“ Mẹ, mẹ cứ từ từ uống, con và Văn Quyên đi trước, ê con kia, chăm
sóc mẹ tốt nhé, nếu có gì sơ suất, tao sẽ hỏi tội mày đấy!” Chu Thiên
Trì vừa kéo Tiền Văn Quyên đi ra ngoài, vừa dặn dò em gái anh.
“ Thằng quỷ, đúng là biết nhân cơ hội chạy trốn, thấy chưa, người mẹ
như tao đây thật là không bằng vợ nó mà!” Tiền Văn Quyên vừa rời khỏi
phòng liền nghe thấy mẹ chồng oán giận quở trách.
“ Mẹ không có việc gì chứ?” Tiền Văn Quyên lo lắng hỏi.
“ Chắc là không, có con ranh ấy ở đó thì sẽ có vấn đề gì? Đúng rồi,
chúng ta đi dạo bờ biển chút nhé? Gió biển lạnh giá của mùa đông sẽ có
cảm giác khác biệt thế nào nhỉ?” Chu Thiên Trì nắm chặt tay Tiền Văn
Quyên, rồi dừng lại nghỉ một lát, sau đó dắt tay cô chạy như điên ra
bờ biển.
===========
Đêm về khuya, ngọn đèn như ẩn như hiện, gió biển lạnh lẽo
thổi, những tình nhân tốp năm tốp ba ôm nhau, càng tăng thêm không
khí lãng mạn và huyền ảo cho đôi tình nhân này suốt dọc đường.
Tiền Văn Quyên và Chu Thiên Trì cứ lẳng lặng ôm nhau như vậy, hưởng thụ sự yên tĩnh hiếm có này.
Còn ở một nơi khác, Chu Ngọc Hà và Chu Hiểu Yến lại đang cuồng loạn bùng cháy hát bài ‘Một ngọn lửa trong mùa đông’, cả cơ thể
điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc, hoàn toàn không giống hai mẹ
con mà giống như hai người phụ nữ thương tâm tuyệt vọng đến đây
trút giận, hát xong một bài, liền uống hết một cốc bia.
Vào khỏang 11 giờ khuya, vì Tiền Văn Quyên nó hơi lạnh nên cùng
Chu Thiên Trì trở về phòng. Hai người tắm rửa xong liền chuẩn bị lên giường ngủ.
Tiền Văn Quyên cố ý mặc váy ngủ hai dây lộ đến lưng cô mua
trên mạng, tạo dáng khêu gợi làm cho Chu Thiên Trì há hốc mồm, cái miệng kinh ngạc kia thì vẫn há nhưng ánh mắt sắc nhọn lại nhìn
chằm chằm từ trên xuống dưới cơ thể cô, chỉ thiếu chảy nước miếng thôi.
“ Em yêu, tối hôm nay em trốn không thoát đâu, chờ anh tắm rửa
sạch sẽ cái đã!” Chu Thiên Trì hưng phấn chui vào phòng vệ sinh,
ngay sau đó liền truyền ra tiếng cọ rửa cùng tiếng hát hưng phấn: “
Tắm í a là tắm, na na na”
Tiền Văn Quyên nhìn bộ dạng gấp gáp của ông chồng cùng nghe anh hát, cười đến đau cả bụng.
Mấy phút sau, toàn thân Chu Thiên Trì ướt sũng trần truồng ra ngoài.
“ Ông xã, anh giở trò lưu manh nhé!” Tiền Văn Quyên nhắm mắt lại.
“ Làm gì có, không phải anh đã che chỗ quan trọng lại rồi sao?
Còn giả vờ trong sáng gì chứ? Chúng ta là vợ chồng rồi mà!’ Chu
Thiên Trì đi ra phía trước, ôm cô Tiền Văn Quyên chuẩn bị gặm cắn
một trận.
“Cốc cộc cộc!” Tiếng đập cửa rất mạnh, âm thanh kia không giống là đập, mà là dùng cơ thể xô vào.
F.u.ck ! Nhất định là con ma men nào đó uống rượu say chạy
tới đập cửa bừa rồi. Chu Thiên Trì không bận tâm, cũng không dự
định bận tâm, càng không có tâm trạng đi bận tâm, anh còn phải
cùng bà xã chơi trò gần gũi chứ.