Vào lúc 1h chiều, Chu Thiên Trì dắt bà xã Tiền Văn Quyên đi vào cổng Viên Minh Viên.
Vừa mới vào cổng Viên Minh Tân Viên, Tiền Văn Quyên đã bị thu hút bởi cảnh sắc trước mắt, hai cột nước được phun ra từ miệng hai con rồng đá
màu trắng, rất nhiều du khách đang đứng trước cột nước chụp ảnh, bốn
phía là hồ nước trong veo, cây cối xanh tươi, còn có các loại hoa đủ mọi màu sắc không biết tên nhưng nhìn rất đẹp, cùng rất nhiều công trình
kiến trúc trong Viên Minh Viên. Ở giữa hồ nước, có vài hòa thượng nhỏ
mặc tăng phục màu vàng đang biểu diễn võ thuật, những người đứng xem
thỉnh thoảng lại vỗ tay cổ vũ.
Tiền Văn Quyên cực kì hưng phấn, cô không ngừng nhìn bản đồ hướng dẫn trên tay.
“ Chồng ơi, 7h tối nay còn có tuồng nữa đấy, hay là, chúng ta chơi
đến tối xem xong rồi trở về nha? Em nghe đồng nghiệp nói xem hay lắm.”
“ Ừm.” Chu Thiên Trì đồng ý. Cũng cùng lúc anh gật đầu đồng ý thì dường như nhìn thấy đằng xa xa có hai bóng dáng quen thuộc.
Chu Thiên Trì căng thẳng kéo Tiền Văn Quyên trốn vào bụi hoa bên cạnh, cả người ngồi xổm xuống.
“ Sao vậy hả chồng? Khẩn trương cái gì thế?” Tiền Văn Quyên dùng ánh mắt căng thẳng nhìn vẻ mặt khiếp đảm của Chu Thiên Trì.
“ Hình… hình như là mẹ anh.” Chu Thiên Trì có chút lắp bắp, dùng ngón tay chỉ.
“ Ở… ở đâu?” Vừa nghe thấy mẹ chồng cũng đến đây, Tiền Văn Quyên càng căng thẳng hơn : “ Em không nhìn thấy, hay là anh bị dọa đến hoảng đấy
?”
“ Đâu có, rõ ràng anh nhìn thấy mà!” Chu Thiên Trì đứng dậy, đi ra
trước nhìn lại lần nữa, hai bóng dáng vừa rồi đã không thấy đâu. Anh sờ
đầu mình : “ Không thể nào là hoa mắt, nhưng cũng không thể biến mất
nhanh như thế được, chẳng lẽ thật sự là anh bị dọa đến hoảng rồi ?”
“ Ha ha, ông xã, anh thật sự bị dọa đến hoảng rồi !” Tiền Văn Quyên
thấy bộ dạng quẫn bách của Chu Thiên Trì, cảm thấy càng đáng yêu, vì thế kéo anh đứng dậy, không trốn trong bụi hoa nữa.
“ Hello ! Hai người, trùng hợp quá!” Bả vai Chu Thiên Trì bị người ta vỗ một cái, khiến anh bị dọa nhảy dựng lên. Chuyện lo lắng rốt cuộc
cũng thành sự thật, không phải mình bị hoa mắt! Chu Thiên Trì nhắm chặt
mắt lại, hít một hơi thật sâu, sau đó xoay người lại.
“ Con ranh này, mày muốn hù chết người à?” Chu Thiên Trì không vui.