Hải Diêu đột ngột tỉnh táo lại, Trình Nhã Như có phải đang mang thai hay không...
“Nhanh, nhanh đưa cô ta vào bệnh viện!” Hải Diêu đẩy người hầu một cái, lúc này người hầu mới kịp phản ứng, lảo đảo chạy tới đỡ Trình Nhã Như.
Trình Nhã Như căn bản không thể đứng dậy được, máu không ngừng chảy ra, người thì đỡ, người thì bận bịu giúp Trình Nhã Như cầm máu, Trình Nhã Như ôm bụng nhìn Hải Diêu, ánh mắt giống như con rắn độc, làm Hải Diêu lảo đảo lui về sau một bước.
Hải Diêu hận Trình Nhã Như, thế nhưng Hải Diêu chưa từng nghĩ sẽ hại cô ta thành dạng này...
“Đông Hải Diêu” Trình Nhã Như hét lên “Tôi sẽ không tha cho cô”
Hải Diêu che tai lại, hoảng hốt quay người đi ra ngoài, tiếng chửi mắng của Trình Nhã Như giống như cứ đuổi theo cô, muốn bỏ rơi cũng bỏ rơi không được, Hải Diêu dựa vào vách thang máy, nhắm mắt lại dùng sức lắc đầu, nhưng vẫn không thể quăng hình ảnh Trình Nhã Như ra khỏi đầu được...
Không phải cô tự tay làm, nhưng cuối cùng vẫn là bởi vì cô, mà Trình Nhã Như mất con...
Trình Nhã Như làm hại cô thân bại danh liệt, nhưng cô lại hại chết một mạng người!
Hải Diêu từ trước tới bây giờ đều rất thiện lương, từ nhỏ đến lớn chưa từng làm chuyện trái đạo lí gì, thế nhưng lần này lại hại chết một mạng người.
Hải Diêu cũng không biết cô đang đi đâu, cô giống như con thú lạc đường, mờ mịt chạy trốn...
*
Người Lục gia đưa Trình Nhã Như vào phòng cấp cứu.
Lục phu nhân ngồi trên ghế dựa, còn Lục Thế Quân thì đứng trên hành lang sắc mặt trắng bạch, cúi thấp đầu hút thuốc.
“Đến cùng là xảy ra chuyện gì? Đang êm đẹp tại sao lại ra chuyện như vậy!” Lục phu nhân vô cùng đau lòng.
Một người hầu xen vào nói: “Là Đông tiểu thư...”
Lục quản gia liếc người hầu kia một cái, rồi tiến lên một bước nói với Lục Thế Quân: “Cậu chủ, tôi đã hỏi rõ ràng rồi, lúc đó có Hải Diêu, nhưng Trình tiểu thư tự mình vấp chân nên ngã sấp xuống.”
“Nếu Hải Diêu không nổi điên, thì Trình tiểu thư đau có vấp chân rồi ngã sấp xuống a...” Người hầu bất mãn lầu bầu một tiếng.
Sắc mặt Lục quản gia trầm xuống, nói tiếp: “Cậu chủ, do Trình tiểu thư làm việc quá đáng thôi, đã nói là trong vòng ba ngày Hải Diêu sẽ dọn đi, nhưng mới sáng ngày thứ ba, Trình tiểu thư đã ném hết đồ của Hải Diêu từ trên ban công xuống đường, nhìn thấy cảnh đó ai mà không tức giận...”
Lục Thế Quân “Tôi không ngờ, cô ta mới gả cho tôi một năm, mà đã thu mua được chú rồi cơ đấy.” Lục quản gia vội vàng nói: “Cậu chủ, tôi chỉ nói ra sự thật mà thôi.