhưng trong lòng không cười: “Thật xin lỗi, trưa nay tôi muốn đưa vợ tôi đi ăn, làm anh Phí mất hứng, thật xin lỗi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.